Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 426

Cập nhật lúc: 2025-04-05 09:28:29
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Trà nghiên cứu khoa học như thể một con "quái vật", cô thực sự rất đáng sợ.

Thôi thì sống c.h.ế.t mặc bay. Hệ thống chỉ biết im lặng mà thôi.

Hãy để hệ thống giả mạo đó thu hút sự chú ý của Tô Trà.

Đối với hệ thống giả mạo ở phía bên kia, hệ thống đang vắt chân lên cổ mà chạy trong tâm trí của Tô Trà chỉ thầm nghĩ một câu…

Hàng giả, sẵn sàng đối mặt với bão táp đi!

Mày nghĩ rằng bản thân chỉ đang chinh phục một vật cưng nhỏ và ngoan ngoãn?

A, sai lầm lớn rồi, mày sắp phải đối mặt với một kẻ cuồng nghiên cứu.

Và Tô Trà - Người sắp bị chinh phục đang bày ra dáng vẻ: Nào, hãy đến với tôi!

Tô Trà đang chờ đợi bóng dáng màu đỏ kia tấn công nhưng sự tự tin của cô gái vừa rồi đã bị những lời nói thẳng thắng đó của Tô Trà đả kích.

Vì vừa rồi không bắt chuyện được nên cô gái có hơi ngượng ngùng, đây là lần đầu tiên cô ta xấu hổ như vậy.

Trước kia đối với mục tiêu công lược, chưa có cô gái nào từ chối cô ta trực tiếp như vậy. Cô ta có vẻ ngoài xinh đẹp nên mọi người ít nhiều vẫn cho cô ta vài phần mặt mũi.

Lần đầu tiên cô gái bị từ chối như vậy.

Tô Trà đợi một lúc phát hiện cô gái không nói nữa, tò mò nhướng mày nhìn, trong lòng còn đang tự hỏi: Tại sao cô không tấn công tôi?

Có thể là ánh mắt nghi ngờ của Tô Trà quá rõ ràng, cô gái cảm thấy phải chăng người con gái quá mức xinh đẹp trước mặt này biết điều gì đó. Nếu không tại sao đối phương lại lộ ra vẻ mặt tò mò nhìn mình như vậy, giống như đang đợi cô ta làm gì đó.

Nghĩ tới đây, trong lòng cô gái lập tức cảm thấy bất an, hoảng loạn hỏi hệ thống của mình: "Hệ thống hệ thống, có phải cô gái này biết cái gì rồi không, tôi cảm giác có hơi không đúng."

"Không thể nào, tôi không có cảm giác gì hết, cô ấy chỉ là một người bình thường nên không có khả năng nhận ra cái gì đó. Cô nhanh đi làm nhiệm vụ đi, đừng quên, nhiệm vụ lần này thất bại thì hình phạt là khấu trừ “Đôi mắt sáng như nước mùa thu”.”

Tô Trà lại nghe thấy một thứ mới mẻ, vừa rồi là "Đôi môi gợi cảm" bây giờ lại là "Đôi mắt sáng như nước mùa thu", nghe có vẻ như tất cả đều về phương diện làm đẹp.

Chẳng lẽ... khuôn mặt của cô gái xinh đẹp trước mặt này...

Nghĩ tới gì đó, ánh mắt tò mò của Tô Trà lơ đãng rơi vào trên mặt đối phương.

Không nhìn thì không biết, nhưng khi nhìn kỹ, Tô Trà phát hiện gương mặt của cô gái này có chút kỳ quái.

Cô gái này khá xinh đẹp, nói chung các đường nét trên khuôn mặt rất thanh tú, làn da mịn màng như mỡ. Nhưng nếu nhìn kỹ hơn, khi những đường nét thanh tú trên khuôn mặt này kết hợp với nhau lại tạo ra một cảm giác kỳ lạ không giải thích được mà có cảm giác… không hài hòa.

Chúng giống như được ghép lại với nhau, nhìn riêng thì rất đẹp, ghép lại với nhau cũng ổn, nhưng nếu nhìn thật tỉ mỉ sẽ phát hiện ra điểm không hài hòa nho nhỏ này mà hầu như mọi người đều có thể không chú ý đến.

Cảm nhận được ánh mắt của Tô Trà, cô gái càng thêm bối rối, cô ấy cảm thấy ánh mắt của đối phương khiến mình hoảng sợ.

Đối mặt với ánh mắt sợ hãi ấy của người đối diện, Tô Trà cố gắng kiềm chế không đưa tay chạm vào khuôn mặt thịnh thế mỹ nhan của cô ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-426.html.]

Đột nhiên cảm thấy cô đáng sợ lắm sao?

