Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 399
Cập nhật lúc: 2025-04-05 09:26:50
Lượt xem: 109
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai ngày tiếp theo Phó Hành Khanh đều ở bên cạnh Tô Trà. Tô Trà không có bất kỳ trò giải trí nào, cô cũng không có ý định về nhà cho đến khi vết thương của cô bình phục, vì vậy ngoại trừ việc đến viện nghiên cứu khoa học để ở lại phòng thí nghiệm ra còn có việc đến bệnh viện thăm Trương Huy.
Tô Trà vốn định nghỉ ngơi một khoảng thời gian để thư giãn nhưng sau khi bị một người như thế này uy hiếp, Tô Trà cảm thấy ở lại phòng thí nghiệm sẽ an toàn hơn cho cô.
Làm tốt nghiên cứu khoa học, ngoan ngoãn ăn cơm.
Những người đó ra tay với cô không phải là bởi vì muốn cô không thể tiếp tục nghiên cứu khoa học sao?
Tô Trà tỏ vẻ: Ai càng không cho cô làm điều gì, cô càng muốn làm điều đó!
Hơn nữa, giáo sư Vương Vinh Bình đã sớm có ý tưởng về máy vi tính, những vấn đề cụ thể sẽ đề cập đến sau, nhưng chỉ cần có ý tưởng thì chính là có mục tiêu để nỗ lực.
Tất cả các lực lượng bí mật nhìn chằm chằm vào Tô Trà khắp nơi chỉ có thể nhìn thấy phần lớn thời gian Tô Trà đều ở trong phòng thí nghiệm.
Vốn dĩ bọn họ cảm thấy Tô Trà đã đủ chăm chỉ, hiện tại lại bị chuyện như vậy kích thích nên cả ngày ở trong viện nghiên cứu khoa học, có phải cô đang làm cái gì ở phòng thí nghiệm không?
Bọn họ lập tức lo lắng rằng ngộ nhỡ một ngày nào đó, một đồ vật mới mẻ nào khác sẽ xuất hiện.
Hiện nay, tủ lạnh và ti vi thương hiệu Ái Quốc đều được xuất khẩu ra nước ngoài, doanh số bán ra đáng kinh ngạc. Nếu lại xuất hiện thêm cái gì nữa, sợ là bọn họ cũng chỉ biết trơ mắt nhìn sự phát triển kinh tế của người khác.
Những ai có đầu óc đều biết tầm quan trọng của nền kinh tế đối với một quốc gia.
Phải biết rằng, trong thời đại hòa bình ở các thế hệ sau, chiến tranh sẽ giảm dần và "chiến tranh kinh tế" vô hình sẽ là sân chơi mới.
Các thế lực khắp nơi bắt đầu ngấm ngầm mắng quốc gia tràn ngập sự não tàn kia đang yên lành lại đi tấn công Tô Trà.
Trộm gà không thành mà còn mất nắm gạo, người không cướp được lại còn chọc tức người ta.
Giờ thì hay rồi, người ta cả ngày ở trong phòng thí nghiệm đó!
Mẹ nó các người đang làm cái quái gì vậy?
Đồng thời người đàn ông bắt cóc bị Tô Trà kích điện đến choáng váng kia cũng được thẩm vấn rất nhiều lần, đến nỗi trải qua mỗi lần thẩm vấn lời tường thuật đều không giống nhau
Trải qua quá trình thẩm vấn mới biết được rằng người đàn ông này cũng không biết nhiều thông tin.
Gã được thuê bằng tiền để thực hiện nhiệm vụ này, mục tiêu của nhiệm vụ là Tô Trà, người đàn ông cũng chỉ nhìn ảnh chụp để nhận người, nếu không có những bức ảnh, người đàn ông cũng không thể nhắm thẳng vào Tô Trà nhanh như vậy.
Qua vụ việc này, các lãnh đạo nhận ra rằng việc rò rỉ thông tin ảnh của Tô Trà là một điều rất nguy hiểm.
Loại chuyện này, có thể có lần thứ nhất khó tránh khỏi sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba...
Vì vậy, các lãnh đạo cho rằng phải xử lý sạch sẽ vấn đề thông tin của Tô Trà, chẳng hạn như vấn đề rò rỉ ảnh của Tô Trà phải được xử lý tốt.
Đồng thời, cố gắng giữ bí mật nhất có thể về các dự án nghiên cứu khoa học mà Tô Trà tham gia, không công bố bất kỳ thông tin quan trọng nào liên quan đến Tô Trà.
Bởi vì chuyện này, Phó Hành Khanh đã được gọi đến một cuộc họp.
