Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 438
Cập nhật lúc: 2025-04-05 09:28:54
Lượt xem: 90
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cút giùm, có gì để nói chứ, cậu mau mau đi lo việc của cậu đi.” Phó Hành Khanh tặng cho Tần Mạt một cái liếc mắt.
“Tôi còn chưa vội thì cậu vội thay tôi làm gì, định ra ngoài ăn cơm mà gặp phải cậu đấy chứ, đi chung không? Đúng rồi, cậu và Tô Trà đã xác nhận mối quan hệ của mình chưa? Nếu đã xác nhận thì dành thời gian mời khách ăn mừng luôn một thể, sẵn giới thiệu lại cho tôi biết một chút. Nói thế nào cũng là đối tượng của cậu, ít ra anh em của cậu cũng có thể đặc biệt chú ý đến cô ấy một chút khi cậu không có ở Bắc Kinh, cậu nói xem đúng không? ”
“Cô ấy không cần mấy cậu chú ý đến.”
"Được rồi, được rồi, cô ấy không cần bọn tôi chú ý, chỉ cần cậu chú ý thôi chứ gì, tôi hiểu, tôi hiểu." Tần Mạt trả lời một câu, sau đó anh ta lại tiếp tục nói: "Vậy lát nữa cậu có đến ăn cơm không? Trầm Trang cũng ở đấy. Đúng rồi, Diệp Tòng Dung cũng sắp kết hôn. Mẹ của cậu ấy không thích người cậu ấy đưa về nhà trước kia. Bà ấy còn nói não Diệp Tòng Dung bị úng nước mới tìm được một người như vậy."
Nhắc đến chuyện của Diệp Tòng Dung, Tần Mạt không nhịn được lải nhải mấy câu. Gần đây đại viện nhà họ Diệp rất náo nhiệt. Mẹ của Diệp Tòng Dung không thích người bạn đời của anh ấy, nói gì mà môn không đăng hộ không đối. Nhưng Diệp Tòng Dung lại rất yêu người này, anh ấy có c.h.ế.t cũng muốn kết hôn với cô ấy nên nhà họ Diệp đành hết cách.
Gần đây, nhà họ Diệp vì chuyện của Diệp Tòng Dung làm ầm ĩ cả lên nhưng mẹ anh ấy vẫn không thể thay đổi quyết định của con trai mình. Việc Diệp Tòng Dung sắp kết hôn là việc vô cùng gay gắt.
Đúng là trong những gia đình như của họ, nhiều người lớn tuổi thường sẽ xem xét chuyện môn đăng hộ đối. Thế hệ cũ có quan điểm riêng của họ, thế hệ trẻ cũng có quan điểm riêng của mình. Ngày nay đang khuyến khích hướng đến yêu đương tự do, giới trẻ đều thích việc này.
Về vấn đề như môn đăng hộ đối, thật ra ai cũng có lý do của mình. Đôi khi nó cần được xem xét nhưng đôi khi nó lại phụ thuộc vào hoàn cảnh. Lấy Tô Trà làm ví dụ, mặc dù gốc gác của cô là xuất thân từ một vùng thôn quê nhưng cô lại có bản lĩnh của riêng mình. Không đề cập đến công việc của Tô Trà, chỉ riêng số tiền cô kiếm được khi đi theo Trầm Trang cũng đủ để phù hợp với địa vị xã hội của Phó Hành Khanh.
Hơn nữa, nói về phong độ của Tô Trà ngay cả trong đại viện này cũng không ai sánh kịp.
Nói đến việc tìm bạn đời, vẫn là Phó Hành Khanh có con mắt tinh tường khi anh đã tìm được một người như Tô Trà.
Chủ đề này cứ kéo dài tới khi chuyển hướng sang Tô Trà. Nghe thấy Tần Mạt đề cập đến Tô Trà, Phó Hành Khanh không muốn nói về chủ đề này nên hỏi: "Chút nữa chúng ta sẽ tụ tập ở đâu?"
"Hả, tại nhà hàng của tôi." Tần Mạt trả lời.
Anh ta đang định tiếp tục chủ đề trước đó thì Phó Hành Khanh lại nói.
"Để tôi về nhà thu dọn đồ đạc trước, lát nữa chúng ta đi với nhau, nhà hàng của cậu gần đây làm ăn thế nào?" Phó Hành Khanh hỏi.
"Khá tốt, tôi đoán rằng tôi tự nuôi sống bản thân mình cũng không thành vấn đề." Tần Mạt cười hì hì đáp.
"Có thể nuôi sống chính mình là được, lúc trước tôi nghe nói cậu muốn làm ăn cùng với Trầm Trang nhỉ. Thế nào, định làm cái gì?" Phó Hành Khanh hỏi thêm một câu.
