Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 402

Cập nhật lúc: 2025-04-05 09:26:55
Lượt xem: 116

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Trà cũng chỉ là một cô gái bình thường, bây giờ cảm thấy mình có tình cảm với Phó Hành Khanh nên nếu hôm nay là một người khác, trong vòng một giây chắc chắn cô sẽ khiến người đó phải hoài nghi cuộc sống này.

Một phần cũng do có sự nhầm lẫn, nếu trước đó Tôn Thục Phân tìm Tô Trà nói chuyện, ít nhiều cô cũng sẽ không được thoải mái.

Hiện giờ Tôn Thục Phân coi như yêu ai yêu cả đường đi lối về, cho nên mới có câu, nếu được thiên vị sẽ chẳng sợ điều gì.

Hơn nữa, lần trước Tôn Thục Phân khiến Tô Trà cảm giác bà ấy là người khá dễ tính. Nếu như lần đó Tôn Thục Phân tự ý tới tìm cô nói chuyện, nói không chừng Tô Trà sẽ phải suy nghĩ nhiều hơn.

Có câu nói rất đúng, nếu ai đó yêu đương mà mục đích không phải để kết hôn thì đều chỉ là chơi qua đường.

Nếu sau này Tô Trà nên đôi với Phó Hành Khanh, vậy phương diện gia đình của nhà trai cũng là một trong những điều cần xét tới.

Người lớn vẫn thường nói, chuyện kết hôn không phải là chuyện của một người mà là chuyện của hai gia đình.

Một cô gái từ gia đình này bắt đầu chuyển ra sinh sống cùng một gia đình khác sẽ có rất nhiều vấn đề phát sinh.

Đầu tiên, từ xưa đến nay, mối quan hệ mâu thuẫn giữa mẹ chồng và nàng dâu luôn là một vấn đề khó xử.

Chưa tính đến chuyện tính cách khác nhau, chỉ cần nói đến thói quen sinh hoạt do khoảng cách tuổi tác khác nhau thôi cũng sẽ sinh ra rất nhiều ý kiến bất đồng.

Một người đàn ông thông minh sẽ cân bằng được mối quan hệ giữa mẹ mình và vợ, nhưng lại rất hiếm những người đàn ông làm được như vậy.

Đa số đàn ông sẽ nói rằng anh ta đi làm đã quá mệt rồi, về nhà lại phải xử lý những việc cỏn con đó sẽ rất bực.

Bởi thế mới có nhiều gia đình tan vỡ chỉ vì mối quan hệ nan giải giữa mẹ chồng và nàng dâu.

Tô Trà đồng ý cuộc gặp mặt ngày hôm nay cũng bởi vì cô định tìm hiểu người nhà của Phó Hành Khanh.

Nếu như bữa cơm hôm này làm Tô Trà không hài lòng, cô sẽ phải suy nghĩ lại mối quan hệ của cô và Phó Hành Khanh một lần nữa.

Tô Trà là một người thông minh, cho nên ở một số phương diện cô sẽ lý trí quá mức.

Xuất phát từ các mặt cần suy xét, cô dùng lý trí để phân tích tất cả các khả năng.

Nếu cô không hợp với người nhà của Phó Hành Khanh, cô sẽ kịp thời dừng lại mối quan hệ này trước khi bị mất đi nhiều thứ hơn, cho dù cô có tình cảm với anh cô vẫn sẽ làm vậy.

Công việc của Tô Trà là nghiên cứu khoa học còn Phó Hành Khanh đang trong quân ngũ, vì tính chất công việc nên hai người sẽ ít có thời gian dành cho gia đình.

Tô Trà cũng biết mình không phải là một người phù hợp với vai trò người mẹ hiền, người vợ đảm đang.

Vấn đề đầu tiên đó là cô không biết nấu cơm, những việc cơ bản trong phòng bếp cô đều không biết.

Vấn đề thứ hai là làm việc nhà, Tô Trà sẽ không có nhiều thời gian do phần lớn thời giờ cô sẽ đầu tư cho việc làm nghiên cứu, thế nên cô hy vọng có thể giảm tối đa những vấn đề vụn vặt thường ngày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-402.html.]

Như đã đề cập qua, hành động của Tôn Thục Phân có lẽ sẽ làm người khác không vui, nhưng đối với Tô Trà, cô khá hài lòng với mở đầu này.

Tô Trà cảm thấy Tôn Thục Phân là người dễ nói chuyện, tính cách hơi giống với Phó Kiều Kiều, đều là những người thẳng thắn, hào phóng, nếu ở chung cũng sẽ không làm người khác khó chịu.

