XUYÊN THÀNH HÀO MÔN ĐẠI MỸ NHÂN, TA BỊ CẢ NHÀ PHẢN DIỆN NGHE ĐƯỢC TIẾNG LÒNG - CHƯƠNG 2: NHÂN VẬT PHẢN DIỆN
Cập nhật lúc: 2024-06-03 00:10:55
Lượt xem: 7,795
Bầu không khí có chút xấu hổ.
Phó Hoài Yến không thể không chú ý đến khung chat trên đầu Tô Vãn Kiều, nó hiện lên hết sức rõ ràng. Chữ trong khung chat vừa to vừa nổi bật, chỉ cần không phải người mù thì ai cũng nhìn thấy rõ.
Lần này, anh nhìn chằm chằm vào Tô Vãn Kiều, ánh mắt dán chặt như đang suy nghĩ xem, đây rốt cuộc là chuyện gì. Những văn tự đó đều hiện lên trên đầu Tô Vãn Kiều, trong khi anh trong thực tế lại không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào. Có thể đây chính là những suy nghĩ chân thật của cô.
Suy nghĩ này làm anh không nhịn được, lại tiếp tục nhìn chằm chằm Tô Vãn Kiều. Thấy trên mặt cô không chút thay đổi thần sắc nào, điều này làm anh càng thêm nghi ngờ.
Cô gái này có vẻ ngoài rất điềm tĩnh đàng hoàng, nếu không thấy được những văn tự trên đầu cô, thật khó mà tưởng tượng được nội tâm chân thật của đối phương lại là như vậy.
Anh nhìn Tô Vãn Kiều một cái thật sâu, tranh thủ chút thời gian phủ thêm cái khăn tắm, để che đi cơ bắp săn chắc của mình, rồi nhanh chóng tiến vào phòng thay đồ, như thể chậm trễ một giây là sẽ mất đi một khối thịt vậy.
Tô Vãn Kiều cũng cảm thấy hơi kỳ lạ, sao anh lại vội vàng như vậy? Cô còn chưa nhìn đủ mà.
【 Cơ bụng thật đẹp mắt, nếu có thể sờ thử thì tốt rồi.】
"..."
"Đã biết, em ra ngoài trước đi."
"Được thôi, Hoài Yến, nhớ uống canh nhé~"
Tô Vãn Kiều nhẹ nhàng nói.
Anh đóng cửa phòng thay đồ, đốt ngón tay hiện lên rõ ràng, bàn tay nắm chặt rồi thả ra, như đang cố nhẫn nhịn gì đó.
Tô Vãn Kiều đặt chén canh xuống, nhận thấy rằng Phó Hoài Yến dường như khác với trước đây. Trước đây khi nguyên chủ đưa canh, anh lúc nào cũng tỏ vẻ khó chịu, thiếu kiên nhẫn.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Tô Vãn Kiều lắc đầu, không thể hiểu được tính cách của nhân vật phản diện, nhưng hiện tại cũng xem như đã hoàn thành nhiệm vụ, cô đứng dậy rời đi.
Phó Hoài Yến đổi sang một bộ vest, trông rất thanh lãnh và anh tuấn, dáng vẻ tinh tế, khuôn mặt đẹp trai, cơ thể tỏa ra một mùi hương gỗ nhạt, lại thêm cách ăn mặc càng thêm anh tuấn mê người.
Nam nhân trước mặt này, dù là cơ thể hay khuôn mặt đều là hoàn hảo không tỳ vết, giống như một tác phẩm xuất sắc mà Thượng Đế tạo ra.
Khi Tô Vãn Kiều nhìn thấy anh xuống lầu, ánh mắt cô lóe lên một tia tiếc hận, thậm chí có một chút đồng cảm.
【 Bộ dạng đẹp trai như thế cũng vô dụng, còn không phải đều là c.h.ế.t sớm sao, không bao lâu cũng sẽ bỏ mạng.】
【 Để đếm xem còn bao nhiêu thời gian thì nhà họ Phó sẽ phá sản nà. Bản thân cũng không thể mình không rời đi được. Một hồi mình phải đến trung tâm thương mại mua đồ thôi! Vàng bạc, châu báu, đồ trang sức cao cấp, hàng hiệu xa xỉ,… ta tới đây!!!】
"....."
Khi Phó Hoài Yến đang bước xuống lầu, nhìn thấy nội dung trên đầu Tô Vãn Kiều, mặt anh lập tức biến sắc.
Cô đang nói về mình sao?
Chẳng lẽ mình sẽ sớm ngày đi lãnh cơm hộp, bản thân c.h.ế.t oan c.h.ế.t uổng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Phó gia bị phá sản ư? Anh không thể tin được.
