Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 367

Cập nhật lúc: 2025-04-05 00:18:38
Lượt xem: 105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây thực sự là lần đầu tiên gã ta gặp phải một người giống như vậy, một đứa trẻ một lời không hợp đã lấy s.ú.n.g ra.

Hơn nữa chơi đùa như này rất dễ cướp cò, con người nên biết kiềm chế ở mức độ vừa phải.

Nhìn động tác run rẩy của người đàn ông kia, Tô Trà cũng cảm thấy buồn cười, cô vẫn mỉm cười giơ chai nước trên tay lên, dùng giọng điệu cực kỳ dịu dàng nói: “Đừng sợ, tôi đã nói rồi, tôi không phải là người xấu.”

Nếu không phải Tô Trà suy xét đến việc sau này người đàn ông này còn có ích, có tin cô có thể dễ dàng bỏ hàng tỉ thứ vào trong chai nước này không?

Người đàn ông tỏ vẻ, không thể nào không sợ hãi!

Ngay cả nhóm người Vu Kế Vĩ đứng bên cạnh cũng bị Tô Trà dọa cho sợ, có người đàn ông nào có thể không sợ một cô gái hung dữ như vậy?

Bởi vì thân phận Tô Trà đặc thù nên cấp trên phê chuẩn cho cô mang vũ khí, hơn nữa bản thân Tô Trà cũng là chuyên gia kỹ thuật về phương diện này.

Đối với cô thứ này không thể đơn giản hơn được nữa, cho nên làm gì có chuyện cô không biết sử dụng.

Độ chính xác của Tô Trà không phải là bách phát bách trúng thiện xạ như thần, nhưng vì cô đứng gần người đàn ông nên cũng không tồn tại xác suất b.ắ.n không trúng.

Mấy người nhìn thấy vẻ mặt vô tội đang nhìn người đàn ông của Tô Trà, chỉ cảm thấy chấn động.

Lại nhớ lúc trước Trương Huy có nói lãnh đạo đùa rằng muốn cho Tô Trà tùy ý chọn một người trong vài người bọn họ để thử nghiệm, việc này quả thật không dám tưởng tượng.

Cô gái trẻ một lời không hợp là lập tức trở mặt thế này, mọi người bày tỏ: Vẫn là thôi đi.

Đùa đủ rồi, Tô Trà liếc nhìn Vu Kế Vĩ, anh ta lập tức hiểu ra, đưa tay túm người đàn ông rời khỏi toa xe.

Việc của nhóm người Vu Kế Vĩ là xử lý người đàn ông này, nếu chuyện xảy ra ở trên xe lửa, đương nhiên bọn họ phải tìm đồng chí công an để phối hợp xử lý chuyện này.

Vu Kế Vĩ rời đi nhưng vẫn để lại hai người bảo vệ Tô Trà.

Tô Trà ngồi một lúc thì đứng dậy, cô cau mày đi về phía nhà vệ sinh.

Đã gần hai mươi phút, Tô Bảo vẫn chưa trở về, ngay cả Trương Huy đi tìm người cũng chưa trở về.

Đúng lúc này, xe lửa đi nửa đường dừng lại ở một trạm, sau khi xe lửa dừng lại, những người trên tàu sắp xuống đều xách theo túi lớn túi nhỏ chuẩn bị đi xuống.

Đúng lúc này, Trương Huy đã trở lại.

Tô Trà nhìn thấy Trương Huy một mình trở về, cô nhìn về phía sau Trương Huy theo bản năng, nhưng không thấy Tô Bảo đâu, cô lập tức nhăn mày.

Nhìn thấy vẻ mặt của Tô Trà, Trương Huy tiến lên vài bước rồi khẽ nói: “Tô Trà, e là chúng ta phải dừng lại ở đây một lúc.”

Trương Huy giải thích ngắn gọn tình huống cụ thể.

Mười phút trước, khi Trương Huy đi vào nhà vệ sinh tìm người thì đã không thấy Tô Bảo, nhưng Trương Huy lại phát hiện thấy tờ giấy mà Tô Bảo để lại, có thể thấy lúc Tô Bảo bị người khác đưa đi cậu bé vẫn còn tỉnh táo.

Bởi vì xe lửa đang chạy nên sau khi Trương Huy phát hiện ra chuyện này đã lập tức bắt đầu tìm kiếm Tô Bảo trên xe lửa, nhưng không tìm thấy người.

Vừa lúc xe lửa dừng lại, Trương Huy đoán đối phương sẽ tận dụng cơ hội này để rời đi, nên anh ấy đề nghị tạm thời xuống tàu trước rồi lại tiếp tục xem xét tình hình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-367.html.]

