Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 420
Cập nhật lúc: 2025-04-05 09:27:31
Lượt xem: 83
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy nhiên, hệ thống lại lên tiếng.
"Ký chủ, ý của tôi là thành phố S có gì đó không đúng, tôi có cảm giác nơi này có đồng loại của tôi."
Nghe thấy từ “đồng loại” khiến Tô Trà bắt đầu có sức sống.
Cô chớp mắt mấy cái rồi lại mở to mắt tỏ ra rất thích thú, không còn cảm giác buồn ngủ như ban nãy.
“Ý cậu là, ở thành phố S thành cũng có người đang có hệ thống hả?”
Nhìn thấy đôi mắt mở to kia của Tô Trà, dáng vẻ hình như đang rất thích thú ấy khiến hệ thống không thể hiểu được, nó hỏi trong sự hoang mang: "Ký chủ, cô có ý gì? Cô đã có tôi rồi mà vẫn còn có hứng thú với hệ thống khác sao?"
"Ừ, tôi có hứng thú thật. Nếu có thể tôi muốn lấy cậu ra từ bộ não của tôi và nghiên cứu xem cậu chính xác là thứ gì. Chứ nói đúng hơn thì tôi cũng không có hứng thú với các hệ thống khác."
Khi tham gia vào nghiên cứu khoa học thì sự tò mò sẽ đóng vai trò là một yếu tố quan trọng. Từ lâu, Tô Trà đã quan tâm đến hệ thống này, âm thầm thèm muốn nó trong một thời gian dài. Nhưng hiện tại, cô không thể tìm cách tách nó ra khỏi tâm trí mình.
Hệ thống khi nghe được suy nghĩ của Tô Trà đã vô cùng hoảng sợ.
"Tôi vẫn luôn coi cô là chủ nhân của mình, vậy mà cô lại muốn tách tôi ra? Cô nỡ lòng nào đối xử với tôi như vậy, không cảm thấy có lỗi với tôi sao? Tôi giúp cô hết lần này đến lần khác mà cô lại làm vậy với tôi hả?"
Nghe thấy giọng điệu "đau lòng" của hệ thống, Tô Trà dùng giọng điệu "đùa giỡn" để đáp lại nó: "Đừng như vậy, tôi vẫn yêu cậu mà, cho dù có tách cậu ra đi nữa thì tôi cũng sẽ ghép hai ta về lại với nhau."
Tách ra rồi vẫn có thể ghép lại hả?
Hệ thống vẫn giữ nguyên vẻ mặt như thể đang nói: Tôi tin được cô cái nỗi gì, ký chủ này lòng dạ quá thâm hiểm.
Nhưng mà, hệ thống vẫn không thể không nói với Tô Trà: "Ký chủ đừng nghĩ nữa, việc tôi bị tách ra là không thể xảy ra, tôi nói cho cô biết, hai ta giống như bọ chét bị dây thừng trói chặt lại với nhau, kiếp này không thể rời xa."
"Được rồi." Tô Trà đáp.
Nghe được giọng điệu của Tô Trà, hệ thống nhanh chóng kêu lên: "Này này này, cái giọng điệu tiếc nuối kia là thế nào?"
"Chỉ là thất vọng mà thôi. Tôi rất tò mò về cậu. Chúng ta trở lại vấn đề chính đi. Cậu nói ở thành phố S có một hệ thống giống mình, vậy tôi có thể nghiên cứu hệ thống đó không?" Tô Trà hỏi.
Hệ thống im lặng, hi vọng đồng bạn là hệ thống của mình sẽ không bị Tô Trà phát hiện ra.
Tô Trà có vẻ bề ngoài như một cô gái bình thường và ngoan ngoãn, nhưng bên trong, cô lại là một kẻ cuồng nghiên cứu.
Hệ thống cảm thấy sau này cần phải cẩn thận hơn với tất cả mọi việc trong cuộc sống của cô. Nếu như có một ngày Tô Trà thật sự tìm được biện pháp tách cả hai ra để nghiên cứu, vậy cũng không tốt.
"Hệ thống, nói cho tôi biết đi, cậu có biết đồng loại của mình đang ở đâu không?" Tô Trà vẫn kiên trì.
"Ôi, còn sớm mà. Chúng ta trò chuyện chút đi."
"Hệ thống ơi, đi mà, chúng ta trò chuyện đi, năn nỉ."
Tô Trà liên tục cứ liên tục dùng giọng điệu đùa giỡn, một câu hệ thống ơi, hai câu hệ thống à, cuối cùng đã phá vỡ được tuyến phòng thủ của nó.