Vì gia đình họ Phó có một công ty bảo an cao cấp nhất, với thân phận là chủ tịch Phó gia, mỗi giờ mỗi phút đều có bảo vệ nghiêm ngặt bên cạnh, không ai có thể tiếp cận được.
Hơn nữa, sức khỏe của anh cũng rất tốt, không có bất kỳ vấn đề gì.
Phó gia là một gia tộc lớn thành công, đứng top đầu trong bảng xếp hạng phú hào quốc tế, nổi tiếng trong nước. La một con quái vật khổng lồ, tài lực phong phú như vậy, số liệu hiện tại cũng rất tốt, hoàn toàn không có khả năng phá sản. Cô gái này căn bản là ăn nói hồ đồ!
Vì vậy, anh không thể nghĩ ra lý do gì khiến mình sớm c.h.ế.t rồi đột ngột bỏ mạng được. Dưới sự bảo vệ của công ty bảo an cao cấp nhất, cho dù có thuê người đến giết, anh cũng không có khả năng xảy ra việc.
Phó Hoài Yến nhíu mày nhìn Tô Vãn Kiều, cảm thấy cô ngày càng nói ngông cuồng, giống như tính cách của cô đã thay đổi hoàn toàn.
Nếu không phải đột nhiên có thể đọc được suy nghĩ của cô, anh còn có thể bị cô lừa đến bao giờ nữa đây.
Bỗng nhiên, lúc này anh thấy văn tự trên đầu Tô Vãn Kiều lại thay đổi.
Tô Vãn Kiều đột nhiên nhìn thấy Phó Hoài Yến xuống lầu, trên tay cầm một cái cặp màu lam, đặt lên bàn trà. Tại vị trí này, cô vừa vặn có thể nhìn thấy chữ in trên túi văn kiện.
《 Bản kế hoạch đấu thầu khu Diên Nam》
【 Khu Diên Nam, cái tên này sao lại quen mắt thế nhỉ? À, mình nhớ rồi, miếng đất này không phải là mảnh đất giúp nam nữ chính nhặt được chỗ tốt sao?
Ban đầu, Phó Hoài Yến rất kỳ vọng sẽ đấu thầu thành công, nhưng giá cả đấu thầu bị Phó Diệc Sơ lén lút tiết lộ cho nam nữ chính. Sau đó, mảnh đất này bị họ khai thác triệt để, kiếm được một món lời lớn, từ đó nam nữ chính mới có vốn để cạnh tranh.
Nếu không có chuyện này, làm gì có nhiều câu chuyện phía sau như vậy.】
【 Nói đến đây, Phó Hoài Yến cũng thật đáng thương. Là một vị vương giả nhưng không thể bảo vệ nổi chính mình. Dù bản thân anh có tài năng xuất chúng như thế nào đi nữa, cũng không thể chịu nổi việc Phó gia có nội ứng, không ngừng cản trở anh.
Anh c.h.ế.t cũng do Phó Diệc Sơ hợp tác với nam nữ chính một tay thúc đẩy. Ai có thể nghĩ được, kẻ hại c.h.ế.t anh mình lại là em ruột của mình, nếu để Phó Hoài Yến biết được chân tướng, thử hỏi sao anh có thể chấp nhận được chuyện này đây.】
"...."
Phó Hoài Yến nhìn thấy những chữ viết trên đầu Tô Vãn Kiều, nội tâm anh đã sớm bị sốc. Những thông tin này thật sự khó tin.
Làm sao anh có thể tin rằng, em trai ruột của mình - Phó Diệc Sơ, lại liên kết với người ngoài để hại c.h.ế.t anh?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-hao-mon-dai-my-nhan-ta-bi-ca-nha-phan-dien-nghe-duoc-tieng-long/chuong-2-nhan-vat-phan-dien.html.]
Trong ấn tượng của anh, dù họ là người nhà Phó gia, tình cảm không sâu nhưng dù sao vẫn là ruột thịt, sống chung cũng xem như hòa hợp.
Thân làm anh cả, anh luôn đối xử công bằng với các em của mình, tài sản và quyền kế thừa đều chia đều, cực kỳ công bằng. Anh đã từng thề rằng, chuyện huynh đệ tương tàn sẽ không bao giờ xảy ra trong gia đình Phó gia.
Hiện tại, những chữ viết trên đầu Tô Vãn Kiều khiến anh cảm thấy toàn thân chấn động, có phần không thể tin nổi. Tin tức này làm anh rất đau khổ.
