Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 401
Cập nhật lúc: 2025-04-05 09:26:53
Lượt xem: 119
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Viện Nghiên cứu Khoa học...
Tô Trà nhận được một cuộc gọi từ Phó Kiều Kiều.
Số mà Phó Kiều Kiều gọi là số di động của Vu Kế Vĩ, nhìn thấy chiếc điện thoại Vu Kế Vĩ đưa cho, Tô Trà sững người một lúc.
Sau khi nhận điện thoại, cô lập tức nghe thấy giọng nói của Phó Kiều Kiều ở đầu bên kia.
"Trà Trà, tối nay cậu có rảnh không? Chúng ta cùng nhau ăn cơm đi, có một người muốn kết bạn với cậu nên tớ muốn giới thiệu hai người với nhau, vừa lúc cùng nhau ăn bữa cơm."
Nghe Phó Kiều Kiều nói, Tô Trà có hơi bối rối, những lời này nghe sao hơi khó hiểu thế nhỉ?
Sau đó, Tô Trà hỏi: "Bạn nào? Bạn của cậu sao?"
Đầu bên kia điện thoại, Phó Kiều Kiều hít một hơi thật sâu, dùng sức nắm chặt bàn tay rồi mới nói: "Là mẹ tớ."
A ha, mẹ tớ muốn làm bạn với cậu đó, kinh ngạc không, bất ngờ không?
Khi nghe thấy từ "Mẹ", lần này Tô Trà thật sự sững sờ.
Mẹ của Phó Kiều Kiều cũng là mẹ của Phó Hành Khanh, trong đầu nghĩ đến dáng vẻ quấn khăn lụa khắp mặt lần trước của bà ấy, Tô Trà đang suy nghĩ xem có nên đồng ý hay không.
Vừa rồi Phó Kiều Kiều nói rằng bà ấy muốn làm bạn với cô sao?
Điều này thật sự rất mới mẻ nha, đây là lần đầu tiên cô gặp phải một chuyện như vậy đấy.
Bên kia Phó Kiều Kiều đợi một lúc cũng không nghe thấy Tô Trà trả lời, vội vàng giải thích: “Trà Trà, cậu đừng suy nghĩ nhiều, mẹ tớ không có ý xấu gì hết, bà ấy chỉ muốn mời cậu ăn cơm tối và đến làm quen thôi. Mẹ tớ nói làm bạn như thế nhưng cậu cũng đừng căng thẳng hay sợ hãi, không muốn đến cũng không sao, cậu cứ nói ra, đừng lo lắng hay gì, chúng ta không nên quanh co lòng vòng đâu."
Không đợi Tô Trà kịp phản ứng, Tô Trà lại nghe thấy một giọng nữ truyền ra từ trong điện thoại, đó không phải là giọng nói của Phó Kiều Kiều.
"Trà Trà, Trà Trà đúng không, cô gọi cháu như vậy được không? Cô là mẹ của Kiều Kiều, cô không có ý xấu gì đâu, chỉ là cô muốn mời cháu ăn tối thôi. Cháu không có thời gian cũng không sao, chúng ta có thể hẹn lần sau."
Mẹ hay thật, lần này còn chưa được đã nghĩ đến lần sau!
Phó Kiều Kiều thật sự ngưỡng mộ mạch não của mẹ cô ấy.
Nói tới đây, Tô Trà suy nghĩ một chút, sau đó nhẹ giọng nói: "Cô à, chúng ta có thể gặp nhau lúc bảy giờ được không ạ?"
Ôi, bằng lòng rồi!
Khi nghe được câu trả lời của Tô Trà, Tôn Thục Phân nhanh chóng mỉm cười rồi nói: “Có thể có thể.”
Sau đó bà ấy còn nhiệt tình hỏi Tô Trà rằng có cần bọn họ tới đón cô không, nghe Tô Trà nói không cần, Tôn Thục Phân mỉm cười hẹn nơi ăn tối rồi nói cho Tô Trà biết địa chỉ.
Sau khi cúp điện thoại, Tô Trà và Vu Kế Vĩ cùng nhau đi đến bãi đậu xe.
Ngồi trong xe, nghĩ tới cú điện thoại vừa rồi, Tô Trà không nhịn được nhếch khóe môi lên lộ ra một tia mỉm cười.
Có một chút ý cười trong đôi mắt ngập tràn ánh nước xinh đẹp của cô, đôi mắt ấy ánh lên thứ ánh sáng lung linh và đẹp đẽ, đẹp không tả nổi.
Một tiếng sau, 6 giờ 55 phút, Tô Trà đến nhà hàng đã hẹn trước.
Thật trùng hợp, đây chính là nhà hàng do Tần Mạt mở, nhưng hôm nay Tần Mạt không có ở đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-401.html.]
Trước cửa nhà hàng, ngay khi Tô Trà mới xuống xe, vừa ngẩng đầu lên lập tức nhìn thấy Phó Kiều Kiều đang đợi sẵn ở cửa.
