Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 447
Cập nhật lúc: 2025-04-07 08:09:26
Lượt xem: 95
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy Tô Trà thật sự bận rộn, Vương Vinh Bình cũng nhanh chóng rời khỏi phòng thí nghiệm, sau khi đón tiếp người mới xong ông ấy còn phải đi thẳng đến phòng thí nghiệm của dự án khóa thông minh.
Mười giờ, Phó Hành Khanh ngồi trên xe lửa.
Lúc này Tô Trà vẫn đang bận rộn trong phòng thí nghiệm nên không có thời gian để nghĩ đến chuyện khác.
Tô Trà bận rộn cả một buổi sáng, mãi đến mười hai giờ rưỡi trưa mới dừng lại.
Sau khi dừng lại, Tô Trà thu dọn gọn gàng rồi vừa đi ra khỏi phòng thí nghiệm vừa xoa xoa cổ tay.
Tô Trà vừa rời khỏi phòng thí nghiệm Vương Vinh Bình cũng đi tới.
Cuộc gặp gỡ ở hành lang.
Khi Tô Trà nhìn thấy chàng trai trẻ bên cạnh giáo sư Vương Vinh Bình thì lập tức nhướng mày.
Cô bất đắc dĩ cảm khái một câu, thế giới này thật nhỏ!
Không ngờ lại có thể gặp Tiêu Nhiên ở đây.
"Tô Trà, tôi đoán khá đúng thời gian nghỉ ngơi của em đấy chứ, đến đây đến đây, để tôi giới thiệu một chút. Đây là thành viên mới của tổ dự án, Tiêu Nhiên."
"Tiêu Nhiên, đây là Tô Trà, một thành viên ở viện nghiên cứu khoa học của chúng ta."
Vương Vinh Bình không giới thiệu chi tiết thân phận của Tô Trà, dù sao thân phận của Tô Trà cũng cần phải giữ bí mật với những thành viên mới đến.
Thấy Tô Trà ở đây, Tiêu Nhiên cảm thấy rất khiếp sợ.
Hơn nữa nhìn thái độ của giáo sư Vương, Tô Trà hẳn không phải là một nhà nghiên cứu khoa học bình thường, có thể khiến cho giáo sư Vương có lòng giới thiệu như vậy thì nhất định phải là một người quan trọng.
Cho nên, một tháng trước, dự án của anh ta đã được một người quan trọng như Tô Trà giúp đỡ ư?
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Tiêu Nhiên, Tô Trà cũng cảm thấy buồn cười.
Nghĩ đến sự ngưỡng mộ của Tiêu Nhiên đối với nhà phát triển "chip", Tô Trà nghĩ, bản thân có cần nêu trình tự hay không nhỉ, cô có hơi sợ hãi. Liệu cô có ngã ngựa trước mặt Tiêu Nhiên không ta?
Hay là cô cần phải cẩn thận để che giấu thân phận thật sự của bản thân?
Ôi, chỉ cần cô không nói gì thì sẽ không có gì bị lộ hết.
Cô thật là thông minh!
"Giáo sư Vương, thật ra không cần giới thiệu, chúng em đều quen biết nhau." Thấy vẻ mặt giáo sư Vương hoài nghi, Tiêu Nhiên cười giải thích.
"Biết nhau rồi?" Vương Vinh Bình nhìn về phía Tô Trà, đương nhiên là Vương Vinh Binh không nghi ngờ Tiêu Nhiên nói dối, dù sao người trong cuộc ở đây sao có thể nói dối trước mặt người ta được. Vương Vinh Bình cũng tò mò Tô Trà và Tiêu Nhiên quen biết nhau như thế nào.
Theo ông ấy biết, hình như Tiêu Nhiên mới tới thành phố S không bao lâu nhỉ. Cả ngày Tô Trà không ở viện Nghiên cứu Khoa học thì là ở nhà, không đi ra ngoài chơi sao lại biết Tiêu Nhiên.
Nhận ra ánh mắt của giáo sư Vương Vinh Bình luôn nhìn mình, Tô Trà nói: "Chẳng phải trước đó có một khoảng thời gian em đến thành phố S một chuyến sao? Em và Tiêu Nhiên làm chung một dự án nên quen biết nhau."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-447.html.]
Không có đào hoa, cũng không có phốt, Tô Trà không thích chuyện mập mờ, có sao nói vậy.
Có lẽ có cô gái cho rằng đào hoa nhiều sẽ mang lại cảm giác ưu tú trong lòng nhưng Tô Tà không có loại cảm giác này. Riêng cá nhân cô có quan điểm là thích một đôi một, không cần quá nhiều người. Tô Trà không có hứng thú cạnh tranh gì đó, cạnh tranh phái nữ lại càng không hứng thú.
Tô Trà không thích đặt cuộc sống của mình chủ yếu lên đàn ông, cũng không thích quá nhiều đàn ông làm cuộc sống của cô phức tạp hơn.
