Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 389
Cập nhật lúc: 2025-04-05 00:20:04
Lượt xem: 117
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sớm biết như thế, sao lúc trước không dạy dỗ Lý Bạch Lộ tốt hơn chút đi?
Lý Bạch Lộ trở thành như ngày hôm nay còn không phải dựa vào sự giáo dục ít nhiều của Phương Bình à.
Hoặc là bản thân Lý Bạch Lộ cũng có một một phần trách nhiệm, nhưng xét cho cùng, tương lai nhà họ Lý sợ là sẽ không thể có thành tựu gì lớn lao nữa.
Đột nhiên nhà họ Lý dọn đi, những gia đình khác trong khu tập thể đều tò mò nhưng Lý Quốc Lượng lại không nói gì, rời đi cũng không nói một lời.
Đối với chuyện của nhà họ Lý, mọi người bàn tán một hồi, chuyện này không liên quan gì đến bọn họ nên cũng không có gì để nói.
Lúc Tô Trà nghe được tin tức của nhà họ Lý, cô mới đi ra từ phòng thí nghiệm.
Cô nghe được chuyện Lý Bạch Lộ từ chỗ Trương Huy, trong lòng Tô Trà cũng không có bao nhiêu cảm xúc.
Một người xa lạ không quan trọng.
Trương Huy thấy Tô Trà không có hứng thú, anh ấy nhắc đến hai câu thì thôi không nói tiếp nữa.
Trương Huy cũng than thở về chuyện của Lý Bạch Lộ, rõ ràng lần trước anh ấy đã giáo huấn cô ta một trận, không ngờ Lý Bạch Lộ còn không biết tiếp thu mà thay đổi tốt hơn.
Tự mình đi vào con đường đen tối lại còn ầm ĩ đến mức như này, trách ai được?
Không nói đến Lý Bạch Lộ có tâm tư gì, bản nhân Lý Bạch Lộ cũng không biết vẫn luôn có người theo dõi nhìn chằm chằm vào cô ta, nếu cô ta không làm gì thì không sao, nhưng nếu cô ta vừa có động tĩnh gì thì sẽ có người ra tay.
Đây cũng là lý do vì sao Lý Bạch Lộ mới hành động vào buổi tối, ngày hôm sau lập tức có người tới cửa tìm cô ta.
Chỉ có thể nói, Lý Bạch Lộ chọn Tô Trà làm đối thủ, cũng thật đáng thương.
Lý Bạch Lộ còn chưa hành động thì đã kết thúc rồi.
Thậm chí dù cô ta có ầm ĩ đến mức này, Tô Trà cũng không có hứng thú nghe nhiều thêm hai câu.
Trên hành lang vang lên tiếng bước chân “lộc cộc” của Tô Trà và Trương Huy.
Tô Trà giơ tay xoa cổ đi về văn phòng của Cốc Ích.
Vài phút sau, Tô Trà đi tới cửa văn phòng Cốc Ích, giơ tay gõ cửa “Cộc cộc cộc”.
“Vào đi.” Cốc Ích ở trong phòng đáp lại một tiếng.
Cô đẩy cửa đi vào.
Cốc Ích ngẩng đầu, nhìn thấy Tô Trà đi vào, vẻ mặt tươi cười vui vẻ nói: “Sao hôm nay không tăng ca? Em rời phòng thí nghiệm mà không cần tôi thúc giục luôn à?”
Nghe Cốc Ích trêu ghẹo, Tô Trà cười trả lời: “Viện trưởng, xem thầy nói kìa, em không phải là có việc nên mới tìm thầy sao.”
“Có việc sao? Qua đây, ngồi xuống rồi nói.” Cốc Ích đứng dậy khỏi bàn làm việc đi tới.
Hai người ngồi cùng nhau trên ghế tiếp khách.
“Viện trưởng, là như này, dự án máy vi tính gần đây gặp phải một số vấn đề, giáo sư Vương tạm thời không có ý tưởng gì, thầy cũng biết em so với giáo sư Vương giống như là múa rìu qua mắt thợ, dự án này vừa lúc mọi người đều không có chuyện gì, khoảng chừng sẽ mất một thời gian nữa mới lại bận việc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-389.html.]
“Cho nên, em muốn tạm thời nghỉ làm dự án, chờ đến khi có tin tức từ giáo sư Vương, vừa hay cho mọi người trong tổ dự án cũng nghỉ ngơi thật tốt, thả lỏng đừng để thần kinh căng thẳng cả ngày.”
“Một lát nữa giáo sư Vương sẽ đến gặp thầy để báo cáo tiến độ dự án, sắp tới chắc em cũng không có thời gian để lại đây nên em tới gặp thầy nói một tiếng.”
