Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 405

Cập nhật lúc: 2025-04-05 09:27:01
Lượt xem: 122

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu như người từ quê lên chắc là sẽ ở trong nhà họ, Tô Trà chủ động mở miệng nói: “Mẹ, nếu chú ba tới thì đến nhà mình ở cũng được. Dù sao con cũng còn phòng đọc sách, đến lúc đó con sẽ dọn dẹp rồi mua thêm một cái giường kê trong phòng sách.”

“Không sao không sao, mẹ tính để chú ba ở phòng của Tô Bảo, lúc ấy để Tô Bảo ngủ trên sô pha phòng khách, Tô Bảo cũng nói nó không ngại.” Là một người mẹ, Vương Tú Mi cũng phải hỏi ý kiến Tô Bảo về vấn đề nhường phòng.

Với vai trò là người mẹ, Vương Tú Mi tuyệt đối sẽ không yêu cầu như thế, sẽ không vì mặt mũi mà làm con mình phải chịu uất ức nhưng còn nhiều phương diện khác nên bà ấy cũng phải dò hỏi suy nghĩ và ý kiến của con trai mình.

Tuy rằng Vương Tú Mi nói như vậy nhưng Tô Trà vẫn nói: “Mẹ, hay là vẫn dọn dẹp phòng sách lại đi. Nếu Tô Bảo ngủ ở phòng khách, con nghĩ chú ba nhìn thấy cũng sẽ không được tự nhiên. Hơn nữa bây giờ phòng sách của con cũng đang trống mà.”

“Con nói có lý, vậy chút nữa con dọn dẹp sơ qua những đồ quan trọng trong phòng sách của mình nhé.”

“Vâng.” Thật ra trong khoảng thời gian này Tô Trà cũng không ở nhà nên cơ bản bên trong phòng sách không có tài liệu quan trọng gì, nhưng vẫn phải thu dọn đồ đạc một chút, ví dụ như người máy trí năng* kia chẳng hạn.

*Trí tuệ và năng lực

Việc nào ra việc đó, Tô Trà nhường phòng sách nhưng không nhường phòng chính của mình, cho dù có đôi khi cô không ở trong nhà thì cũng vậy.

Mọi người đều có không gian cá nhân, mà phòng chính là không gian cá nhân của Tô Trà. Ngày thường người nhà cô hầu như sẽ không tùy tiện vào phòng của cô.

Vấn đề này không phải là ích kỷ hay không, sau khi Tô Trà suy xét các điều kiện, cảm thấy có thể giữ lại phòng của mình.

Tầm bảy giờ rưỡi, Tô Thắng Dân về đến nhà, một bên tay xách giò heo kho, bên còn lại xách gà nướng. Ông mới vào phòng mùi thơm đã bay ra bốn phía.

“Cha về nhà rồi đây.” Tô Thắng Dân vào đến phòng hô lên một câu, ngay sau đó tầm mắt nhìn về phía con gái mình.

Sau nửa tháng ông không được gặp con gái, ai da, tấm lòng của một người cha già~

“Cha.” Tô Trà cười mỉm sau đó gọi một tiếng.

Tô Thắng Dân lập tức đáp lại vang dội “Ơi!” rồi cười ha hả đi đến trước mặt con gái.

“Con gái, nhìn xem hôm nay cha có gì khác không?”

Tô Thắng Dân vừa nói xong Tô Trà đã phát hiện ra.

Ấy chà, đồng chí Tô Thắng Dân mặc vest, trông cũng vừa vặn.

Nhưng mà, cái bụng kia…

Tô Trà nghĩ, có phải gần đây cha của cô tăng cân hay không?

Nhìn Tô Thắng Dân như thế, Vương Tú Mi cảm thấy không chịu nổi tên đàn ông trung niên này.

Tô Thắng Dân không còn trẻ nữa rồi, nửa năm gần đây vì đi xã giao nhiều nên dáng người mập mạp hẳn ra.

Vương Tú Mi nghĩ: “Đúng là giống mấy ông chú trung niên béo phệ!”

Đau mắt quá!

Đồng chí Tô Thắng Dân hoàn toàn không biết suy nghĩ trong lòng của vợ và con gái. Bộ vest này là hôm trước ông mua, hôm nay là lần đầu mặc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-405.html.]

Tô Thắng Dân khoe khoang: Tôi là… Người đàn ông đẹp trai nhất!

Trong lòng của con gái và vợ thì tôi cũng là… Người đàn ông đẹp trai nhất!

Tô Thắng Dân khoe bộ vest của mình một hồi khiến cho Tô Bảo cũng chịu không nổi nữa.

Cậu bé chưa từng biết là cha mình da mặt dày tới như vậy.

Tô Bảo cho rằng mình đã không biết xấu hổ lắm rồi, không nghĩ tới cuối cùng vẫn kém hơn đồng chí Tô Thắng Dân.

Tô Bảo đã hoàn toàn quên chuyện mình hỗ trợ bọn buôn người tự bán mình, quả thật khả năng xã giao của cậu bé đã giỏi đến lật trời rồi.