Tại sao nhiều người nhìn cô lại sợ hãi như vậy nhỉ? Chẳng phải tiểu tiên nữ như cô rất có nhân duyên à?

Chỉ có thể nói là nhận thức của Tô Trà về bản thân mình hoàn toàn chưa đủ.

Trong cảm nhận của người khác, Tô Trà đâu chỉ được hình dung bằng hai chữ “Đáng sợ” nữa, phải nói là “Ác ma” mới đúng.

Bình thường kẻ xấu có xu hướng khiến mọi người sợ hãi vì tính xấu của gã ta, một người có ngoại hình xấu đáng sợ vì vẻ ngoài của gã. Nhưng kiểu người như Tô Trà khác với những người khác, cô xấu xa vì cô quá thông minh.

Với đầu óc thông minh đến mức biến thái như vậy, nếu đối mặt với kẻ xấu, vẫn là những người như Tô Trà càng đáng sợ hơn, dường như cô có thể dễ dàng nhìn thấu suy nghĩ của bạn, kiểm soát cảm xúc của bạn và đoán được những gì bạn định làm tiếp theo từ nhất cử nhất động của bạn.

Nếu Tô Trà là một người xấu, chắc chắn cô sẽ là một tên tội phạm có chỉ số thông minh cao, lại còn là loại cấp bậc làm việc xấu nhưng không thể tìm ra sai lầm.

May mắn thay tam quan của Tô Trà rất chính trực, lớn lên dưới lá cờ đỏ ấm áp sẽ không khiến tam quan của cô trở nên lệch lạc.

Đừng nói tới việc cô gái đối diện sợ hãi Tô Trà, ngay cả Trương Huy cũng cảm thấy Tô Trà nguy hiểm hơn.

Đương nhiên, suy nghĩ chỉ là suy nghĩ, làm việc vẫn cần phải nghiêm túc, đối mặt với người đột nhiên dừng lại để đến bắt chuyện cùng dáng với vẻ đáng nghi đó, Trương Huy lập tức cảm giác được đối phương có gì đó không ổn.

Vì vậy Trương Huy đã âm thầm bước lên hai bước đứng bên cạnh Tô Trà và quan sát cô gái khả nghi kia từ một phạm vi có thể bảo vệ sự an toàn của Tô Trà bất cứ lúc nào.

Bên kia, cô gái vẫn đang huyên thuyên với hệ thống của mình, sau khi Tô Trà nghe một hồi có hơi mất kiên nhẫn.

Đã được một lúc lâu rồi, chuyện này thật lãng phí thời gian của cô.

Đối với cô gái trước mặt và hệ thống của cô ấy, Tô Trà không hề hứng thú, cô dự định quay lại khách sạn làm việc, so với việc quanh quẩn ở đây cô bằng lòng quay lại khách sạn suy nghĩ về dự án còn hơn.

Muốn làm là làm, Tô Trà trực tiếp nhấc chân bước đi, đi được mấy bước vẫn còn có thể nghe được âm thanh của cô gái cùng với hệ thống huyên thuyên phía sau.

Đi được một đoạn, hệ thống ẩn giấu trong đầu Tô Trà không chịu được cô đơn mà bắt đầu nhảy nhót ra ngoài.

"Ký chủ, cô cứ rời đi như vậy sao?"

"Nếu không thì sao, nhìn tôi nhàn rỗi như vậy à? Còn có thể nghe bọn họ tán gẫu ở đây sao? Nhàm chán, còn không bằng trở về suy nghĩ một chút về dự án." Tô Trà nhàn nhạt đáp.

"Cô không có hứng thú với cái hệ thống kia sao? Cô cứ như vậy mà buông tha nó à?" Hệ thống cũng không cho rằng Tô Trà là người dễ dàng từ bỏ như vậy.

Sự thật đã chứng minh rằng Tô Trà đúng là không phải, cô chưa bao giờ cảm thấy chính mình là người tốt cả.

Sở dĩ rời đi không phải không có hứng thú mà là Tô Trà biết, cho dù cô rời đi đối phương cũng sẽ chủ động tìm đến cô.

Lại nói Tô Trà rất nhạy bén, vừa rồi cô cảm giác được hệ thống của đối phương dường như rất có hứng thú với cô, Tô Trà có thể dễ dàng suy đoán rằng nếu hiện tại mục tiêu công lược của cô gái và hệ thống kia là cô vậy thì lần đầu không thành công chắc chắn đối phương sẽ hành động lần thứ hai.

Sau khi nghe Tô Trà giải thích, trong lòng hệ thống một lần nữa lại châm biếm: Đáng sợ!

Nó ôm chặt lấy thân thể bé nhỏ của mình lần nữa, hệ thống bày tỏ đối mặt với ký chủ thông minh như vậy nó cũng rất áp lực đó.

Loading...