Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 371
Cập nhật lúc: 2025-04-05 00:19:28
Lượt xem: 130
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đồng chí công an, tôi nói với đồng chí tên Lục Đại Chùy này đúng thật là xấu xa, mất công anh ta còn đi ra ngoài làm việc, anh ta làm việc bên ngoài như vậy nên nhất định biết mua bán trẻ em là phạm pháp, đồng chí công an, đồng chí nhất định phải bắt được kẻ xấu đó!"
Nếu Tô Bảo ở đây thì cậu bé nhất định có thể nhận ra người phụ nữ đang lải nhải không ngừng này chính là người lúc trước muốn mua Giang Huấn.
Ngày hôm đó sau khi không mua được Giang Huấn thì bà ta cũng không mua ba đứa trẻ khác, một đứa ngay từ cái nhìn đầu tiên đã không đẹp bằng Giang Huấn, một đứa khác là vì giá quá đắt.
Nếu hôm đó bà ta thật sự mua đứa trẻ nào đó thì làm sao hôm nay bà ta còn dám dẫn đường hơn nữa lại còn báo cáo với công an như vậy.
Ngôi làng không lớn nên đi được vài phút thì đoàn người đã đi tới bên ngoài một cái sân.
Từ bên ngoài nhìn vào trông sân này có vẻ hơi cũ nhưng lại được dọn dẹp gọn gàng.
Lúc mọi người chuẩn bị đi vào, trong nhà vang lên một giọng nói khiến Tô Trà cảm thấy rất quen thuộc.
"Cha, bữa trưa chúng ta làm bánh bao nhân thịt đi, con có thể giúp làm bột."
Giọng nói này đối với Tô Trà đúng là không thể quen thuộc hơn, vừa nghe được tiếng “cha” kia thì Tô Trà lập tức quyết định sau này sẽ nói chuyện thật vui vẻ cùng đồng chí Tô Tanh tag Dân về chuyện này.
Phía sau, Trương Huy và những người khác cũng lén lút liếc nhìn sắc mặt của Tô Trà, sau đó rất bình tĩnh mà lùi lại một bước và giữ khoảng cách an toàn, sợ rằng lát nữa nếu Tô Trà phát huy lên thì mấy người bọn họ cũng không tránh khỏi bị ngộ thương.
Hít một hơi thật sâu, Tô Trà tiến lên hai bước rồi giơ tay gõ cửa nhà.
Một lúc sau, một người đàn ông từ trong nhà chạy ra, người này có ngũ quan đoan chính và trông khá lương thiện.
Người đàn ông vừa mới chạy ra thì nhìn thấy nhiều người như vậy ở bên ngoài nên thoáng chốc ngây ngẩn cả người, sau đó lại thấy đồng chí công an mặc đồng phục đang đứng trước cửa thì anh ta lập tức trở nên hoảng sợ.
"Là anh ta, đồng chí công an, đây là Lục Đại Chùy, anh ta là người đã mua bán trẻ em trái phép. đồng chí công an hãy nhanh chóng bắt giữ người này." Lúc này người phụ nữ dẫn đường cũng không chịu nhàn rỗi mà vọt lại đây, tư thế đó giống như là hận bản thân không thể ngay lập tức đi lên mà bắt giữ Lục Đại Chùy lại.
Nghe được lời của người phụ nữ, Lục Đại Chùy lộ ra vẻ mặt bối rối, vội vàng nói: "Đồng chí công an, không phải vậy đâu, các anh nghe tôi giải thích..."
“Giải thích cái gì mà giải thích, Lục Đại Chùy, anh không cần giải thích, anh đang vi phạm phạm luật.” Người phụ nữ đắc ý ngắt lời Lục Đại Chùy.
Bên ngoài cãi cọ ầm ĩ, Tô Bảo và Giang Huấn từ bên trong nhà cũng nghe thấy động tĩnh nên chúng cũng không buồn đặt đồ đang cầm xuống mà vội vàng chạy ra ngoài.
Hai đứa trẻ đột nhiên chạy ra khỏi nhà, tất cả mọi người có mặt đều đổ dồn ánh mắt về phía chúng.
Tô Bảo đang cầm củ khoai lang nướng thì vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy chị gái nhà mình, cậu bé hơi sửng sốt một chút rồi lập tức tung ta tung tăng chạy về phía chị gái mình.
"Chị ơi, chị tìm thấy em rồi, em biết chị sẽ đến đón em mà, nếu chị đến muộn một ngày nữa thôi thì em nhất định sẽ đi tìm chị, vừa rồi chú Lục còn nói rằng ngày mai sẽ dẫn bọn em ra ngoài tìm chị đó." Tô Bảo vừa nói vừa nở nụ cười rạng rỡ với Tô Trà.