Cho nên, mặt là cái gì, bạn nhỏ Tô Bảo có sao?

Tô Trà khó lắm mới về nhà nên chuyện trong nhà phải báo cho cô một tiếng, ví dụ như chuyện Tô Thắng Lợi muốn tới Bắc Kinh chẳng hạn.

Sau đó, Tô Thắng Dân vừa mới nhắc đến một câu, Vương Tú Mi ở bên cạnh có lòng tốt trả lời lại: “Chuyện này em vừa nói với con gái rồi.”

Tô Thắng Dân lại chuyển đề tài sang chuyện muốn mua nhà, vừa định nói lại bị Vương Tú Mi cắt ngang, Tô Thắng Dân liếc nhìn vợ mình một cái, dùng ánh mắt dò hỏi: “Chuyện này cũng nói rồi á?”

Vương Tú Mi gật đầu, dứt khoát nói rằng: “Chuyện trong nhà em đều đã nói cho con gái rồi, anh về muộn như thế chẳng lẽ còn phải chờ anh à? Được rồi, được rồi, anh đừng bày ra vẻ mặt đó nữa. Đi! Đi để gà nướng với giò heo kho lên bàn rồi chuẩn bị ăn cơm."

Nghe Vương Tú Mi nói xong, Tô Thắng Dân nghẹn lại, ngay sau đó cũng thành thật đi vào phòng bếp.

Tô Trà thấy cha mình như vậy, cô thừa dịp mẹ không chú ý đi vào phòng bếp.

Cô đi tới cửa phòng bếp, vừa lúc nhìn thấy cha đang bày gà nướng.

Nhận ra tiếng động ngoài cửa nên Tô Thắng Dân ngẩng đầu, đối diện với tầm mắt đầy ý cười của con gái, vội vàng lộ ra nụ cười.

“Sao con vào đây làm gì? Gần đây con không về nhà nên cha không quen lắm, mẹ con cũng vậy, cứ nhắc đến con mãi. Cha bảo mẹ con gọi điện thoại cho con, bà ấy còn không chịu, nói là sợ quấy rầy con làm việc..."

Tô Thắng Dân vừa lải nhải vừa tiếp tục làm khiến cho người ta có cảm giác ấm áp.

Tô Trà bước tới vài bước, sau đó cầm một cái đĩa từ trong ngăn tủ rồi lấy giò heo kho từ trong túi ra.

Đến khi Tô Thắng Dân nói được một lát, cô mới mở miệng trả lời nói: “Cha, con muốn nói chuyện với cha. Vừa rồi con nghe mẹ nói chuyện mua nhà nhưng cũng chưa nói cụ thể lắm. Hay là cha nói cho con nghe một chút nhé?”

Nghe thấy Tô Trà nói vậy, Tô Thắng Dân nghiêng đầu liếc nhìn con gái một cái, sau đó lập tức hăng hái, vui tươi hớn hở tiếp tục nói: “Cha biết là mẹ con không rõ chuyện này bằng cha mà. Trà Trà, cha và mẹ con chuẩn bị mua phòng ở. Vốn là muốn mua ở gần đây thôi nhưng cha đã hỏi thăm rồi, nhà ở bên này đắt quá. Hơn nữa tạm thời cũng không ai muốn bán nhà cả.”

“Nhưng cha hỏi chỗ khác rồi, ở đường cũ phía bắc còn hai căn có người muốn bán. Nếu so sánh giá cả cũng phù hợp với nhà chúng ta hơn. Với cả, phòng ở cũng không tồi, tuy rằng không to bằng nhà của chúng ta ở thành phố C nhưng cũng đủ rồi.”

“Hơn nữa, hiện tại cả nhà mình ở chỗ con thì không sao nhưng nếu tương lai con kết hôn, dù sao cũng hơi bất tiện..." Vừa mới nói xong, Tô Thắng Dân đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, theo phản xạ nhìn con gái rồi mới pha trò nói sang chuyện khác: “Trà Trà, cha nói là, mua nhà rồi sau đấy cũng không phát sinh thêm gì, giá nhà cũng càng ngày cao, nếu mua càng sớm sẽ càng tiết kiệm."

Nhưng lúc Tô Thắng Dân và Vương Tú Mi suy xét muốn mua nhà, chuyện để ý nhất đúng là chuyện tương lai Tô Trà kết hôn, bọn họ ở chỗ của Tô Trà sẽ... nói chung là, nghĩ chuyện này trước cũng không thừa.

Tô Thắng Dân là đàn ông, nhưng cũng biết chẳng có nhà nào con gái gả đi rồi mà nhà mẹ đẻ vẫn còn ở trong nhà của con. Cho dù nhà trai không ngại, hai vợ chồng ông chắc chắn cũng phải nghĩ đến những vấn đề khác của con gái nữa.

Vì khoảng thời gian trước, Tô Trà bắt đầu có chút tín hiệu về việc có người yêu nên hai vợ chồng mới nghĩ đến chuyện này.

Loading...