Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 381

Cập nhật lúc: 2025-04-05 00:19:48
Lượt xem: 137

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoàn toàn bối rối.

Phó Hành Khanh không biết mình đã làm gì sai. Nhìn thấy bà nội như vậy khiến anh sợ nếu không giải thích rõ ràng thì mình sẽ bị bà cụ đánh gãy chân.

Đừng thấy bà cụ thường hay mỉm cười và tỏ ra thân thiện với mọi người mà cho rằng không có chuyện gì.

Phải biết rằng chỗ dựa sau lưng bà cụ là ông nội - Người đứng đầu cả nhà họ, người nổi tiếng với những hình phạt nghiêm khắc.

"Phó Hành Khanh, tốt nhất cháu nên giải thích rõ mọi thứ cho bà. Khi bà nhắc đến Tô Trà vẻ mặt của cháu rất kỳ lạ. Đừng cố tỏ ra vô tội, bà hiểu rõ tính cách của cháu hơn bất cứ ai, bà là người đã nuôi dạy cháu khôn lớn." Bà cụ nói.

Vừa dứt lời, bà cụ không ăn mì nữa mà đứng dậy rời khỏi bàn ăn và bước đến chỗ có một cây chổi. Sau đó bà cụ giơ chổi lên chĩa thẳng vào Phó Hành Khanh - Người vẫn đang ăn mì.

Thấy động tác nhanh nhẹn của bà cụ, Phó Hành Khanh hơi nhíu mày nhưng vẫn giữ nguyên vẻ mặt nghiêm túc nói: "Bà nội, chúng ta hãy làm rõ mọi chuyện đi. Lúc trước khi bà nhắc đến Tô Trà, bà cũng nói đến chuyện ăn trông nồi ngồi trông hướng.”

“Cháu có thể giải thích theo hướng như vậy có được không: Bà nghĩ cháu đã thích một cô gái khác nhưng vẫn có tình cảm với Tô Trà là sai sao?"

"Không chỉ là sai mà là hoàn toàn không thể chấp nhận được. Bây giờ cháu có tình cảm với một cô gái khác nên nếu có bất kỳ suy nghĩ nào về Tô Trà đã không phù hợp rồi. Hành động của cháu có vấn đề và nếu ông của cháu có ở đây thì ông ấy sẽ đánh gãy chân cháu!" Những lời của bà nội vô cùng cương quyết.

"Không, bà ơi, bà đã xem xét đến một khả năng khác chưa?" Phó Hành Khanh hỏi ngược lại.

"Khả năng gì?" Bà cụ ngạc nhiên nhìn Phó Hành Khanh vẫn đang rất bình tĩnh, tự hỏi liệu mình có hiểu lầm gì không.

Với tính cách của anh, bà cụ cũng nghĩ rằng điều đó khó có thể xảy ra nhưng trước đó khi nhắc đến Tô Trà, hành động của anh đã khiến bà cụ trở nên nhạy cảm.

Nhìn vẻ mặt nghi ngờ của bà nội, Phó Hành Khanh hít một hơi thật sâu rồi thở dài nói: "Bà nội, Tô Trà là cô gái mà cháu thích."

Lời giải thích của anh rất rõ ràng rồi phải không?

Khi nghe xong lời này, cây chổi trên tay bà cụ cũng rơi “bụp” xuống đất.

Bà cụ mở to mắt nhìn Phó Hành Khanh, xoa xoa lỗ tai rồi hỏi: "Cháu nói cái gì? Nói lại lần nữa đi, bà nghe không rõ."

"Cháu nói Tô Trà là cô gái mà cháu thích. Trước đây cháu đã không nhắc đến chuyện đó là vì Tô Trà rất thân với Phó Kiều Kiều, cháu sợ nếu bà biết chuyện sẽ tạo ra sự khó xử giữa chúng cháu. Hơn nữa bà biết đấy, cháu vẫn chưa theo đuổi cô ấy thành công."

"Bà biết, bà biết. Bà đã nói với cháu rồi, cháu không bằng cha và ông nội của mình, bác cả và chú của cháu cũng hơn cháu, cháu thật sự kém xa bọn họ." Nhắc đến những việc này khiến bà cụ không khỏi phàn nàn.

Khi theo đuổi người khác, những người đàn ông trong nhà họ Phó có những cách theo đuổi khác nhau. Nếu không có chiến thuật, tại sao cuối cùng cháu của Đoàn Văn Công - Thục Phân vốn được nhiều người theo đuổi lại kết hôn với Phó Hòa Bình?

Chà, tất cả đều là do thủ đoạn của ông ấy, và họ thậm chí còn có một đứa con ngay sau khi kết hôn.

