Xuyên Thành Người Vợ Nũng Nịu Của Quân Nhân - Chương 426

Cập nhật lúc: 2025-04-03 22:58:19
Lượt xem: 131

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng mà, thật ra cô ấy cảm thấy lúc này rất tốt, bởi vì thành phần gia đình rất đơn giản, cũng không còn phức tạp nữa.

Quan trọng là còn có bà Hàn và mọi người ở đây nên cô ấy cũng có chút an ủi.

"Sau này sẽ quen thôi, cũng nhanh chóng có một cháu trai đích tôn cho nhà họ Võ, tất nhiên cháu gái cũng tốt, trước nở hoa sau kết quả, chuyện này cũng không là vấn đề gì. Về phần mẹ chồng của cháu, bà ấy có mối quan hệ tốt với thím nên cũng không làm khó cháu đâu, nhưng mà nếu cháu có điều gì không thoải mái thì có thể đến đây nói với thím, đừng giữ ở trong lòng." Bà Hàn nói.

Hàn Văn Vân gật đầu: "Dạ thím yên tâm, cháu sẽ sống thật tốt."

Bà Hàn cười: "Thím biết cháu sẽ sống tốt, nếu không làm sao dám giới thiệu cháu vào, như vậy chẳng phải gây thêm phiền phức cho thằng bảy và Lệ Lê sao? Cháu cứ tin thím, người thím chấm sẽ không sai, Võ Cương này rất tốt!"

Khi Hàn Văn Vân cùng Võ Cương trở về, Võ Cương có thể nhìn ra tâm tình của cô ấy rất tốt.

"Em đã nói gì với thím vậy?" Võ Cương hỏi.

Hàn Văn Vân nói: "Thím nói với em phải sống tốt với anh, qua những ngày tháng cực khổ sau này sẽ sinh trái ngọt."

"Thím nói đúng đó." Võ Cương gật đầu.

Hàn Văn Vân liếc nhìn anh ấy, cô ấy vẫn có chút ngượng ngùng, Võ Cương nhìn cô như vậy cũng cảm thấy khá buồn cười, nhưng không thể không nói duyên phận của con người đúng là rất kỳ diệu.

Anh ấy và người vợ trước tôn trọng nhau như khách, nhiều năm bên nhau vẫn chưa từng nhìn vào mắt nhau để trao đổi, nhưng Hàn Văn Vân thì có, ánh mắt của cô khi nhìn anh ấy với sư đồng ý cũng như tin tưởng như người vợ nhìn chồng mình, tất nhiên vẫn ngại ngùng khi kết hôn.

Võ Cương cảm thấy, cuộc hôn nhân thứ hai của mình sẽ hạnh phúc, bởi vì đã từng trải qua đoạn hôn nhân trước kia, anh ấy cũng đã có kinh nghiệm nhiều hơn.

Trong nhà, Cố Lệ cũng đang nói chuyện với bà Hàn: "Mẹ, mẹ nói gì với chị Văn Vân vậy? Con thấy khi chị ấy đi ra tâm tình rất tốt."

"Cũng không nói gì, chỉ khuyên bảo con bé, con bé có chút thiếu tự tin, không thể sống như vậy được, phải thoải mái mới tốt. Có chuyện gì thì cứ nói, không cần phải sợ điều gì." Bà Hàn nói.

Cố Lệ cười nói: "Mẹ đúng là lợi hại, còn biết tâm lý khuyên nhủ."

Bà Hàn cười: "Mẹ cũng không biết khuyên nhủ gì, nhưng mẹ là người từng trả nửa đời trước của con bé Văn Vân đó đã khổ rồi, con không biết khi con bé mới về nhà đã có không ít người chê cười con bé, còn có người truyền miệng nói con bé khắc chồng, vì chuyện này mà mấy đứa anh trai của con bé đến nhà người ta đánh nhau, mà cũng vì bọn họ đã ra mặt nên lúc này mới không có người nào dám truyền tin không có thật này nữa!"

Cố Lệ nhíu mày: "Đều là người trong thôn, còn có thể xấu tính như vậy!"

"Trong thôn chính là như vậy, chê con nghèo nhưng sợ con giàu, đều đem so sánh này nọ. Giống như chúng ta lúc này con không biết ngày hôm đó có bao nhiêu người ghen tị đâu, còn có lần này mẹ trở về nói về chuyện hôn nhân của Văn Vân dưới quê cũng thì thầm không ít, cảm thấy Văn Vân là một đứa con gái đã ly hôn với người chồng đã chết, còn trở về nhà mẹ đẻ thì không xứng đáng có được cuộc hôn nhân này, đúng là khiến con bé đau xót không chịu được!" Bà Hàn lẩm bẩm nói.

Cố Lệ cười nói: "Con nghe nói khi đi đón dâu, Võ Cương đã mua không ít đường, vừa vào thôn đã bắt đầu phát, vô cùng sang trọng?"

"Đúng vậy." Bà Hàn cũng cao hứng: "Việc này Võ Cương làm rất đáng đàn ông, nhưng mà hao tốn quá, biết bao nhiêu tiền chứ? Mẹ cũng rất đau lòng."

"Nhưng có gì quan trọng hơn, chủ yếu để cho người ở quê thấy chị Văn Vân vào đó không phải là loại mặt dày, mà là người vợ rất được nhà người ta xem trọng."

Chương 427

Bà Hàn cũng rất hài lòng điểm này, cho nên mới dặn dò cháu gái phải sống tốt, sau này tuyệt đối không làm gì sai sót là được.

