Xuyên thành nhân vật nữ phản diện - Chương 381
Cập nhật lúc: 2024-10-01 16:12:34
Lượt xem: 70
So với ngồi tù, đối với Dư Lộ mà nói tổn thất lớn hơn nữa là nỗi lo lắng khi hình tượng kinh doanh xuống dốc không phanh, lọt vào sự ghét bỏ của đại đa số người lớn, như vậy trong tương lai cô ta sẽ loại trừ ra khỏi vòng trung tâm.
Ninh Miễn dựa theo sự phân phó của Dư Tương, chọn một ngày cả hai đều rảnh rỗi, gặp mặt ở nhà họ Bùi, nhờ vào sự chủ trì của ông cụ Bùi mà hòa giải.
Thần sắc Dư Lộ uể oải, vẫn luôn chú ý đến phản ứng của Hứa Chấn Uyên, vành mắt cô ta đỏ bừng, đứng ở trước mặt các vị trưởng bối, thoạt nhìn không khác gì so với bộ dáng ngoan ngoãn đáng yêu của trước đây.
Dư Tương và Ninh Miễn sóng vai ngồi, khuôn mặt bình tĩnh không gợn sóng.
Những người ở đây ngày hôm nay đều là những người có liên quan đến việc này, Dư Kiến Kỳ và Lâm Bảo Chi cũng yên lặng nghe ông cụ Bùi dạy bảo.
Ông cụ Bùi hắng hắng giọng nói: “Cục Công An bên kia ta đã chào hỏi qua, sẽ không tiếp tục kiểm chứng đến cuối cùng, nhưng trên kẹo sữa thật sự có dấu vân tay của Dư Lộ, chuyện rốt cuộc như thế nào, Dư Lộ, trong lòng cháu tự biết rõ ràng, cháu và Dư Tương là chị em ruột, sao có thể vì một chút hận thù cá nhân mà trong lòng làm ra hành động như vậy? Đã biết sai chưa?”
Dư Lộ mím chặt môi, không muốn thừa nhận, cô ta chưa bao giờ trải qua nỗi khuất nhục như vậy, bị người ta giáp mặt chất vấn, lại còn ở trước mặt những người thân nhất.
“Ông ngoại, cháu...”
“Cháu chỉ cần nói có hoặc là không có, bây giờ chứng cứ đã bày ra trước mắt, pháp luật không thể trừng phạt cháu, nhưng nhà chúng ta không thể nhẹ nhàng bỏ qua.”
Dư Lộ mặt hồng tai đỏ, cắn cắn đầu lưỡi, nước mắt lạch cạch rơi xuống: “Cháu, cháu không nên ghen ghét chị, không nên bày kế hại chị ấy, cháu chỉ là nhất thời bị ma quỷ xui khiến, cháu nguyện ý trả giá bất cứ đại giới nào, chỉ mong chị tha thứ cho.”
Cô ta hối hận nhất là đã coi thường Dư Tương, bằng không cũng sẽ không có cục diện như hiện tại.
Ông cụ Bùi kiến thức rộng rãi, sao có thể không biết cô ta tâm khẩu bất nhất, giống như là có thâm ý nói: “Cháu phải biết được lỗi lầm từ tận đáy lòng, nói một chút ngoài miệng cũng chẳng có tác dụng gì.”
Dư Lộ cúi đầu, dư quang chú ý tới Hứa Chấn Uyên vẫn không nhúc nhích, đáy lòng cô ta cảm thấy bất an, từ lúc xảy ra chuyện đến giờ, lời Hứa Chấn Uyên nói với cô ta không vượt qua mười câu, cô ta không để ý đến phản ứng của bất cứ kẻ nào, sợ nhất chính là Hứa Chấn Uyên sẽ vì vậy mà ghét bỏ cô ta, chỉ là vợ chồng một thể, Hứa Chấn Uyên sẽ không đến mức hướng về phía Dư Tương đâu đúng không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nhan-vat-nu-phan-dien/chuong-381.html.]
Cô ta lại thấp giọng sám hối: “Cháu biết rồi ạ.”
DTV
Chẳng qua, ai cũng không trông cậy vào việc hai người giải hòa, ông cụ Bùi ngược lại nhìn về phía Dư Tương, ánh mắt ý bảo cô muốn Dư Lộ phải trả giá đại giới như thế nào.
Dư Kiến Kỳ nhìn chằm chằm về phía Dư Tương, không nói nên lời cảm giác trong lòng, từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ, ông và Lâm Bảo Chi đều không tin Dư Lộ sẽ làm ra chuyện như vậy, nhưng sự thật đặt ở trước mắt, nếu không làm Dư Tương dịu xuống, dựa vào tính cách của cô sẽ còn tiếp tục truy cứu chuyện này.
“Dư Tương, con muốn thế nào?”
Hứa Chấn Uyên cũng quay đầu nhìn qua.
Tất cả mọi người đều chờ Dư Tương trả lời.
Ngón tay Dư Tương vô thức vẽ vòng vòng ở trên ly nước, cô đón lấy ánh mắt vừa thấp thỏm vừa ghen ghét Dư Lộ mà cười khanh khách.
Đáy lòng Dư Lộ dâng lên dự cảm không tốt, theo bản năng kêu: “Chị...”
Dư Tương cười nhạt, mở miệng nói: “Tôi không phải chị của cô, tôi cũng không muốn làm chị của cô, càng không muốn sau này sẽ phải thường xuyên nhìn thấy gương mặt này của cô, nhớ tới những chuyện cô đã làm làm tôi thấy ghê tởm, từ hôm nay trở đi tôi đơn phương phân rõ quan hệ với cô, cha mẹ bọn họ sẽ lựa chọn như thế nào tôi không quan tâm, nhưng chúng ta sẽ không có một chút quan hệ gì nữa, hơn nữa, chỗ tôi ở sau này cũng không muốn nhìn thấy cô xuất hiện ——”
Quan hệ giữa chị em ruột sau khi kết hôn vốn đã bất hòa, Dư Lộ lại làm ra chuyện như vậy, Dư Tương yêu cầu như vậy một chút cũng không được coi là quá đáng.
Nhưng Dư Kiến Kỳ vẫn nhìn chằm chằm vào Dư Tương như cũ, ông có cảm giác, Dư Tương còn chưa có nói xong.
Quả nhiên, Dư Tương búng búng móng tay, tiếp tục nói: “Tôi cũng không muốn nhìn thấy cô sinh sống ở Yến Thành, Lâm Táp đã đi ra khỏi Yến Thành rồi, tôi không thể làm cô cũng đi luôn được, đi bộ đội với Hứa Chấn Uyên, hoặc là quay về quê quán Côn Xuyên của anh ta, cô chọn một cái đi.”
Trong phòng khách yên tĩnh một mảnh, các trưởng bối làm như không nghĩ tới Dư Tương sẽ đưa ra yêu cầu như vậy, nhưng lại không phải quá bất ngờ.
Yêu cầu này cũng không được coi là quá mức.