Tô Trà nghe được lời nói của Tô Bảo thì hơi nhướng mày, cười như không cười mà quan sát cậu bé.
Ôi chao, vừa rồi còn gọi là "Cha" mà lúc này lại thành "Chú Lục" rồi, sửa miệng rất nhanh đó!
Còn có khoai lang nướng để ăn, cuộc sống tạm bợ này xem ra cũng không tồi đâu!
Phải biết rằng mấy ngày nay cô uống miếng nước cũng không yên tâm, sợ đứa trẻ nghịch ngợm này sẽ xảy ra chuyện gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-371.html.]
Dù vậy thì cũng đừng nghĩ rằng vấn đề này đến đây đã kết thúc!
Bắt gặp ánh mắt của chị gái, Tô Bảo rụt cổ lại, hiếm khi nào cậu bé lại thu mình như vậy.
Giang Huấn nhìn vẻ mặt sợ hãi của Tô Bảo, ánh mắt tò mò dừng lại trên người Tô Trà, sau đó tiến lên một bước và bình tĩnh đứng canh ta trước mặt Tô Bảo.
Nhìn động tác của đứa trẻ này, Tô Trà cụp mắt nhìn sang rồi khẽ cười một tiếng.
Ái chà, mấy ngày không gặp mà nhóc thối Tô Bảo này đã có người giúp đỡ rồi đấy.
"Giang Huấn, đây là chị gái của tôi, chị gái ruột của tôi." Tô Bảo đưa tay ra, lén lút chọc vào lưng Giang Huấn.
Giang Huấn nghe được lời nói Tô Bảo nhưng cũng không có tránh ra, mà ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Tô Trà.
Giang Huấn tỏ vẻ: Cho dù là chị gái ruột đi chăng nữa thì cũng không thể bắt nạt cậu bé ngốc nghếch phía sau cậu ấy được.
Tô Trà tỏ vẻ cô đã là người trưởng thành rồi nên sẽ không so đo với trẻ con.
Bây giờ điều quan trọng hơn là giải quyết mọi chuyện trước mắt này đã.
Vì vừa nãy Tô Bảo nói rằng Lục Đại Chùy là có ý tốt, đang định đưa mấy nhóc ra ngoài, xét về tình về lý, anh ta ta cũng không hẳn là người xấu. Nên chuyện mua bán trẻ em này cũng chỉ bị đồng chí công an bên kia nhắc nhở đôi lời rồi cũng coi như xong.
Người phụ nữ dẫn đường thấy đồng chí cảnh sát chẳng bắt giữ ai mà chỉ đơn giản nói vài ba câu, nhưng sau đó lại bị đồng chí công an nhìn qua với ánh mắt: Khá lắm, im lặng đi.
Những đứa trẻ khác trong thôn bị lừa bán cũng đã được tìm thấy.
Vụ buôn người này vẫn cần phải điều tra thêm một vài chuyện, vì vậy mấy gia đình mua con phải ra ngoài theo đồng chí công an để phối hợp điều tra thêm.
Những thôn dân khác mua trẻ em cũng có chút hoảng hốt, nhưng Lục Đại Chùy lại rất bình tĩnh.
Chuyện như vậy mà vẫn bình tĩnh được sao?
Bạn nhỏ Tô Bảo đang ở bên cạnh Lục Đại Chùy, vừa đi vừa an ủi anh ta. Cậu bé còn nói rằng sẽ làm chứng cho anh ta, chứng minh rằng anh ta không hề dính líu tới vụ buôn bán trẻ em này
Thôn dân gần đó nhìn Lục Đại Chùy thì ghen tị. Đều là trẻ em bị bắt đi mua bán qua lại, đứa mình mua về thì im thin thít, xa xa còn thấy được vẻ mặt sợ hãi, còn hai đứa Lục Đại Chùy mua thì biết an ủi được người khác, khác biệt quá lớn.
Đi một hồi lâu rồi lại ngồi trên xe, cuối cùng cũng vất vả tới được đồn công an.
Đến cửa, người nhà những đứa trẻ đã chờ ở đấy từ lâu, nhìn thấy con cháu mình về thì ôm lấy mấy đứa nhỏ rồi khóc nức nở.
Khóc thì khóc, nhưng chuyện cần làm thì vẫn phải làm.
Đầu tiên, thôn dân về phải lập biên bản, người cần được giáo dục thì phải dạy bảo, còn phải phổ cập pháp luật cho họ, rằng việc mua bán người là phạm pháp, kể cả phụ nữ hay trẻ em.
Tiếp đến mấy đứa nhỏ phải được xác minh, rồi người nhà ký nhận đưa về.
Xong xuôi mọi thứ thì cũng đã mười giờ tối, Tô Trà dẫn Tô Bảo về, Lục Đại Chùy cũng im lặng theo sau.