Tô Trà nói rất nhiều, Cốc Ích nghe được dự án phải tạm dừng, sắc mặt cũng xuất hiện một chút nôn nóng, vội vàng hỏi: “Vậy dự án này định gác lại trong bao lâu?”
“Viện trưởng, thầy hỏi em cũng không biết trả lời thầy như nào, không thể biết sẽ kéo dài bao lâu được.” Tô Trà bất đắc dĩ nói.
Mặc dù Tô Trà đã theo học Vương Vinh Bình về máy tính một thời gian dài như vậy, nhưng những khó khăn gặp phải lần này Tô Trà không thể giải quyết trong chốc lát, giáo sư Vương Vinh Bình nói cần thời gian, cô cũng cần thời gian.
Tô Trà không phải cái gì cũng biết, cô là con người chứ không phải thần thánh, dự án trước thành công nhanh như vậy cũng không phải công lao của một mình Tô Trà mà là kết quả sự nỗ lực của mọi người trong tổ dự án.
Huống hồ, sau khi dự án bắt đầu, các thành viên trong tổ dự án thường xuyên thức khuya, quầng thâm dưới mắt có thể so sánh với quốc bảo gấu trúc.
Vừa hay trước mắt có thể cho mọi người nghỉ ngơi một chút, thả lỏng tinh thần, bọn họ cũng có thể dành thời gian cho gia đình.
Người ta nói những người làm nghiên cứu khoa học là có lỗi nhất với người nhà, tranh thủ những ngày nghỉ này về thăm nhà một chút cũng tốt.
“Vậy thời gian này em bận cái gì, em có thể thành thật ở nhà nghỉ ngơi được à?” Cốc Ích khẳng định không tin.
Dựa vào sự hiểu biết của ông ta đối với Tô Trà, so với những người khác trong viện nghiên cứu khoa học mà nói, cô càng liều mạng hơn.
Những người còn lại trong viện nghiên cứu khoa học đều lớn tuổi hơn Tô Trà, nếu thật sự muốn thức khuya thì không thể nào so sánh với Tô Trà lúc còn thành niên được.
Từ sau khi Tô Trà đến, người trong viện nghiên cứu có thể thức khuya muộn nhất đó là Tô Trà.
Người trẻ có nền tảng tốt, thức khuya thì có thể thức khuya, tinh thần của một cô bé còn tốt hơn bọn họ.
Khí sắc hồng hào rực rỡ, giống như là đang nói đến Tô Trà.
Tô Trà nghe thấy Cốc Ích hỏi như vậy, cô ngước mắt liếc nhìn ông ta, sau đó cười nhẹ nói: “Gần đây em với đàn anh tham gia một dự án, em cũng đi theo, dự án bên đó không vội nên em đi theo để học tập.”
So với cường độ làm việc của viện nghiên cứu khoa học thì dự án của đàn anh La Tân Hoa thật sự nhẹ nhàng hơn nhiều.
Sau khi Tô Trà gia nhập vào tổ dự án, mỗi ngày cô đều đi theo học tập, La Tân Hoa dẫn cô đi cùng, cái gì cần dạy đều dạy cả, cũng không thường xuyên yêu cầu cô phải làm việc gì.
Thật ra điều mà Tô Trà không biết, đó là sở dĩ La Tân Hoa không cho Tô Trà làm việc là bởi vì lão Bành đã giải thích cụ thể với ông ta.
Ý của lão Bành: Dù thế nào cô ấy cũng là cô gái, đừng sai bảo cô bé như động vật.
Về cơ bản làm nghiên cứu khoa học đều là như thế, phụ nữ bị đối xử như đàn ông và đàn ông bị đối xử như động vật.
Mà ở dưới trướng của La Tân Hoa, không có sự phân biệt nam nữ, đều làm việc như nhau.
Đối với việc thầy giáo của mình phân biệt đối xử La Tân Hoa cũng không có cách nào khác, nhớ trước đây lúc ông ta đi theo thầy giáo, thầy giáo không phải cũng ra sức đánh ông ta hay sao?
Dùng một câu nói để nói La Tân Hoa của lúc trước thì là lừa trong thôn cũng chưa từng mệt mỏi như vậy.
Trong văn phòng, Tô Trà nói xong việc với Cốc Ích rồi rời đi ngay.
Đúng như Tô Trà đã nói, cô chân trước vừa mới rời đi, chân sau Vương Vinh Bình đi tới văn phòng của Cốc Ích.
Hai người nói chuyện tới Tô Trà, nhắc đến Tô Trà, Cốc Ích vẫn nhịn không được khoe khoang rằng lúc trước bản thân mình có mắt nhìn tinh tường.