Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 444

Cập nhật lúc: 2025-04-05 09:29:10
Lượt xem: 92

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những người khác thấy hành động hắt nước cam vừa rồi của Tô Trà rất thú vị, họ không nói ngủ trong rạp chiếu phim có tốt hay không nhưng so với việc ngủ, việc lớn tiếng ồn áo mới là cách cư xử không có ý thức, huống chi mọi người đều đang im lặng xem phim mà hai người kia cứ ở đó cãi nhau, làm sao họ cứ để mặc thế được?

Ở hàng ghế phía trước, cô gái bị bạn trai kéo xuống ngồi lại vị trí nên hiển nhiên có chút không vui, lẩm bẩm mắng người đàn ông bên cạnh.

Nghe đến đây, Tô Trà lại nói: "Có thể im lặng một chút được không, quá ồn ào là biểu hiện của thiếu ý thức đó."

Cô gái nghe được lời nói của Tô Trà ở hàng ghế sau thì lập tức tức giận rồi quay đầu lại, nhưng khi bắt gặp ánh mắt sắc bén của Tô Trà, cô gái nháy mắt không còn dũng khí.

Cô gái tức giận nhưng không dám nói gì mà chỉ trừng mắt nhìn Tô Trà, sau đó ngồi xuống không hé răng nửa lời.

Phòng chiếu cuối cùng cũng trở nên yên tĩnh, những người khác có thể yên tâm xem phim.

Từ vị trí của mình, Phó Hành Khanh quay đầu nhìn về phía Tô Trà.

Cảm nhận được ánh mắt của Phó Hành Khanh, Tô Trà mới muộn màng phản ứng lại... Cô, vừa rồi có phải hơi hung dữ không?

"Chủ nhân à, cô đâu chỉ có hơi hung dữ mà phải nói là tàn nhẫn mới đúng, người ta là con gái phải thanh tú dễ thương, cô như vậy..." Sẽ độc thân cả đời đấy.

Nghe được những lời trêu chọc của hệ thống trong đầu, Tô Trà hơi nhếch khóe miệng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, trong lòng thầm trả lời: "Vớ vẩn, dù là mẫu người con gái nào cũng đáng được yêu thích."

Ai nói con gái cứ phải dịu dàng mới khiến người khác thích, theo quan điểm của Tô Trà, con gái không chỉ có thể dịu dàng, nhu mì mà còn có thể anh tuấn, oai hùng hiên ngang, cũng có thể thông minh tri thức và thậm chí còn có thể lạnh lùng kiêu ngạo.

Chỉ cần không phải những “cực phẩm” hiếm gặp, mỗi người con gái đều sở hữu vẻ đẹp khác nhau, vẻ đẹp nào cũng dễ thương.

Hơn nữa, nếu trong tất cả các cô gái mà cô gái nào cũng nhu mì hệt nhau thì đây cũng không khác gì là dây chuyền sản xuất. Giống như những ngôi sao hay minh tinh bây giờ đều như đúc từ một khuôn ra: đôi mắt to, chiếc mũi cao và khuôn mặt thon gọn, đúng là một lời khó nói hết.

Hệ thống nghe Tô Trà huyên thuyên giảng cho nó rất nhiều kiến thức khoa học, sau khi suy nghĩ một chút lại cảm thấy Tô Trà nói rất có đạo lý.

"Vậy chủ nhân, cô là loại con gái nào?" Hệ thống tò mò hỏi.

"Tôi? Tôi có thể dịu dàng ngoan ngoãn, cũng có thể thông minh oai phong, đặc biệt là mấy chuyện làm bộ làm tịch từ dáng vẻ kiêu ngạo đến điềm tĩnh đều không thành vấn đề... Ôi chao, có nhiều ưu điểm đến nỗi không kể hết được." Tô - Ngôn ngữ - Trà bắt đầu online, cô càng nói càng cảm thấy mình thật tuyệt vời.

Ôi, một nàng tiên nhỏ như cô thật tốt.

Mắc ói...

Hệ thống chứng kiến

chủ nhân nhà mình rơi vào vòng luẩn quẩn “Quá tự tin” thì im lặng trong giây lát.

Còn có, bọn họ có quên điều gì không nhỉ?

Suy nghĩ một lúc hệ thống mới nhận ra, ôi chao, Tô Trà vẫn đang hẹn hò với Phó Hành Khanh đó.

Hệ thống: Xin lỗi đã làm phiền ngài, tạm biệt!

Phó Hành Khanh ngồi ở trên ghế cao, nhìn tưởng như anh đang xem phim trên màn hình lớn trước mặt nhưng thật ra anh đều trộm liếc nhìn Tô Trà.

Chỉ có thể nói rằng bộ lọc của Phó Hành Khanh thật sự quá dày, đối với hành vi hung hãn vừa rồi của Tô Trà anh cũng không cho rằng Tô Trà đã làm sai điều gì, ngược lại hành động của Tô Trà khiến anh càng yên tâm hơn.