Từ trước đến nay, Tô Trà luôn cho rằng phụ nữ nên có sự nghiệp của riêng mình, có thể dựa vào đàn ông nhưng quan điểm của Tô Trà là tuyệt đối không đồng ý một người phụ nữ đặt tất cả cuộc sống của mình vào đàn ông.
Có lẽ sẽ có cô gái nói cô không đồng ý là vì cô không tìm được người con trai yêu thương mình, chỉ cần tìm được người tự nguyện nuôi cô thì cô sẽ không nói như vậy.
Thế nhưng, sự thật là phụ nữ của gia đình có hạnh phúc không nhiều, phụ nữ của gia đình phải ở nhà làm việc nhà mỗi ngày, mang thai, hầu hạ nhà chồng, người ngoài nhìn vào đều cảm thấy người ở nhà thật có phước.
Ngay cả xem như đàn ông chịu nuôi cô đi chăng nữa, suốt ngày cô ngoài dạo phố ra rồi tiêu tiền, cuộc sống như vậy không hề thú vị tí nào. Sống một cuộc sống không có sự thay đổi lâu ai cũng thấy không thú vị.
Cho nên, Tô Trà nhất định không phù hợp với loại phụ nữ mẹ hiền vợ đảm được.
Tranh giành giữa các phái nữ gì đó rất không cần thiết.
Mặc kệ là đời trước hay đời này, Tô Trà cũng không vì đàn ông mà thay đổi nguyên tắc xử sự của mình.
Tình hình cá nhân hiện tại của Tô Trà là: Làm việc và đàn ông đều có thể chiếm được.
Cô đã lựa chọn Phó Hành Khanh nên đối với Tiêu Nhiên, bọn họ chỉ có thể là đồng nghiệp, không có thêm gì khác.
Tiêu Nhiên nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Tô Trà, anh ta không biết rốt cuộc cô không biết thật hay chỉ giả vờ không biết một ít tình cảm của anh ta đối với cô.
Vốn không có ý nghĩ gì nhưng bây giờ nhìn dáng vẻ lạnh nhạt của Tô Trà, Tiêu Nhiên càng buông tay hơn.
Đàn ông mà, tuổi trẻ ai chưa từng thầm mến con gái chứ.
Chỉ là cũng may anh ta chưa nói ý kia của mình ra, nếu không lúc này gặp mặt hẳn rất xấu hổ.
Tô Trà nói như vậy, Vương Vinh Bình nhớ lại chuyện lúc trước cô được giáo sư trong trường đề cử đến thành phố S thì không khỏi cảm thán, thế giới rộng lớn như vậy mà hết lần này tới lần khác đều trùng hợp, từ quen biết giờ trở thành đồng nghiệp, đúng là duyên phận.
"Được rồi, quen biết trước thì tôi không cần giới thiệu nữa, đúng lúc cùng nhau tới nhà ăn ăn cơm đi. Ăn cơm xong buổi chiều Tô Trà đến phòng thí nghiệm của tôi, tôi có chuyện muốn nói với em." Vương Vinh Bình cười chào hỏi hai người rồi cùng nhau xuống nhà ăn ăn cơm.
Ba người cùng đến nhà ăn ăn cơm, chưa tới hai mươi phút đã trở về phòng thí nghiệm của Vương Vinh Bình.
Vào phòng thí nghiệm, Tô Trà và Vương Vinh Bình vẫn luôn thảo luận với nhau, đôi khi còn cầm bút ghi chép một số tài liệu quan trọng.
Tiêu Nhiên đứng bên cạnh không lên tiếng, đây không phải lần đầu tiên anh ta thấy dáng vẻ Tô Trà làm việc tại phòng thí nghiệm nhưng so với khi ở thành phố S lúc trước, bây giờ Tô Trà làm việc càng nghiêm túc hơn.
Tiêu Nhiên nghe Vương Vinh Bình và Tô Trà nói chuyện, đối với một số tài liệu liên quan anh ta rất hiểu nhưng khi nghe Tô Trà lại có thể nói chuyện tự tin thế này Tiêu Nhiên mới đột nhiên nhận ra, anh ta vẫn là xem thường Tô Trà quá rồi.
Thế mới nói, lúc trước có thể đại diện quốc gia đi thi đua sao có thể là người bình thường được, câu nói "Cao nhân ẩn mình trong thành thị" càng phù hợp với Tô Trà hơn.
Bên ngoài là một cô gái trông rất ngoan ngoãn, ai có thể ngờ tới cô gái tuổi còn trẻ này lại là thành viên trong viện Nghiên cứu Khoa học chứ?
Vương Vinh Bình nói với Tô Trà hồi lâu mới chợt nhận ra không để ý tới Tiêu Nhiên, ông ấy chủ động kéo Tiêu Nhiên vào trong cuộc thảo luận.