"Chỉ là đầu tư. Tôi có một số cổ phần nhỏ, nhưng phần chính vẫn là Trầm Trang và Tô Trà. Lúc trước họ đã kiếm được khá nhiều tiền với thứ đồ điện đó, tôi nghe nói họ đã đầu tư tất cả. Này, Phó Hành Khanh, cậu nói xem tuổi của cô gái Tô Trà này cũng không lớn, nhưng lá gan cô ấy rất lớn đó nha. Cô ấy nói đầu tư là sẽ đầu tư, không hề sợ lỗ vốn luôn."
Tần Mạt thật sự ngưỡng mộ Tô Trà trong vấn đề này. Cô không hề ngần ngại đem tất cả số tiền quăng đi chỉ trong nháy mắt, đúng là hào phóng.
Người ta nói thường thì phụ nữ sẽ rất dây dưa, không dứt khoát vì sợ sẽ gặp bất lợi. Nhưng Tô Trà làm chuyện này ngay cả mấy ông lớn đều không so được.
“Cậu thân với Tô Trà à?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-438.html.]
Nghe thấy Phó Hành Khanh đột nhiên hỏi câu này, Tần Mạt hơi sửng sốt. Anh ta ngẩng đầu lên bắt gặp vẻ mặt cau mày của Phó Hành Khanh, phải mất một lúc anh ta mới phản ứng lại.
Không phải đâu!
Anh em kiểu gì đây, mới nhắc đến hai câu đã không vui rồi hả?
"Phó Hành Khanh, nhà cậu là nhà xưởng sản xuất giấm à? Xì, bảo sao tôi ngửi thấy mùi chua, cậu ghen à?" Tần Mạt trêu chọc vài câu, sẵn tiện giơ tay vỗ bả vai anh em mình, tiếp tục nói: "Yên tâm, yên tâm. Tôi chắc chắn không có bất kỳ tình cảm nào với Tô Trà. Tôi chỉ ngưỡng mộ sự quyết đoán của cô gái Tô Trà này thôi. Ngay cả đàn ông cũng không thể so sánh được. Cậu nhìn cậu kìa, còn nhíu mày cơ đấy. Không nhìn ra Phó Hành Khanh cậu cũng thích ghen đấy."
Người anh em, cậu đã thay đổi rồi.
Trước đây tình anh em là quan trọng nhất, nhưng bây giờ cậu thích một cô gái anh em cậu phải sang một bên đứng .
Quá đáng ghê, không dẫn theo người trọng sắc khinh bạn này nữa.
Phó Hành Khanh bị bại lộ cũng không hề ngại ngùng, ngược lại còn tiến thêm một bước, ánh mắt sắc bén liếc nhìn Tần Mạt một cái rồi nói: "Cậu cũng quá tự cao rồi đấy."
Quá tự tin rồi, còn dám đem Tô Trà ra để so sánh.
Nhìn thấy vẻ mặt khinh thường của Phó Hành Khanh, Tần Mạt bỗng dưng cảm thấy không vui.
"Khoan đã, cái ánh mắt vừa rồi của cậu là sao vậy Phó Hành Khanh? Tự giải thích rõ ràng đi. Trong mắt cậu, tôi không xứng so với Tô Trà có phải không? Trước đây cậu không phải như vậy. Trước đây tôi ở trong lòng cậu..." Tần Mạt vừa nói vừa bắt đầu diễn tả, than thở rồi lại khóc lóc ỉ ôi.
Nhưng ngay cả khi không có nước mắt cũng giống như sấm đánh bên tai.
Nhìn thấy Tần Mạt như vậy, vẻ mặt Phó Hành Khanh trông có vẻ ghét bỏ, anh bước sang một bên, cố ý kéo dài khoảng cách giữa hai người. Anh tung đòn phản công, nói: "Tránh xa tôi ra chút. Da gà tôi đều nổi hết lên. Cậu có phải đàn ông không? Buồn nôn."
"Cậu dám ghét bỏ tôi!"
"Cút đi, cách xa tôi ra chút coi!"
Trên đường về, hai người vừa tiếp tục nói chuyện vừa đi về phía nhà của Phó Hành Khanh.
Về đến nhà, lúc Phó Hành Khanh vào cửa bà của anh đã ở đó rồi. Thấy cháu trai về, bà cụ vội hỏi: “Sao cháu về sớm thế?”.
"Cô ấy còn có việc. Đúng rồi bà à, lát nữa cháu với Tần Mạt sẽ ra ngoài ăn cơm."
"Cứ đi đi, vất vả lắm mới được về một chuyến, Tô Trà cũng bận rộn, cháu với đám Tần Mạt gặp nhau cũng khá tốt." Bà cụ xua tay nói.
Bà cụ từ trước tới nay đều mặc kệ chuyện của người trẻ tuổi. Phó Hành Khanh thích đi đâu thì đi, bà cụ cũng không quản. Yêu cầu duy nhất của bà cụ là Phó Hành Khanh phải đưa Tô Trà về nhà là được.