Dù sao đi nữa, em Ba cũng là người mà anh xem từ khi còn nhỏ đến giờ. Dù có đôi chút ngang bướng nhưng bản chất không phải là loại người xấu xa, sao có thể nháy mắt liền trở thành kẻ muốn sát hại anh trai. Vấn đề này, anh cần phải tự mình làm rõ.
Huống hồ, việc khiến Phó Hoài Yến càng khó chấp nhận hơn là, nếu em Ba thật sự biến thành người như vậy. Anh rất khó tưởng tượng, em Ba của mình bắt đầu từ khi nào đã có dị tâm đối với anh. Làm sao có thể khiến từ tận tâm giúp đỡ thành tận tâm bán anh trai. Toàn bộ vấn đề đều cần anh tự mình giải đáp.
Phó Hoài Yến nghĩ đến điều này, lại nhìn Tô Vãn Kiều một chút, nếu có thể đọc được suy nghĩ của cô, có lẽ sẽ tìm ra được đáp án.
Anh nghĩ đến việc trực tiếp hỏi Tô Vãn Kiều, nhưng lời nói của cô và suy nghĩ trong lòng hoàn toàn không giống nhau. Nếu hỏi trực tiếp, sợ cô có biết cũng sẽ không nói hết ra mọi chuyện.
Phó Hoài Yến nhìn cô gái trước mặt, suy nghĩ một chút, quyết định lần đầu tiên chủ động mở miệng dò hỏi:
"Vãn Kiều, hôm nay có việc gì cần làm không?"
Tô Vãn Kiều nghe thấy nhân vật phản diện chủ động hỏi mình, có chút hoài nghi nhân sinh, nhìn quanh xem có phải mình nghe nhầm không. Nhân vật phản diện thường rất thờ ơ và lạnh nhạt với nguyên chủ, việc hỏi thăm như vậy cũng là lần đầu tiên.
Cô giả bộ vui mừng, nói: "Hoài Yến, anh đây là đang quan tâm đến em sao? Hôm nay em định ra ngoài dạo phố, muốn mua một vài bộ lễ phục để tham gia tiệc cuối tuần của Phó gia. Nếu anh có thời gian, có thể giúp em đi lựa đồ một chút được không?"
"..."
Nếu không nhìn thấy nội dung trên đầu Tô Vãn Kiều, Phó Hoài Yến thật sự nghĩ rằng cô muốn anh đi cùng, thế mà cô ta hoàn toàn không nghĩ như vậy.
【 Phó Hoài Yến hôm nay uống lộn thuốc sao? Sao lại chú ý đến mình như vậy, nhưng anh tuyệt đối không được đồng ý. Từ chối đi! Mau từ chối đi! 】
Phó Hoài Yến thấy những chữ viết này không, nhịn được cười, anh nhìn sâu vào mắt Tô Vãn Kiều. Dưới sự ngạc nhiên của cô, anh châm rãi trả lời: "Được thôi, anh cũng đang có ý định này. Nhưng trước tiên em hãy cùng anh đến công ty giải quyết một số việc, được không?"
Tô Vãn Kiều suýt nữa là không thể giữ được vẻ mặt bình tĩnh, cô không ngờ Phó Hoài Yến lại đồng ý đi cùng mình, không phải anh rất ghét cô sao? Sao giờ lại đồng ý rồi? Nam nhân này thay đổi tính cách hay gì? Thật sự là không hiểu nổi.
Cô cứng ngắc cười, nụ cười còn khó coi hơn khóc, giả bộ vui mừng: "Anh thật sự có thể đi cùng em sao? Thật tốt qua rồi! Em rất vui!"
Trong lòng vẫn đang nghĩ:
【 Nhân vật phản diện hôm nay xảy ra chuyện gì vậy? Không phải anh không quan tâm đến vợ mình sao? Hai người chẳng phải sắp ly hôn ư, sao đột nhiên lại nhiệt tình như thế? Thay vì lo lắng cho em trai cùng những người nhà mình, lại ở đây giả vờ giả vịt quan tâm mình làm gì... 】
Phó Hoài Yến nhìn thấy những hàng chữ này, không khỏi nhíu mày. Anh chưa bao giờ nói mình muốn ly hôn, cũng không có ý định ly hôn với Tô Vãn Kiều. Tại sao cô lại nghĩ như vậy?
Mặc dù cuộc hôn nhân của họ là hôn nhân chính trị và không có tình yêu, nhưng đoạn hôn nhân này vẫn rất vững chắc, cơ bản không có khả năng ly hôn. Tô Vãn Kiều còn gọi anh là "nhân vật phản diện", điều này làm anh cảm thấy rất kỳ lạ. Nếu anh là nhân vật phản diện, vậy ai mới là nam chính và nữ chính?
