Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 356
Cập nhật lúc: 2025-04-05 00:18:14
Lượt xem: 148
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Không phiền chút nào đâu ạ, hôm nay tình cờ cháu không có việc gì làm, lâu rồi không gặp nhìn bà lại càng trẻ trung hơn nhiều đấy ạ." Tô Trà vừa mở miệng đã dỗ dành khiến Khâu Hinh Di không nhịn được bật cười.
Người càng lớn tuổi càng thích được nghe dỗ dành, cho dù biết là dỗ dành nhưng nghe cũng thấy rất vui vẻ.
"Cái miệng của cháu thật ngọt ngào, Kiều Kiều còn đang dọn dẹp trên lầu, cháu ngồi xuống đây một chút nói chuyện với bà này." Khâu Hinh Di rất thích cô gái nhỏ Tô Trà này, cô bé lớn lên vô cùng xinh đẹp, tính tình cũng tốt, còn biết cách dỗ người khác vui vẻ, ai lại không thích một cô gái nhỏ như vậy?
“Được ạ, cháu cùng bà nói chuyện.” Tô Trà cười đáp, tùy ý để cho bà cụ nắm tay cô ngồi xuống sô pha.
Khâu Hinh Di nhìn cô gái nhỏ mềm mại, dịu dàng này đã cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Tô Trà cùng nói chuyện với bà cụ trong phòng khách, nói được một lúc, bà cụ đột nhiên nghĩ đến chuyện đó của Phó Hành Khanh, sau lại nhìn cô gái nhỏ trước mặt, không khỏi thở dài trong lòng. nếu cô gái mà Phó Hành Khanh thích là cô gái nhỏ này thì tuyệt vời biết bao.
Trên tầng hai, Phó Kiều Kiều thu dọn đồ đạc xong thì đóng gói vào những chiếc túi nhỏ rồi xách theo xuống dưới tầng.
Cô ấy đi xuống tầng, đặt đồ đạc của mình sang một bên sau đó đi về phía hai người Tô Trà, vừa đi vừa nói: "Trà Trà, bà, hai người đang nói cái gì vậy, cháu còn có thể nghe thấy tiếng cười của bà từ tầng hai, có chuyện gì mà bà vui vẻ vậy ạ?"
"Còn có thể nói cái gì nữa đây, vừa rồi bà nói Trà Trà lớn lên rất xinh đẹp, đúng rồi, không phải cháu nói khoảng thời gian trước anh trai của cháu có nói thích một cô gái nhỏ sao? Bà vừa nghĩ, cũng không biết dáng vẻ của cô gái đó như thế nào, cháu nhìn xem anh trai của cháu cũng thật vô dụng, ngay cả một cô gái mà cũng không theo đuổi được, quá vô dụng."
Nghe bà cụ nói như vậy, nụ cười trên khóe miệng Tô Trà cứng đờ trong giây lát.
Phó Kiều Kiều trêu chọc liếc mắt nhìn đồng bọn nhỏ của mình.
Tô Trà đáp lại bằng một ánh mắt, quả nhiên là bình tĩnh!
Phó Kiều Kiều thu hồi ánh mắt, trong lòng thầm đáp lại bà cụ.
Chậc chậc, không phải cô gái mà anh trai mình thích đang ngồi ngay trước mặt bà cụ sao?
Chỉ trong vòng ba giây, Tô Trà đã khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh, thản nhiên.
Tô Trà tỏ vẻ: Chỉ cần mình không nói gì, mình sẽ không khó xử!
Bà cụ cũng lảm nhảm rằng tính tình của Phó Hành Khanh không được lòng con gái, nếu không cũng sẽ không theo đuổi được cô gái kia, bà cụ nói từ tính cách đến mấy chuyện xấu hổ thuở còn nhỏ của anh, nói hết cái này đến cái khác, thật đáng kinh ngạc.
Nghe bà cụ nói, Tô Trà ngồi ở bên cạnh mỉm cười không nói.
Khi bà cụ nhìn qua hỏi ý kiến, Tô Trà ngoan ngoãn gật đầu để bày tỏ sự đồng tình với bà cụ.
Tô Trà: Ừm, ừm, những gì bà nói là chính xác.
Ngoan ngoãn.
Phó Kiều Kiều đứng ngoài quan sát, nhìn bà cụ liên tục kể về những chuyện xấu hổ khi còn nhỏ của anh trai mình, âm thầm thông cảm cho anh trai mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-356.html.]
Còn có...
Bà ơi, đừng nói về chuyện một tuổi đái dầm!
Đừng tiếp tục nữa!
Phó Hành Khanh trở về, sợ là sẽ khóc đấy…
.