Phó Hành Khanh không được thừa hưởng một chút kỹ năng nào của những người đàn ông khác trong nhà họ Phó.

Mặc dù trong nhà nhìn như chỉ có một mình bà nội nhưng thực ra nhà họ Phó có rất nhiều người. Bà cụ có ba người con, ngoại trừ cha của Phó Hành Khanh là Phó Hòa Bình, còn có bác của anh là Phó Trung Hoa và chú của anh là Phó Hy Vọng.

Ngoài ra Phó Trung Hoa còn có rất nhiều con và Phó Hy Vọng thì có một trai và một gái.

Hầu như tất cả những người đàn ông trong nhà họ Phó đều phục vụ trong quân đội, vì vậy buộc phải tuân theo mệnh lệnh và thường xa nhà nên ít có cơ hội trở về. Ví dụ như gia đình của Phó Trung Hoa đã không thể trở về trong mấy năm nay vì ông ấy phải đóng quân ở một căn cứ nào đó.

Nghe bà nội liên tục phàn nàn về việc mình thua xa cha của mình ở khía cạnh này, Phó Hành Khanh chỉ biết im lặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-381.html.]

Cuối cùng chờ đến khi bà cụ mắng xong, anh mới lên tiếng: "Bà ơi, lần sau nếu có gặp Tô Trà thì cứ cư xử bình thường chứ đừng làm người ta thấy không được tự nhiên.”

Sở dĩ Phó Hành Khanh nói như vậy là vì sợ nếu như sau này, bà cụ quá nhiệt tình với Tô Trà sẽ làm cô thấy ngại.

“Bà biết bà biết, cháu nói gì cũng được, lần này về đây cháu được nghỉ mấy ngày?” Bà xua tay rồi hỏi sang chuyện khác.

“Chỉ ba ngày rưỡi.” Phó Hành Khanh trả lời.

"Ba ngày rưỡi?" Bà cụ nói to hơn, sau đó trừng mắt nhìn anh rồi nói tiếp: "Chưa đến bốn ngày nghỉ mà sao cháu còn ở nhà? Ra ngoài gặp Tô Trà, cùng nhau ăn cơm, xem phim gì đó đi."

Nhắc đến chuyện xem phim, Phó Hành Khanh cũng có suy nghĩ đến việc này.

Sau khi hai người tự lo việc của mình, Phó Hành Khanh đã rời khỏi nhà ngay.

Bà nội ở nhà, nghĩ đến chuyện náo động vừa rồi thì thấy vừa buồn cười vừa bực mình. Bà thực sự thích Tô Trà. Cô rất xinh xắn, ngoan ngoãn lại khéo miệng.

Nếu Phó Hành Khanh thực sự có thể mang Tô Trà về nhà vậy bà cụ sẽ không quan tâm đến anh nữa.

Trong nhà này vẫn tồn tại hai vấn đề chưa được giải quyết.

Nghĩ đến Phó Kiều Kiều khiến bà cụ cảm thấy đau trán.

Nghĩ lại thì trong tương lai vẫn còn một số vấn đề với Phó Kiều Kiều khó giải quyết hơn những vấn đề của Phó Hành Khanh.

Từng người, từng người một, không để người khác yên tâm cho được.

Hơn nữa chắc chắn Phó Kiều Kiều biết tình cảm của Phó Hành Khanh dành cho Tô Trà.

Phó Kiều Kiều đã làm rất tốt trong việc giữ bí mật, ngay cả bà nội của mình mà cô ấy cũng giấu nhẹm đi.

Suy nghĩ về những sự việc gần đây, bà cụ quyết định rằng mình cần phải nói chuyện nghiêm túc với Phó Kiều Kiều.

Lúc này Phó Kiều Kiều đang ở trường học, đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, cảm giác hình như có thứ gì đó không đúng!

...

Trong thời đại ngày nay, không có nhiều việc để hai người làm cùng nhau, chỉ có dùng bữa, đi dạo trong công viên và xem phim.

Khi Phó Hành Khanh rời đi, anh nhớ lại bản thân đã mời Tô Trà đi ăn hai lần và bây giờ anh có thể lên kế hoạch đi xem phim.

Nói đến xem phim, Phó Hành Khanh cần một người chuyên nghiệp có thể đề cử một vài bộ.

Chuyên gia đó là... Tần Mạt.

Mười phút sau, tại nhà họ Tần.

Tần Mạt vẫn còn mặc quần đùi và nằm trên giường không có dấu hiệu thức dậy.

Phó Hành Khanh ngồi bên cạnh, cảm thấy rất tự nhiên.

Loading...