"Tôi không chắc nó có phải là đồng loại của tôi hay không, hoặc có lẽ tôi đã cảm nhận sai."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-420.html.]
"Làm thế nào mà cậu có thể cảm nhận được nó? Các hệ thống như cậu sẽ có tín hiệu đặc biệt để nhận biết lẫn nhau hả?" Tô Trà bắt đầu dò hỏi.
Sau khi nghe cô nói, hệ thống lại im lặng.
Tô Trà thậm chí còn đoán ra được việc này. Bộ não của ký chủ này quá nhăn rồi.
Sự im lặng của hệ thống đã xác nhận những suy đoán của Tô Trà, đồng thời cũng khiến đôi mắt cô càng sáng lên.
Tô Trà ngày càng tò mò hơn về hệ thống.
Kể từ khi cái gọi là hệ thống xuất hiện trong đầu Tô Trà, cô chưa bao giờ lơ là cảnh giác. Lúc đầu, Tô Trà còn nghĩ đến việc tìm cách tách hệ thống ra, kéo dài đến giờ chẳng qua cũng là do cô chưa tìm ra mà thôi.
Tô Trà cũng đã từng đọc qua các bộ tiểu thuyết về các hệ thống có khả năng, giả sử như gian lận và thấy chúng rất thú vị. Tuy nhiên, khi một điều như vậy thực sự xảy ra với mình thì cô lại không cảm thấy thú vị.
Dù là kiếp trước hay kiếp này, Tô Trà đều cảm thấy mình không cần bất kỳ hệ thống gian lận nào để thành công.
Hệ thống hiện tại nằm trong đầu Tô Trà cũng rất trung thực và không có bất kỳ yêu cầu kỳ lạ nào.
Nếu hệ thống yêu cầu Tô Trà hôm nay làm việc thật tốt nhưng đột nhiên lại buộc cô phải tấn công hay làm hại ai đó vào ngày mai, Tô Trà đảm bảo rằng cô sẽ phá bỏ nó chỉ trong một phút.
Tô Trà là một cá nhân có cách làm việc riêng và khả năng tư duy của riêng mình. Cô không cần một hệ thống để nói cho bản thân biết mình phải làm những gì.
Giống như lúc Tô Trà làm một bài thi tự do có thưởng. Nếu làm đúng thì được thưởng, không làm thì không được và hệ thống sẽ không đưa ra yêu cầu bắt buộc cô phải làm.
Khả năng gian lận vẫn có thể tồn tại nhưng chỉ khi nó không làm ảnh hưởng đến vật chủ.
Nếu việc gì ký chủ cũng phải nghe chỉ thị của hệ thống thì rốt cuộc ai mới là ký chủ còn ai mới là hệ thống?
Giống như việc dắt chó đi dạo và đổi ngược lại thành chó dắt người. Hai việc này có thể giống nhau không?
Như đã đề cập trước đó, Tô Trà là một người lý trí. Cô biết cách đặt ra nhiều hướng giải quyết cho mọi thứ.
Hiện tại cô vẫn chưa có cách tách hệ thống ra, nhưng chỉ cần có cơ hội, Tô Trà sẽ nghĩ mọi cách để thực hiện.
Tất nhiên, cô không phải là người tốt, cũng chẳng phải người xấu. Sau này khi hệ thống được tách ra, cô sẽ tạo ra một lớp vỏ thật đẹp cho nó, chẳng hạn như một người máy thông minh đẹp trai.
Với tình hình như hiện tại thì khả năng để làm được điều đó không cao lắm, nhưng ai biết được, sau mười năm, hai mươi năm hay ba mươi năm nữa năng lực của Tô Trà sẽ đến mức nào?
Tô Trà có suy nghĩ về hệ thống, hệ thống cũng có ý thức cảnh giác riêng đối với Tô Trà vì cô đã tự động chặn một số thông tin truyền đến hệ thống.
Nếu tâm trí của Tô Trà giống như một ngôi nhà, thì hệ thống chỉ có quyền cư trú trong ngôi nhà này, nó có thể đi vào bất cứ một căn phòng nào chỉ khi có sự cho phép của Tô Trà.
Ở những khu vực mà Tô Trà không cho phép thì hệ thống sẽ không thể truy cập vào những thông tin mà Tô Trà đã ẩn.
Nó từng thử hỏi các hệ thống cùng loại khác và chúng cũng chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy.
Vì vậy, hệ thống hoặc là "non" hoặc rất may mắn khi đã được ký chủ này chọn ngay từ đầu.
Cô quá thông minh, thông minh đến mức khác thường, đúng là quá đáng sợ!