Phó Hành Khanh tạm thời đang phụ trách vấn đề an toàn của Tô Trà trong thời gian này nên mở cuộc họp tất nhiên phải mời Phó Hành Khanh qua để thảo luận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-399.html.]
Sau khi Phó Hành Khanh rời đi, đi theo bên cạnh Tô Trà dĩ nhiên là Vu Kế Vĩ.
Sáu giờ chiều, Tô Trà và Vương Vinh Bình cùng nhau ra khỏi phòng thí nghiệm.
Trong hành lang, hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Bây giờ vết thương trên mặt Tô Trà đã dần đóng vảy, vài ngày nữa vết sẹo bong ra sẽ không nhìn thấy gì nữa.
Mấy ngày nay Tô Trà đều để nguyên mặt như vậy xuất hiện ở viện nghiên cứu khoa học, những người khác trong viện nghiên cứu khoa học nhìn thấy đều quan tâm hỏi han cô vài câu, điều này khiến Tô Trà có hơi xấu hổ.
Tiếng “ào ào” vang lên, Vương Vinh Bình lật xem tài liệu trên tay, sau đó chỉ vào một chỗ bảo Tô Trà xem.
Tô Trà tiến lại gần rồi nhìn nó một lúc.
Sau đó hai người tiếp tục thảo luận.
Vu Kế Vĩ vẫn luôn đi theo phía sau nhìn hành động của Tô Trà và giáo sư Vương cũng rất bất đắc dĩ.
Nếu không phải anh ta biết hai người này đi ăn ở nhà ăn thì còn tưởng rằng họ muốn đi đến phòng họp để họp đó!
Đúng vậy, lúc này Tô Trà và Vương Vinh Bình đang đến nhà ăn để ăn cơm, nhưng hai người họ cũng không lãng phí thời gian trên đường một chút nào, lại còn thảo luận nghiêm túc như vậy.
Vu Kế Vĩ cũng phục luôn rồi.
Vài phút sau, khi đến nhà ăn, Tô Trà vừa mới cất tài liệu đi đã nghe thấy có người gọi tên mình.
Cách đó không xa, Chương Hạc Chi đang vẫy tay với Tô Trà.
"Giáo sư Vương, chuyện này lát nữa chúng ta nói tiếp được không ạ, em đi chào hỏi giáo sư Chương một chút." Tô Trà nói với Vương Vinh Bình một cách lễ phép.
"Không vội không vội, chúng ta ăn cơm trước đi, sau đó cùng nhau đến đó, nhân tiện nói về vấn đề tản nhiệt, vừa rồi tôi cảm thấy ý tưởng của em nghe không tồi, nhưng có một chuyện chúng ta phải cân nhắc, đó chính là..."
Nhìn giáo sư Vương Vinh Bình đang rất phấn chấn, Tô Trà không biết phải làm gì.
Vài phút sau, Tô Trà và Vương Vinh Bình lấy đồ ăn xong rồi ngồi vào bàn của Chương Hạc Chi.
Chương Hạc Chi đã lâu không gặp Tô Trà, gần đây ông ta có một dự án trên tay nên ở trong phòng thí nghiệm thường xuyên, lúc này ông ta chỉ mới có chút thời gian rảnh để ra khỏi phòng thí nghiệm thôi.
Nhưng Chương Hạc Chi cũng biết về chuyện của Tô Trà, bận rộn không có nghĩa là ông ta không thể nghe về nó, chuyện này Chương Hạc Chi đã nghe Cốc Ích nói.
Bây giờ Chương Hạc Chi nhìn thấy vết sẹo trên mặt Tô Trà, ông ta hận không thể lôi những kẻ độc ác đó ra và đánh cho chúng một trận.
Một cô gái nhỏ như vậy mà chúng vẫn có thể xuống tay được hay sao?
Đã làm nghiên cứu khoa học thì phải quang minh chính đại mà làm, cứ quanh co lòng vòng, có bản lĩnh cái con khỉ!
"Bác sĩ nói thế nào? Trên mặt có thể để lại sẹo không?" Khuôn mặt của cô gái nhỏ không thể để lại sẹo được.
Nghe Chương Hạc Chi nói, Tô Trà mỉm cười và trả lời: "Bác sĩ đã xem qua, cũng không có gì nghiêm trọng ạ. Bây giờ chỉ cần đợi cho vảy bên ngoài bong hết ra là ổn thôi, sẽ không để lại sẹo đâu ạ."
Hơn nữa hệ thống cũng đã kiểm tra qua, không có gì nghiêm trọng cả, cũng sẽ không phá hủy nhan sắc mỹ lệ của Tô Trà một xíu nào.