Cố Lệ lập tức đi ra dạo một vòng, sau đó lấp đầy trứng gà trong nhà, bình dầu phộng cũng được lấp đầy, lại cầm một miếng thịt heo, mấy khúc xương sườn, các vật tư như rong biển khô, tôm khô cũng đều được lấp đầy.
Làm xong mấy chuyện này cũng chỉ mới 10 giờ, cho nên Cố Lệ đạp xe đạp đến bộ phận thu mua nói chuyện rau dại khô với quản lý Trần.
"Bên bộ phận thu mua chỉ cần phụ trách đưa rau dại khô đến bên mậu dịch cho bọn họ là được, cho nên về phương diện lợi nhuận chỉ có thể chia cho bộ phận thu mua hai mươi phần trăm, tôi đã suy nghĩ vấn đề này thật lâu và cảm thấy như vậy là thích hợp nhất." Cố Lệ nói.
Quản lý Trần bất đắc dĩ nói: "Hai mươi phần trăm có hơi ít..."
"Không ít, hai trăm cân rau dại khô bị rút ra hai mươi phần trăm chính là 40 cân, hai ba đồng tiền một cân thì đó chính là mấy trăm đồng, bên bộ phận thu mua phụ trách vận chuyển và ra hàng hóa, số tiền này có thể kiếm được, không có khó khăn gì đáng nói đi? Hơn nữa tôi tin rau dại khô này ở bên ngoài chắc chắn sẽ có nguồn tiêu thụ không kém, 200 cân chính là một bước mở đầu, sau này chắc chắn sẽ có càng nhiều số lượng được bán đi hơn, tôi cũng tin tưởng bộ phận thu mua chúng ta và quê nhà sẽ thực hiện đôi bên cùng thắng lợi." Cố Lệ nhìn ông ấy.
Quản lý Trần cười nói: "Cô có tự tin như vậy sao, sau này bọn họ còn tiếp tục muốn rau dại khô này?"
"Tôi rất kén ăn, nhưng lại rất thích rau dại khô này, khỏe mạnh lại thơm ngon, thuần thiên nhiên không bị ô nhiễm." Cố Lệ nói: "Chắc chắn bọn họ sẽ còn nhập hàng với số lượng lớn."
Quản lý Trần nói: "Hai mươi phần trăm có hơi ít, ba mươi phần trăm đi, nếu cô bằng lòng thì có thể về quê nói chuyện, nhưng là ba mươi phần trăm đã là giá có lợi nhất mà tôi có có thể làm, bởi vì kế tiếp còn phải đóng gói, còn có phân đoạn khác cần bộ phận thu mua chúng ta tới làm, cũng không phải đơn giản đưa hàng đi qua là được đâu, chúng ta còn phải gánh trách nhiệm trên lưng."
Cố Lệ nhíu mày, nhưng mà nếu vận chuyển còn đồng ý phụ trách đóng gói, vậy ba mươi phần trăm lợi nhuận cũng không phải vấn đề.
"Tôi phải trở về hỏi đội trưởng của đại đội chúng tôi thử mới được." Cố Lệ nói.
Quản lý Trần cười: "Cô cứ về nói đi, tất nhiên bọn họ sẽ đồng ý."
Cố Lệ bất đắc dĩ, cô cũng biết đội trưởng chắc chắn sẽ đồng ý, rau dại khô bán ra với giá cao như vậy, không đồng ý chính là kẻ ngốc.
"Buổi chiều tôi trở về một chuyến." Cố Lệ gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-418.html.]
Cố Lệ cũng không ở lại bộ phận thu mua quá lâu, mà Võ Cương nhìn thấy cô ra khỏi văn phòng cũng lập tức đến hỏi cô: "Đồng chí Cố Lệ, có phải cô chuẩn bị về quê nhà không?"
"Đúng, buổi chiều tôi phải về một chuyến, tôi muốn nói chuyện rau dại khô với đội trưởng, rất nhanh phải bận việc rồi, phải làm mọi người đi hái ra dại và phơi khô." Cố Lệ gật đầu.
Võ Cương vội nói: "Tôi trở về quê cùng cô."
Cố Lệ mỉm cười: "Anh là chuẩn bị làm đám cưới sao?"
"Ừm, cậu của tôi đã xem được ngày rồi, ngày mốt chính là ngày lành, tôi phải mang lễ vật qua đó nói chuyện." Võ Cương gật đầu.
Đương nhiên Cố Lệ không có ý kiến gì: "Vậy được, anh đi chuẩn bị một chút đi, 12 giờ rưỡi tới đây cùng tôi xuống nông thôn?"
"Được." Võ Cương đồng ý.
Cố Lệ lại đến bên quầy hàng của chị cô nói một tiếng, bởi vì cô còn phải xuống nông thôn xử lý chút việc, cho nên chiều tối vẫn phải nhờ chị đi đón Đại Bảo một chút.
"Em cứ lo bận việc đi." Cố Quyên đồng ý.
Cố Lệ thấy cháu gái của Lý Hồng Hà lại đây hỗ trợ, Lý Hồng Hà đã trở về chuẩn bị sinh con, bởi vì tính toán thời gian đúng là sắp sinh rồi.
Cô ở quầy hàng bên này không lâu đã đi về nhà, bà Hàn đã làm cá xong, chuẩn bị hầm cá.
"Lệ Lệ, con đi nghỉ ngơi đi, mẹ làm là được." Bà Hàn nói, nước tương, hành tỏi tất cả đều có, cá làm xong bỏ vào hầm là được, chỉ cần có đầy đủ tài liệu, tài nghệ nấu nướng của bà cũng sẽ rất tốt.
Cố Lệ cười lại đây hỗ trơj bà, cũng nói giữa trưa cùng Võ Cương đi quê nhà một chuyến.
"Võ Cương là muốn nói ngày mốt làm đám cưới với chị Văn Vân, còn con nói chuyện xuất khẩu rau dại khô ra nước ngoài với đội trưởng." Cố Lệ nói.