Ăn xong cơm trưa, Cố Lệ muốn đi ngủ một chút, tối hôm qua tên đàn ông gian xảo Hàn Văn Hồng kia nói đêm nay động phòng hoa chúc của người ta, anh cũng muốn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nguoi-vo-nung-niu-cua-quan-nhan/chuong-426.html.]

Cho nên cũng làm ầm ĩ không ít, tuy thể xác và tinh thần của Cố Lệ cũng rất thoải mái, nhưng vẫn khiến người mệt mỏi.

Chỉ có điều không đợi cô nghỉ ngơi, Đỗ Tiểu Hà đã đạp xe đạp đến đây tìm cô.

"Sao vậy, đơn vị có việc gì gấp sao?" Cố Lệ rót cho cô ấy chén nước, hỏi.

"Đơn vị chúng ta không có việc gì gấp, nhưng tỉnh thành bên kia có chuyện gấp muốn mời chị Lệ qua đó một chuyến!" Đỗ Tiểu Hà cũng không chậm trễ, vội nói.

Cố Lệ xem như sẽ tới, lần trước cô lấy danh nghĩa sửa chữa máy của nhà máy lớn nên đã đem tất cả máy khác rà quét qua

Tuy lúc ấy vẫn có thể tiếp tục sử dụng, nhưng nếu không bảo dưỡng tốt thì khoảng cách hư hao cũng sẽ không xa, bởi vì máy móc tốt nhưng nguyên do lại từ người sử dụng, cô cũng không nhiều lời.

Cũng không thể nói cô chỉ liếc mắt nhìn một cái đã biết máy móc bị người ta phá hủy?

Cố Lệ nói: "Hôm nay cũng không có xe, ngày mai hãy đến."

Ở đây mỗi buổi sáng chỉ có một chuyến xe đến tỉnh thành, ngoại trừ chuyến xe đó thì sẽ không có nữa, xe về cũng chỉ có một chuyến vào buổi chiều, bình thường ngồi xe trở về thị trấn bên này thì trời cũng đã tối.

"Chị Lệ, chị có cần người giúp không? Em đi cùng với chị nhé?" Đỗ Tiểu Hà nói hai mắt cũng tỏa sáng.

Cố Lệ cười: "Em không cần đi, cứ ở lại bên này nghỉ ngơi đi, hiếm khi có được ngày nghỉ. Chị gọi cháu của mình đi cùng, cũng để cho nó được tiếp xúc cho quen."

Đỗ Tiểu Hà nghe vậy cũng không nói gì: "Vậy cũng được, em chúc chị thành công tức thì, thuận đường thì có thể mua một số quà về tặng cho mấy đứa cháu, tất cả phí sẽ được nhà nước cung cấp đó."

Cố Lệ cười: "Vậy chị cũng không khách sáo với quản lý Trần."

Đỗ Tiểu Hà cười rồi rời đi, bà Hàn cũng đến hỏi: "Có chuyện gì sao, con muốn đi công tác nữa à? Vậy để mẹ chuẩn bị chút trứng luộc cho con mang theo nhé?"

"Dạ không cần đâu mẹ, ngày mai con sẽ đi một chuyến đến tỉnh thần, lần này qua đó con sẽ đề cập chuyện công việc của Văn Hồng với bọn họ, cũng muốn bọn họ suy nghĩ một chút, nhưng có thể là sang năm hoặc cuối năm nay, chúng ta sẽ chuyển nhà." Cố Lệ cười nói.

Nếu không phải mỗi lần máy móc hư đều trùng hợp có cô ở đó, nếu cô đi công tác, thì khả năng sản xuất sẽ chậm lại, đặc biệt là máy móc gì cô cũng biết sửa, cô mặt dày tự cho mình là nhân tài như vậy, tỉnh thành bên kia cũng sẽ cố gắng tranh thủ.

"Khi nào cũng được, ngày mai con vẫn qua đó mà đúng không?" Bà Hàn cũng rất vui.

"Con gọi Thủ Gia đi theo mình." Cố Lệ nói: "Thằng bé sau này cũng phải tập sửa chữa, con dẫn thằng bé đi vào trong nhà máy lớn có thêm kinh nghiệm sẽ tốt hơn."

Bà Hàn gật đầu: "Được, vậy mẹ đi tìm Thủ Gia để nói!"

"Không cần đâu mẹ, con muốn ra ngoài một chuyến, con đi nói với Thủ Mộc cũng được." Cố Lệ nói.

Đồng nghiệp Lý Hồng Hà của cô cũng đã sinh, nhưng hôm nay cô mới nhận được tin tức, trước kia cô có mối quan hệ không tệ với cô ấy nên tất nhiên cũng muốn qua đó thăm.

Lý Hồng Hà có một cô con gái, Cố Lệ mang cho cô ấy một cân trứng gà.

"Sao có thể dùng hết? Em còn đặc biệt mang trứng gà đến cho chị." Lý Hồng Hà vui cười cảm động nói.

"Tất nhiên phải đưa đến để cho chị tẩm bổ." Cố Lệ cười, cũng nhìn bé con: "Đáng yêu quá, cha con Văn Hồng cũng đều thèm muốn có một em gái nhỏ như nhà người ta."

Mặc dù Dương Mỹ Ngọc không ra gì, nhưng dáng vẻ của cô ta không tệ, nên sinh ra con gái cũng rất xinh đẹp.

Loading...