Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 368

Cập nhật lúc: 2025-04-05 00:18:40
Lượt xem: 119

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bọn buôn người đã làm trong nghề nhiều năm, đều có kinh nghiệm.

Bọn họ chỉ cần chờ một người trong hai chị em này rời đi thì có thể bắt đầu hành động, dùng một kế điệu hổ ly sơn, hai bên đồng thời ra tay.

Thật ra tiến hành theo kế hoạch chặt chẽ của bọn buôn người, nếu bọn họ không gặp phải Tô Trà thì kế hoạch kia hoàn toàn có thể nói là không có sơ hở.

Thử nghĩ, Tô Bảo đi vệ sinh bị người ta đưa đi, Tô Trà và Trương Huy khẳng định sẽ có một một người đi tìm, nếu Tô Trà là người đi qua đó tìm thì cô sẽ trực tiếp bị bắt đi, nếu là Trương Huy, như vậy Tô Trà ở lại sẽ trở thành mục tiêu kế tiếp.

Cô bị người đàn ông cầm d.a.o uy h.i.ế.p uống nước đã cho thêm thuốc, nếu như vậy Tô Trà cũng sẽ nhanh chóng bị bắt đi.

Chỉ có thể nói là người tính không bằng trời tính, Tô Trà không phải là một cô gái bình thường, bên cạnh cô không chỉ có mỗi Trương Huy mà còn mấy người Vu Kế Vĩ âm thầm đi theo bảo vệ.

Theo lời của tên buôn người, Tô Bảo là bé trai, mấy người ở nơi thâm sơn cùng cốc không sinh được con sẽ tranh nhau mua, dù sao cũng là bé trai.

Thời đại này, mọi người đều nuôi con để phụng dưỡng tuổi già, không có con trai sẽ bị người khác chê cười nên mới có chuyện mua con trai.

Mà cô gái mặn mà như Tô Trà lại càng bán được nhiều tiền.

Còn một điều mà tên buôn người không nói ra, Tô Trà là con hàng tốt nhất trong lô hàng này của bọn chúng, nếu không phải do nhan sắc của Tô Trà xinh đẹp, chúng cũng không dám to gan lớn mật ban ngày ban mặt ra tay trên tàu hoả.

Sau khi hỏi rõ mọi chuyện, Tô Trà còn moi được từ miệng tên đàn ông cứ điểm tạm thời của bọn chúng, là một kho hàng cách trạm tàu hỏa không xa.

Chúng tìm cứ điểm tạm thời gần trạm tàu hỏa như vậy là để có thể vận chuyển “con hàng” trong tay một cách thuận lợi và dễ dàng chạy trốn.

Nghe xong lời của tên buôn người, mấy người Vu Kế Vĩ tiếp tục bảo vệ bên người Tô Trà còn Trương Huy thì liên hệ với cục công an địa phương để cùng hành động.

Cục công an địa phương nhận được tin tức thì lập tức hành động, cũng không kịp mở cuộc họp bàn bàn, bên Trương Huy đã cung cấp hết tất cả những thông tin quan trọng cho cục công an, bao gồm số lượng tên buôn người, cứ điểm tạm thời và số lượng những đứa trẻ bị bắt cóc.

Có những tin tức này, cục công an đã chuẩn bị đầy đủ chỉ còn thiếu gió đông*.

Hai ngày trước cục công an nhận được báo án hai đứa trẻ mất tích, trong đó có một đứa trẻ là con nhà giàu có ở địa phương.

Người nhà đã lên cục hỏi mấy lần rồi, mấy ngày nay cục công an địa phương cũng không rảnh rỗi, vẫn điều tra những việc này, đi tìm người nhưng không tìm thấy.

Tin tức của Trương Huy đưa đến rất đúng lúc.

Vừa cần thì đã có rồi.

Bên khác, trong một nhà kho cũ nát.

Năm sáu đứa trẻ co ro, dựa sát vào nhau, trong đó có hai đứa trẻ trông khá nổi bật.

Một đứa là Tô Bảo, đứa trẻ nghịch ngợm trông vẫn rất bình tĩnh, bị nhốt trong nhà kho mà đôi mắt còn không thành thật láo liên nhìn khắp nơi.

Đứa còn lại là một bé trai trắng trẻo thanh tú, môi hồng răng trắng, thoạt nhìn khí chất rất lạnh lùng, những đứa trẻ khác đều khóc thút thít, riêng nó lại không kêu một tiếng, quật cường mím môi.

Trong nhà kho chỉ có mấy đứa trẻ, nhưng bên ngoài vẫn có người canh giữ.

Mắt Tô Bảo đảo quành nhìn nhà kho một lượt, cuối cùng tầm mắt rơi trên bé trai xinh xắn.