Nhìn thấy Tô Trà, Phó Kiều Kiều nhanh chóng chạy tới, vươn tay ôm lấy thân hình nhỏ bé của Tô Trà, vội vàng nói: “Trà Trà, chút nữa cậu mà gặp mẹ tớ cũng đừng sợ nha, mẹ tớ khá tốt, cậu chỉ cần làm bạn với bà ấy là được, đừng quá câu nệ nha."
“Tớ không sợ.” Tô Trà cười đáp.
Không phải chỉ là gặp riêng tư thôi sao, có gì phải sợ chứ?
"Cậu không sợ là tốt rồi, mẹ tớ đang xem đồ ăn bên trong, chúng ta cũng đi vào đi." Phó Kiều Kiều hít sâu một hơi, cảm giác mình so với Tô Trà còn khẩn trương hơn.
Thành thật mà nói, Phó Kiều Kiều thật sự bội phục hành động này của mẹ cô ấy.
Tô Trà và Phó Kiều Kiều cùng nhau đi vào, ngay sau đó Tô Trà cũng chính thức được nhìn thấy Tôn Thục Phân, lần này Tôn Thục Phân không che khuất mặt nữa.
Khi Tô Trà nhìn thấy mẹ của Phó Hành Khanh, ấn tượng đầu tiên của cô là… quá đẹp.
Khí chất và sự quyến rũ tích lũy theo năm tháng, bà ấy khoác trên người bộ quân phục nên trông càng khỏe khoắn và xinh đẹp.
Mà Tôn Thục Phân cũng nhìn thấy Tô Trà, trên mặt lộ ra nụ cười, bà ấy tiến lên vài bước, sau đó vươn tay về phía Tô Trà rồi nói: "Chào cháu, bằng hữu."
“Cháu chào cô ạ.” Tô Trà duỗi tay ra, cười đáp.
Khi hai tay nắm lấy nhau, Tôn Thục Phân cảm nhận được bàn tay mềm mại của cô gái nhỏ, nụ cười của bà ấy càng trở nên rạng rỡ hơn.
Phó Kiều Kiều ngồi bên cạnh cẩn thận quan sát biểu cảm của bạn tốt và mẹ cô ấy, lần đầu tiên gặp mặt, bầu không khí cũng không tệ...
Nửa giờ sau, trên ghế, vẻ mặt Phó Kiều Kiều mờ mịt nhìn bạn tốt và mẹ cô ấy, trợn tròn mắt.
Chỉ trong nửa giờ, rốt cuộc làm thế nào mà hai người lại thân thiết như vậy chứ?
Đặc biệt là khi cô ấy nghe đồng chí Tôn Thục Phân nói một câu.
"Trà Trà, đừng gọi cô là cô nữa, cháu cứ trực tiếp gọi cô là chị đi, cô sẽ gọi cháu là em gái!"
Phụt...
Phó Kiều Kiều suýt chút nữa phun ra một ngụm nước!
Sau một bữa cơm, Phó Kiều Kiều trơ mắt nhìn mẹ cô ấy và cô gái mà anh trai cô ấy thích trở thành chị em?
Nếu Trà Trà gọi mẹ cô ấy là "chị", không phải cô ấy sẽ phải gọi Trà Trà một tiếng “cô nhỏ” hay sao?
Chuyện này đối với cô ấy cũng không tính là gì cả, chỉ là Phó Kiều Kiều lúc này rất muốn hỏi đồng chí Phó Hành Khanh một câu: Cảm giác bạn gái anh thành cô của anh là cảm giác thế nào?
Đột ngột không kịp đề phòng, đồng chí Phó Hành Khanh không hay biết gì đã trở thành cháu trai của cô gái mà anh thích!
Hí, nghĩ thôi cũng thấy kích thích...
“Trà Trà, cháu lại đây ăn thử món này xem sao, món này ngon lắm, cháu ăn nhiều một chút." Tôn Thục Phân tươi cười mời Tô Trà ăn.
Bà ấy vốn dĩ đã rất vừa lòng với cô gái nhỏ Tô Trà này, nhưng hôm nay được tiếp xúc trực tiếp như thế này lại càng quý mến hơn. Bà ấy cảm thấy tính tình của cô khá tốt.
Tôn Thục Phân nghĩ, nếu là cô gái khác, chuyện hôm nay có lẽ sẽ làm người đó ngượng ngùng, cho dù là nể mặt bà ấy đến đây ăn cơm cũng sẽ mất tự nhiên. Nhưng Tô Trà lại khác, tuy trông cô ngoan ngoãn hiền lành nhưng ở phương diện xã giao thì không có gì để chê.
Có thể với các cô gái khác, chuyện này sẽ khiến họ không được thoải mái. Dù sao bây giờ Tô Trà vẫn chưa xác định quan hệ với Phó Hành Khanh nên ở khoảng thời gian này gặp Tôn Thục Phân sẽ hơi khó xử.