Tô Trà nghe Trương Huy nói, cô trực tiếp dẫn Trương Huy đi tìm Vu Kế Vĩ.

Đến bộ phận làm việc của nhân viên phục vụ, Tô Trà lại nhìn thấy người đàn ông vừa rồi, giờ phút này gã ta đã bị trói gô, ngồi co ro ở trong góc, bộ dạng có chút tội nghiệp.

“Chú, tôi muốn hỏi chú mấy câu.” Tô Trà cúi người tới gần người đàn ông, trên mặt đã không còn chút tươi cười nào.

Đối mặt với vẻ mặt nghiêm túc của Tô Trà, người đàn ông càng thêm sợ hãi.

Vốn tưởng rằng cô gái nhỏ cười đã đủ đáng sợ, bây giờ người đàn ông mới phát hiện khuôn mặt nghiêm nghị của cô còn đáng sợ hơn.

“Cô, cô nói đi.” Người đàn ông run rẩy trả lời.

“Vấn đề thứ nhất, chú có thể có thể nói cho tôi biết em trai tôi đang ở đâu không?” Tô Trà hỏi.

“Em trai cô chắc là bị người của chúng tôi đưa đi rồi, khi dừng lại ở trạm này thì sẽ xuống tàu.” Người đàn ông trả lời rất nhanh.

Tô Trà nghe lời người đàn ông nói, bọn họ lập tức mang theo người đàn ông chuẩn bị xuống tàu, thời gian dừng lại có hạn, lỡ đâu trong chốc lát xe lửa chạy thì sẽ không dễ dàng dừng lại, đến trạm tiếp theo mà muốn quay lại sẽ tốn rất nhiều thời gian.

Dưới sự trợ giúp của nhân viên phục vụ, đoàn người của Tô Trà đã xuống tàu trước khi tàu khởi hành.

Bởi vì là buổi tối, lúc này ở ga xe lửa cũng không có nhiều người, mười giờ tối ga tàu hỏa có chút vắng vẻ.

Phóng tầm mắt ra xa, ga xe lửa cũng không có bao nhiêu người.

Cho nên, đoàn người Tô Trà xuất hiện cũng dẫn tới nhiều ánh mắt nhìn theo.

Thử hỏi, ban đêm có mấy người đột nhiên xuất hiện ở ga xe lửa, trong đó có một người bị trói, điều này chưa đủ khiến người ta chú ý sao?

Nhận thấy được có người nhìn qua, nhóm người Tô Trà lập tức đi tìm nhân viên công tác của ga xe lửa.

Vài phút sau, trong văn phòng của ga xe lửa.

Người đàn ông lại bị ném xuống đất, Tô Trà đứng ở trước mặt gã ta, bắt đầu hỏi vấn đề thứ hai.

“Bây giờ, chúng ta hãy nói rõ một chút, em trai tôi bị đưa tới chỗ nào và lý do tại sao lại theo dõi hai chúng tôi, nói đi.” Tô Trà lạnh mặt, ánh mắt sắc bén nhìn người đàn ông trên đất.

Không phải Tô Trà không lo lắng cho Tô Bảo, chẳng qua hiện giờ Tô Bảo đã bị đối phương đưa đi, nếu tùy tiện tìm người khó tránh khỏi sẽ rút dây động rừng, không bằng hỏi cho rõ ràng rồi lên kế hoạch cẩn thận.

Người đàn ông ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt sắc bén của Tô Trà, nháy mắt lại cúi đầu tránh đi, gã ta mím môi do dự một lúc mới nói chuyện.

Người đàn ông không ngu, tình huống hiện tại ngay cả kẻ ngốc cũng biết được cô gái này không phải người bình thường.

Cô có thể tùy tiện hỏi như vậy, sau đó mấy người đàn ông đi cùng với cô còn có thể liên hệ người ở trạm chỉ huy của ga xe lửa, như vậy có thể là người bình thường hay sao?

Giờ phút này người đàn ông không đi học cũng biết, thẳng thắn trả lời mới có thể tranh thủ được khoan hồng.

Nếu cắn răng không chịu mở miệng cũng không có lợi gì với gã ta.

Ngay sau đó, người đàn ông bắt đầu thuật lại sự việc.

Thực ra buổi sáng hai người Tô Trà và Tô Bảo vừa lên xe thì đã bị đối phương theo dõi, dù sao một cô gái xinh đẹp như vậy dẫn theo một cậu bé, có một người đàn ông Trương Huy đi theo bên người, thật khó để không trở thành mục tiêu của kẻ buôn người.

Loading...