“Này, sao cậu không khóc?” Tô Bảo chỉ tò mò.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-368.html.]

Tô Bảo sống hoang dã quen rồi, lúc này bị bắt cóc cũng không thấy sợ, tính cách này của Tô Bảo gọi là thích ứng trong mọi hoàn cảnh.

Vì Tô Bảo biết chị chắc canh ta sẽ đến tìm cậu bé, trường hợp xấu nhất thì làm con trai cho người ta vậy, trước đây ở trong thôn, cậu bé từng nghe nói mấy tên buôn người đều lừa bán bé trai làm con trai cho nhà khác.

Bé trai còn đỡ hơn bé gái, bé gái còn bị bán làm con dâu nuôi từ nhỏ cho người ta, gả cho người ta còn phải làm việc, sinh con.

Tô Bảo sờ bụng mình, âm thầm cảm thán: Cậu bé sợ không sinh được con, nhưng làm con trai cho người ta thì vẫn được.

Hơn nữa, làm con trai nhà ai mà chả là con trai, cùng lắm thì làm chuyện có lỗi với cha một lần, tạm thời làm con trai nhà người ta, có cơ hội thì trở về tìm cha ruột vậy

Cách nghĩ này của Tô Bảo đúng là đỉnh.

Bé trai xinh xắn bên cạnh nghe Tô Bảo mở miệng nói thì nhìn qua.

Nói thật, Tô Bảo không xấu, nhưng lại đen quá, vậy nên trong mấy đứa trẻ trắng trẻo, Tô Bảo như đứa lạc loài.

Hoặc ánh mắt hiếu kỳ của Tô Bảo quá rõ ràng, bé trai xinh xắn hừ lạnh một tiếng, mở miệng hỏi lại: “Sao tôi phải khóc? Sao cậu không khóc?”

“Tôi khóc không được.” Tô Bảo không tim không phổi trả lời.

“Cậu không phải người bản địa à?” Bé trai xinh xắn lại hỏi một câu, quét mắt nhìn qua Tô Bảo.

“Ừ, sao cậu biết?” Ánh mắt hiếu kì của Tô Bảo lấp lánh nhìn sang.

“Nghe khẩu âm của cậu không giống người bản địa, sao cậu lại bị lừa đến đây?”

“Tôi bị người ta lừa trên tàu hỏa, tàu hỏa vừa đến trạm là người ta mang tôi đến đây.”

Ngay khi hai đứa trẻ còn đang nói chuyện thì cửa nhà kho đột nhiên bật mở, hai tên đàn ông bước vào.

Hai tên đàn ông liếc qua mấy đứa trẻ, sau đó không nói hai lời đã kéo mấy đứa ra ngoài.

Mấy tên buôn người cũng có mạng lưới thông tin của chúng, chúng đã nhận được tin tình hình không ổn, nhận lệnh lập tức di chuyển, di chuyển xong thì việc phải làm trước tiên là bán lô hàng này đi.

Mấy phút sau, mấy đứa trẻ bị đưa lên một chiếc xe ba bánh kéo rời khỏi nơi này.

Ngồi sau xe ba bánh, Tô Bảo vừa ngửi đã biết đây là xe chở heo, mùi phân heo thối quá là quen thuộc.

Dù gì thì mẹ cũng làm trang trại nuôi heo, mùi này có thể không quen sao?

Chiếc xe ba bánh cứ lọc cọc chạy, đường càng ngày càng khó đi, chiếc xe ba bánh không đi được nữa, chỉ có thể ngồi xe bò.

Tô Bảo không tim không phổi ngồi trên xe, bên khác, lúc cục công an tìm thấy nhà kho suýt thì để chúng trốn thoát hết, may mà họ hành động nhanh, vẫn bắt được mấy tên buôn người đang xóa dấu vết.

Mấy tên buôn người bị bắt nhưng vẫn chưa tìm thấy mấy đứa trẻ, chuyện này vẫn chưa kết thúc.

Lúc cục công an hành động, Tô Bảo và Trương Huy cũng đi theo, không tìm thấy Tô Bảo, vẻ mặt Tô Trà không cần nghĩ cũng biết khó coi thế nào.

Thẩm vấn cả đêm, tiếp tục điều tra vụ án.

Trong lúc thẩm vấn, cục công an và Tô Trà vẫn tìm người.

Một con đường nhỏ quanh co khúc khuỷu, trên một chiếc xe bò, hai tên đàn ông vội vàng đánh xe, đằng sau năm đứa trẻ đang nằm hôn mê bất tỉnh, đắp một cái chăn bông rách bên trên.

Loading...