Chỉ có trong tác phẩm mới có xưng hô như vậy, dùng trên mình thật sự rất kỳ quái. Chẳng những biết anh sẽ ly hôn với cô, còn biết Phó gia sẽ phá sản, anh sẽ c.h.ế.t yểu, các thành viên khác trong Phó gia sẽ tương tàn, kết cục bi thảm. Chẳng lẽ, tất cả những vận mệnh bi thảm này đều xuất phát từ "nhân vật phản diện" này?
Rời khỏi Phó gia, ngồi trong chiếc xe sang trọng, hai vợ chồng không nói chuyện. Trong thời gian này, Tô Vãn Kiều cũng không suy nghĩ gì, Phó Hoài Yến cũng không thấy có nội dung nào chấn động. Nhưng chuyện Phó gia sẽ phá sản vẫn ám ảnh trong lòng anh, mí mắt nhảy liên tục, cảm giác bất an lờ mờ hiện lên.
Không lâu sau, chiếc xe sang trọng đã đến bãi đỗ xe VIP của tập đoàn Phó gia.
Tập đoàn Phó gia là một tòa cao ốc vàng son lộng lẫy, rất khí phái, kiến trúc theo lối hiện đại mới, với nhiều tầng cao bằng kim loại sáng bóng và cửa sổ thủy tinh, trông rất hoa lệ.
Tô Vãn Kiều trong lòng âm thầm cảm thán, một siêu cấp doanh nghiệp không có đối thủ như thế, ai có thể nghĩ tới, tương lai sẽ sớm phá sản chứ.
Phó Hoài Yến bỗng quay đầu, nhìn Tô Vãn Kiều, hít một hơi thật sâu rồi thở dài. Anh im lặng, quyết tâm muốn tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra. Dù Phó gia đang đối mặt với nguy cơ nghiêm trọng, nhưng hiện tại mọi chuyện vẫn chưa xảy ra, vẫn còn thời gian để giải quyết.
Khi thang máy dừng lại, Tô Vãn Kiều nhìn thấy một người đàn ông tuấn tú mặc âu phục màu bạch kim xám. Khuôn mặt người này có nhiều điểm tương đồng với Phó Hoài Yến, nhưng vẻ mặt có phần kiêu ngạo hơn, cũng trẻ hơn mấy tuổi.
Đi theo phía sau là vài nhân viên quản lý công ty, họ cùng nhau vào thang máy.
"Anh cả."
"Chào Phó tổng."
Phó Diệc Sơ chào hỏi xong, các nhân viên khác cũng kính cẩn chào Phó Hoài Yến.
Phó Hoài Yến không nói gì, chỉ nhìn Phó Diệc Sơ. Trong chốc lát, ánh mắt lạnh lùng của anh dừng lại trên người em trai. Không hiểu sao lại cảm thấy ánh mắt này có gì đó không bình thường, Phó Diệc Sơ cảm giác lạnh lẽo sau lưng, không biết điều gì đang xảy ra.
Phó Diệc Sơ cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của anh cả, trong lòng cảm thấy hơi hoảng. Vẻ kiêu ngạo ban đầu cũng giảm đi vài phần. Anh ta âm thầm đoán, hôm nay tâm trạng anh cả không tốt, không biết ai đã chọc giận anh ấy.
Lúc này, ánh mắt của Phó Diệc Sơ dừng lại trên Tô Vãn Kiều bên cạnh, dường như giờ mới nhận ra cô, anh ta khinh thường hừ nhẹ hai tiếng: "Sao chị dâu cũng đến đây vậy?"
Tô Vãn Kiều cũng nhìn Phó Diệc Sơ một cách đầy dò xét, cô chỉ khẽ gật đầu, coi như đã trả lời.
Không gian trong thang máy khá nhỏ, Phó Hoài Yến và Phó Diệc Sơ đứng hai bên Tô Vãn Kiều.
Hai người nhìn thấy trên đầu Tô Vãn Kiều xuất hiện một khung chat mới.
Phó Hoài Yến vẫn giữ được bình tĩnh.
Nhưng Phó Diệc Sơ hoàn toàn không giấu được biểu cảm, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi, mặt mày đầy kinh ngạc. Hắn nghĩ rằng mình nhìn lầm, theo bản năng đưa tay lên dụi mắt, nhưng càng nhìn càng rõ hơn.
【Đây chính là em trai của nhân vật phản diện, đồng đội heo đây sao? Xác thực nhìn dáng vẻ có chút không quá thông minh, chính là cái kiểu ngốc manh bị người khác bán đi còn vui vẻ giúp người ta đếm tiền đây mà!】
"...."