"Tô Trà, cậu đừng nghe những gì vừa rồi bà tớ nói, thật ra anh trai của tớ cũng rất tốt, cậu ngẫm lại thử xem, vóc dáng cao ráo, đôi chân dài, lớn lên cũng khá đẹp trai."
"Tớ không có, tớ không ngờ anh trai cậu có một tuổi thơ phong phú như thế." Nghĩ đến những lời bà cụ nói về Phó Hành Khanh, Tô Trà không khỏi bật cười.
Nói về cảm nhận của Tô Trà khi lần đầu tiên gặp mặt Phó Hành Khanh thì anh có một loại cảm giác rất thiếu niên, tỏa nắng còn có chút phóng khoáng.
Lần sau gặp lại thì chững chạc, nghiêm túc, đột nhiên thay đổi tính tình, hoàn toàn không giống một người chút nào.
"Đúng là rất phong phú, bị đánh nhiều thì khỏi nói, hình như tớ chưa kể với cậu, anh em tớ được ông cụ nuôi nấng. Khi chúng tớ còn nhỏ, cha mẹ bận rộn công việc nên không có thời gian đưa đón chúng tớ, hai anh em tớ lớn lên cùng ông cụ ở nơi này. Tính tình của ông nội tớ rất nghiêm khắc, bây giờ ông cụ lớn tuổi rồi thì không sao, nhưng trước đây hơi một tí là ông cụ sẽ lấy thắt lưng quất cha và anh trai tớ.”
Những lời này của Phó Kiều Kiều tuyệt đối không phải lời nói dối, ở thế hệ của ông cụ luôn quan tâm đến việc “phía dưới gậy gộc mới có con hiếu thảo”, đã là con trai thì quăng ngã đập đánh là chuyện bình thường, ngay cả Phó Kiều Kiều là con gái trong nhà cũng phải chịu không ít giáo huấn từ ông cụ.
Khi còn nhỏ Phó Hành Khanh rất nghịch ngợm, cả ngày phá làng phá xóm không lúc nào yên, ông cụ cầm dây lưng đánh cũng không ít lần, cũng bởi bà cụ thường cản ông cụ lại thì Phó Hành Khanh mới có thể lớn được như vậy.
Thực ra Phó Kiều Kiều cũng chưa bao giờ nghĩ rằng anh trai cô ấy sẽ trở thành một người như bây giờ, so với lúc anh cô ấy còn nhỏ thì khác xa hoàn toàn.
"Đúng rồi, Trà Trà, Lý Bạch Lộ ở khu nhà của chúng tớ đã trở lại, cậu chưa gặp người này bao giờ nhỉ? Lúc trước không biết cô ta đã phạm vào chuyện gì mà bị đưa đến vùng nông thôn, còn thực tế thì vài ngày trước cô ta đã quay về." Nói về Lý Bạch Lộ, Phó Kiều Kiều lập tức nghĩ đến Diệp Tòng Dung.
Cô ấy vừa nghĩ đến Diệp Tòng Dung thì ngẩng đầu lên đã thấy anh ấy.
Cách đó không xa, Diệp Tòng Dung dẫn theo một cô gái đi tới đây, bên cạnh anh ấy là một cô gái khác trông trắng trẻo, sạch sẽ và xinh xắn.
Chỉ là, thoạt nhìn hơi giống Lý Bạch Lộ, ngũ quan có đến ba bốn phần giống.
Nhớ đến lần trước gặp được người khi đang trên xe, Phó Kiều Kiều cuối cùng cũng rõ ràng, đây có lẽ là người yêu của Diệp Tòng Dung.
"Kiều Kiều, em dọn đồ đi đâu vậy?" Diệp Tòng Dung cũng nhìn thấy Phó Kiều Kiều, xét cho cùng anh ấy và Phó Hành Khanh là bạn thời thơ ấu, lại lớn lên cùng một khu nhà, cho nên Diệp Tòng Dung chủ động chào hỏi.
"A, em dọn ra ngoài, em không ở trường học mà học kỳ này có lẽ rất bận rộn, cho nên em mới chuyển đến căn nhà hồi xưa của bà, anh Diệp. Vị này là…" Ánh mắt quan sát của cô ấy dừng lại trên người cô gái đứng bên cạnh Diệp Tòng Dung.
Diệp Tòng Dung nở một nụ cười phóng khoáng rồi trả lời: "Người yêu của anh, Đặng Thư Hàm, Thư Hàm đây là em gái của bạn anh, Phó Kiều Kiều."
Diệp Tòng Dung giới thiệu ngắn gọn về cả hai bên một chút, sau đó ánh mắt anh ấy dừng lại trên người Tô Trà vẫn luôn im lặng từ đầu đến giờ.
.