"Thủ Hải bây giờ đang trông coi sổ sách của trại gà bên đó, tính toán hay ghi chép sổ sách đều là nó làm hết." Ông đội trưởng nói.
Cố Lệ cười nói: "Không giao cho người ghi công điểm sao?"
"Thu chi của trại gà được tính trong sổ khác với trong đội chúng ta." Ông đội trưởng nói, ông ấy giữ một quyển, vợ của anh cả nhà họ Hàn giữ một quyển.
Thu chi là Hàn Thủ Hải ghi chép, nhưng sổ sách của trại gà thì được đặt ở chỗ của vợ anh cả nhà họ Hàn, dù sao trại gà lúc này cũng do chị dâu cả nhà họ Hàn cùng những chị dâu khác trông nom.
Cố Lệ cũng không xen vào những chuyện này, chỉ nghe rồi thôi, sau khi nói xong chuyện quan trọng với ông đội trưởng, cô cùng thím Phương đi ra ngoài, cô để thím Phương trở về trước, còn cô đến tìm các chị dâu nhà họ Hàn nhưng không có ai ở nhà.
Cố Lệ nhìn thấy Hàn Thủ Tú của anh thứ ba nhà họ Hàn: "Thủ Tú."
Hàn Thủ Tú năm nay mới bảy tuổi, nhưng là một cô bé rất giỏi, lúc này đã bắt đầu biết trông nom hết những việc trong nhà.
Cô bé rất thích thím bảy Cố Lệ này, vừa nhìn thấy cô đã vội chạy đến: "Thím bảy, thím vừa mới về ạ?"
"Thím trở về xem một chút." Cố Lệ mỉm cười lấy trong túi ra mấy viên kẹo sữa: "Mẹ của cháu và những người khác đều đang ở trong trại gà sao?"
Hàn Thủ Tú ngại ngùng nhưng vẫn đưa tay nhận lấy kẹo sữa từ thím bảy cho: "Dạ, còn có bác dâu cả và bác dâu hai nữa, hai bác gái đều ở đó."
"Thím bảy vẫn chưa biết trại gà ở đâu, cháu có thể dẫn đường cho thím bảy không?" Cố Lệ cười nói.
"Dạ không sao, cháu vừa dọn dẹp nhà xong, cũng đang tính qua bên đó!" Hàn Thủ Tú cười nói, cô bé dẫn thím bảy đến trại gà bên này.
Các chị dâu nhà họ Hàn đều ở chỗ trại gà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-422.html.]
Ba người vừa thấy Cố Lệ đến đều vui vẻ: "Lệ Lệ, sao em lại đến đây?"
"Hôm nay em có chút chuyện muốn nói với ông đội trưởng nên trở về, là một tin tốt với mọi người trong thôn." Cố Lệ cười nói.
"Em và mẹ còn có em bảy về đây là tụi chị biết là có tin tốt rồi!" Chị dâu thứ ba nhà họ Hàn vui vẻ nói: "Nhưng mà là tin tốt gì vậy?"
Cố Lệ cũng không che giấu nói ra chuyện bán rau dại.
Chuyện này khiến chị dâu cả nhà họ Hàn cùng chị dâu thứ hai nhà họ Hàn và chị dâu thứ ba nhà họ Hàn đều trợn mắt há mồm.
"Rau dại mà tụi chị đưa vào thành có thể được em Lệ Lệ bán với giá cao như vậy sao?" Chị dâu cả nhà họ Hàn cùng chị dâu thứ hai nhà họ Hàn đều bất ngờ.
"Còn nấm chị đưa vào thì sao? Có bán được ra ngoài không?" Chị dâu thứ ba nhà họ Hàn cũng vội hỏi.
"Nấm thì em không kịp đưa qua đó cho người ta xem, nên em và mẹ đã ăn luôn rồi." Cố Lệ cười: "Rau dại thì còn một ít, nên khi em đi công tác đã đem qua bên đó thử xem, kết quả không ngờ đến cũng có thể bán được, cho nên lần này em trở về đây để nói chuyện này."
Chờ sự vui mừng vì chuyện bán rau dại của mấy chị dâu qua đi, Cố Lệ chuyển đề tài đến trên trại gà.
"Trại gà này được mấy chị dọn dẹp sạch sẽ quá." Cố Lệ cười nói.
Tất nhiên trại gà không thể nào không có mùi, Cố Lệ cũng đã từng gặp trại gà ở những nơi khác, nhưng điều kiện vệ sinh nơi đó đều không được tốt lắm, còn trại gà bên chỗ của mấy chị dâu nhà họ Hàn thì điều kiện vệ sinh tốt hơn bên ngoài một chút.
Cả chuồng gà xem ra rất sạch sẽ, cát trên đất cũng đều là cát mới, có thể nhìn thấy mỗi ngày đều đến đây dọn dẹp.
Với lời khẳng định của Cố Lệ dành cho mấy chị dâu, thì mấy chị dâu nhà họ Hàn đều rất vui mừng, cười nói: "Tụi chị đều nghiêm túc làm theo như lời em nói, để có thể ngăn chặn bệnh dịch của gà, cũng cho đầy đủ thức ăn hơn, chay mặn phối hợp, thức ăn còn tốt hơn so với người nên những con gà của tụi chị đều có cơ thể rất tốt!"