Trước đây Tô Trà quá ngoan ngoãn, nhìn giống như người dễ bị bắt nạt, nhưng bây giờ khác rồi, Tô Trà đã chứng minh cho Phó Hành Khanh thấy mèo con cũng có móng vuốt nên cào cũng sẽ đau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-444.html.]

Trong mắt Phó Hành Khanh, Tô Trà giống như một con mèo nhỏ, lúc thì đáng yêu dễ thương, lúc thì lạnh lùng kiêu ngạo, có lúc lại thò chân ra cào bạn khi tính tình trở nên tồi tệ.

Nhưng dù ở mặt nào đi chăng nữa, Phó Hành Khanh cũng thích Tô Trà.

Công việc của anh đồng nghĩa với việc anh sẽ không có nhiều thời gian ở bên cạnh cô, nhiều người cũng nói làm vợ quân nhân cần phải mạnh mẽ, mà Tô Trà của bây giờ khiến Phó Hành Khanh cảm thấy thật thoải mái.

Cô có sự nghiệp riêng, không phải người dễ bị người khác ức hiếp, cô như vậy càng khiến anh thích hơn.

Tô Trà không biết Phó Hành Khanh đang suy nghĩ gì, bởi vì... cô lại ngủ mất rồi.

Có thể ngủ trong vài giây hẳn là một kỹ năng đặc biệt của Tô Trà.

Hệ thống nhìn chủ nhân đang ngủ say, sau đó lại nhìn vẻ mặt cưng chiều của Phó Hành Khanh.

Nếu nói kỹ thuật nuôi heo của ai đứng thứ nhất, không ai khác chính là Phó Hành Khanh.

Dẫn người cơm nước no nê xong rồi lại dẫn đến rạp chiếu phim để ngủ bù.

Hệ thống chỉ muốn nói với Phó Hành Khanh một câu: Anh là người giỏi nhất!

Ngay cả những người chăn nuôi ở trang trại lợn của Vương Tú Mi cũng không bằng anh đâu, người ta đối xử và chăm sóc những con lợn như chăm sóc con người mà anh lại trực tiếp biến người sống như Tô Trà thành heo để nuôi luôn, anh chính là người giỏi nhất!

Sau khi xem phim xong, Tô Trà cũng ngủ đủ giấc nên đi theo Phó Hành Khanh ra ngoài.

Hai người bước ra khỏi rạp chiếu phim, Tô Trà nhìn đồng hồ thấy thời gian không còn sớm bèn nói: "Không còn sớm nữa, tôi đưa anh về cổng đại viện nha? Sáng mai mấy giờ xe lửa xuất phát? Nếu có thời gian tôi sẽ đưa anh ra nhà ga."

"Ừ, mười giờ ngày mai tôi lên xe lửa rồi nên không cần tiễn đâu, em không cần đến phòng thí nghiệm sao?" Phó Hành Khanh đáp.

Nếu là mười giờ vậy đúng thật là cô không có thời gian.

"Vậy tôi không tiễn anh được vì sáng mai tám giờ ba mươi phút tôi phải đến phòng thí nghiệm rồi."

"Không sao, làm việc thì làm việc nhưng vẫn cần chú ý nghỉ ngơi, thức khuya nhiều sẽ có hại cho cơ thể."

"Tôi hiểu rồi."

Hai người vừa nói chuyện vừa đi về phía bãi đậu xe, chỉ một lúc sau đã đến bên cạnh xe. Phó Hành Khanh nhanh chóng mở cửa rồi lui người sang một bên, sau đó đợi Tô Trà lên xe xong rồi mới lên theo.

“Cạch” một tiếng, tiện tay đóng cửa xe.

"Anh Trương, đưa Phó Hanh Khanh trở lại đại viện trước đã." Tô Trà nói với Trương Huy đang ngồi ở ghế lái phía trước.

"Được." Trương Huy đáp rồi lái xe lên đường.

Ở cửa rạp chiếu phim, một nam một nữ nhìn theo chiếc xe rời đi cách đó không xa, hai người này chính là đôi nam nữ vừa cãi nhau trong rạp chiếu phim.

Nhìn chiếc xe đã đi xa, trong lòng cô gái mới nhẹ nhõm vỗ vỗ ngực.

Chẳng trách người ta nói rằng tùy tiện gặp một người nào đó ở cái đất Bắc Kinh này đều có khả năng là người không thể trêu vào.

Nghĩ đến chuyện vừa rồi bản thân cô ta cãi nhau với người ta nhưng chỉ bị hắt một chút nước cam, cô gái lập tức cảm thấy may mắn, may mắn là đối phương không tính toán với cô ta. Nếu không chỉ cần nhìn khí thế kia của Tô Trà, cô ta chẳng là cái gì cả.

Loading...