Ở trên bàn cơm, Tôn Thục Phân vẫn nhiệt tình chăm sóc Tô Trà nhưng bà ấy không biết là trong lúc bà ấy đang đánh giá Tô Trà thì bà ấy cũng đang bị Tô Trà quan sát, đây là vấn đề của cả hai phía.

“Trà Trà, cô đi vệ sinh nhé. Cháu cứ nói chuyện với Kiều Kiều một lát đi rồi cô sẽ quay lại.” Tôn Thục Phân vừa nói vừa buông đũa trên tay xuống.

Sau khi Tô Trà cười đáp lại, Tôn Thục Phân mới đứng dậy đi ra ngoài.

Chờ Tôn Thục Phân ra ngoài rồi, Tô Trà còn chưa kịp mở miệng, Phó Kiều Kiều ở bên cạnh đã lập tức thò qua nói: “Trà Trà à, ngại quá. Tính mẹ tôi là vậy đấy, bà ấy cứ nghĩ gì là nói đấy luôn. Tôi nói nè, tuy đó là mẹ của tôi, nhưng mà chúng ta là chị em tốt, nên nếu cô cảm thấy không thoải mái cứ nói với tôi nhé. Tôi ấy mà, chỉ giúp người có lý chứ không giúp người thân quen. Nếu như cô không thích thì lát nữa tôi sẽ kéo mẹ tôi về trước."

“Không phải tôi không thích, tính tình của bác gái cũng khá tốt mà.” Tô Trà cười nhạt đáp lại, sau đó bưng chén trà trên bàn lên chậm rãi uống một ngụm.

“Cô cảm thấy thế thật à?” Phó Kiều Kiều nhìn chằm chằm vẻ mặt của Tô Trà.

Cô ấy cảm thấy Tô Trà không giống như đang nói dối thì mới tin.

Phó Kiều Kiều thuận tiện khen thêm lần nữa: “Trà Trà, tính cách của cô tốt quá. Nếu tôi là người trải nghiệm chuyện này, tôi đã trả đũa lại người đó đến nỗi người đó phải nghi ngờ cuộc sống luôn rồi. Kể cả người đó có là mẹ tôi, tôi cũng không thể nói bà ấy làm như vậy là đúng được."

Giống như Phó Kiều Kiều đã nói, nếu cô ấy cùng với một người con trai còn chưa xác định quan hệ chính thức mà mẹ của người đó đã đến mời cô ấy ăn cơm, Phó Kiều Kiều có thể dùng một nắm đ.ấ.m đánh cả hai người.

Mỗi người đều có quan điểm khác nhau, ý nghĩ khác nhau, vả lại mục đích của Tô Trà và Tôn Thục Phân đều giống nhau, đều muốn thăm dò đối phương.

Nên nếu tính ra hai người đều là kẻ tám lạng, người nửa cân.

Phó Kiều Kiều không biết suy nghĩ của Tô Trà nên mới cảm thấy tính tình của cô quá tốt, gặp phải chuyện như thế mà vẫn không tức giận, lại còn cảm thấy tính tình của đồng chí Tôn Thục Phân tốt.

Thậm chí Phó Kiều Kiều cảm thấy, nếu Tô Trà cứ thành thật quá như vậy kiểu gì cũng sẽ bị bắt nạt.

Ở bên ngoài, đồng chí Tôn Thục Phân vừa mới nói là đi vệ sinh nhưng trên thực tế là đi thanh toán trước. Bà ấy nghĩ đến chuyện nếu tính tiền trước mặt Tô Trà thì cô sẽ giành thanh toán với mình.

Vậy nên Tôn Thục Phân đi thanh toán hóa đơn trước để lát nữa đỡ phiền toái.

Ba người ăn một bữa cơm phải mất hơn nửa giờ. Lần đầu hai người gặp gỡ đã trò chuyện với nhau rất vui vẻ. Đến khi kết thúc, họ chỉ hận rằng đã gặp nhau quá muộn.

Sau khi ba người ăn uống no say rồi mới đi từ lầu hai xuống. Bên ngoài nhà hàng, một bóng người thon dài sải bước vào trong.

Phó Hành Khanh mới vừa vào cửa đã nghe thấy âm thanh từ phía cầu thang. Anh ngẩng đầu nhìn sang, quả nhiên thấy ba người phụ nữ đang từ lầu hai đi xuống dưới.

Ánh mắt của Phó Hành Khanh làm người ta không có cách nào lờ đi được. Tô Trà là người đầu tiên ngẩng đầu nhìn về phía anh, sau đó là Phó Kiều Kiều, cuối cùng là đồng chí Tôn Thục Phân.

Sau khi nhìn thấy ánh mắt của con trai, Tôn Thục Phân cứng người trong nháy mắt. Sau đó bà ấy dùng mắt âm thầm ra tín hiệu cho Phó Kiều Kiều.

Loading...