Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 465

Cập nhật lúc: 2025-04-07 08:10:53
Lượt xem: 82

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn hành động an phận của giáo sư Vương, Tô Trà nhướng mày rồi mỉm cười.

“Giáo sư Vương, giáo sư đừng nghĩ đến việc tiếp tục làm việc khi em rời đi. Viện trưởng Cốc nói rằng lát nữa thầy ấy sẽ đến tịch thu hết sổ và bút của giáo sư đấy.” Chuyện này không phải Tô Trà nói nhảm, Cốc Ích thật sự có ý định như vậy.

Nghe Tô Trà nói, Vương Vinh Bình lo lắng: “Đừng mà, tôi không có gì để làm hết.”

“Nói với em cũng vô dụng, khoảng một tiếng nữa viện trưởng Cốc sẽ đến đây, lúc đó giáo sư hãy nói với thầy ấy đi.” Tô Trà cười đáp.

“Dự án của tôi phải làm sao bây giờ đây?” Vương Vinh Bình hỏi về công việc, sắc mặt trở nên nghiêm túc.

“Bên dự án đó có em, có Tiêu Nhiên, còn có các đồng nghiệp khác trong tổ dự án nữa. Giáo sư cứ ở bệnh viện nghỉ ngơi cho tốt, nếu có chuyện gì, em sẽ đến tìm giáo sư.” Tô Trà nói câu cuối cùng để làm giáo sư Vương bớt lo lắng.

“Hai dự án lận, em có làm được không đó?”

“Được ạ, tổ dự án cũng không phải chỉ có mình em, giáo sư đừng bận tâm quá, em đang giám sát dự án này, dù sao dự án này cũng có tên em.” Tô Trà nói đùa một câu.

Nghe Tô Trà nói vậy, Vương Vinh Bình vô cùng yên tâm, nếu là Tô Trà tiếp nhận tám chín phần mười không thành vấn đề.

Vẫn là câu nói đó, Tô Trà là mầm non tốt mà ông ấy xem trọng nhất, đầu óc thông minh, người trẻ tuổi học hỏi mọi thứ rất nhanh.

Tô Trà đi theo ông ấy đã hơn một năm, Vương Vinh Bình tận tâm tận lực dạy dỗ cô thời gian dài như vậy, tuy rằng bây giờ Tô Trà không bằng ông ấy nhưng so với những người trẻ tuổi khác vẫn tốt hơn rất nhiều.

Lần này ông ấy hoàn toàn yên tâm.

“Được rồi, dự án kia có em theo dõi tôi cũng có thể nghỉ ngơi một thời gian.” Vương Vinh Bình cười nói.

Vương Vinh Bình biết tình trạng sức khỏe của mình, hôm qua Cốc Ích đã nói cho ông ấy biết.

Nói rằng trong cơ thể ông ấy có thứ gì đó, cần phải làm phẫu thuật. Sau khi hồi phục có thể quay lại làm việc.

Đối với chuyện này, thái độ của Vương Vinh Bình khá tốt. Ông ấy cũng đã cân nhắc nếu sau khi phẫu thuật không được làm việc quá lâu, vậy ông ấy sẽ giảm thời gian làm việc lại.

Nhưng điều mà Vương Vinh Bình lo lắng là cho dù sau này ca phẫu thuật có thành công hay không thì thuốc vẫn có thể ảnh hưởng đến não bộ và cần một thời gian hồi phục sau khi phẫu thuật thành công. Sau ca phẫu thuật, ông ấy sẽ không thể làm việc đến mức quá mệt mỏi.

Vả lại Cốc Ích vẫn chưa nói những điều này cho Vương VInh Bình biết là vì ông ta muốn đợi sau khi phẫu thuật mới nói để không ảnh hưởng đến tâm lý của Vương Vinh Bình.

Tô Trà ở trong phòng bệnh của giáo sư Vương khoảng nửa tiếng đồng hồ mới rời đi. Hai người chỉ nói chuyện ngoài lề vì Tô Trà nói điều luật bảo mật nên Vương Vinh Bình thật sự không đề cập đến chuyện công việc.

Lúc rời khỏi bệnh viện, thời gian đã khá muộn, lúc Tô Trà tới viện nghiên cứu khoa học đã gần 5 giờ.

Vào phòng thí nghiệm lúc 5 giờ 10 phút và rời khỏi phòng thí nghiệm lúc 10 giờ rưỡi.

Sau khi thay quần áo làm việc, Tô Trà cau mày bước ra khỏi phòng thí nghiệm.

Trên xe về nhà, Tô Trà có vẻ hơi mệt mỏi.

Đi được một tiếng, Tô Trà về đến nhà đã gần 12 giờ.

Tô Trà cố ý nhẹ nhàng di chuyển khi mở cửa bước vào phòng nhưng Vương Tú Mi ở trong phòng vẫn nghe thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-465.html.]

“Cạch” một tiếng, cửa phòng mở ra.

“Về rồi sao, muộn thế này rồi, con đã ăn gì chưa?” Rõ ràng Vương Tú Mi đã tỉnh ngủ, ánh mắt có hơi mơ màng. Bà vừa nói vừa mặc áo khoác vào chuẩn bị vào bếp làm món gì đó cho con gái của bà.

Nhìn thấy hành động của mẹ, Tô Trà tiến lên, giơ tay kéo bà lại, cười nói: "Mẹ, con ăn cơm rồi, mẹ về ngủ tiếp đi."

“Ăn rồi hả, vậy được rồi, con cũng đi ngủ sớm đi.” Vương Tú Mi giơ tay vỗ nhẹ đầu Tô Trà, sau đó bà về phòng.

Nhìn phòng khách khôi phục vẻ yên tĩnh lại lần nữa, Tô Trà giơ tay lên xoa cánh tay đau nhức của mình rồi đi về phòng.

Đêm nay Tô Trà không có ý định thức khuya. Thấy vết xe đổ của giáo sư Vương, Tô Trà định chỉ thức đêm vừa phải, không để bản thân mình kiệt sức.

Vì Tô Trà tạm thời phụ trách dự án khóa thông minh nên khối lượng công việc của cô tăng lên rất nhiều.

Khối lượng công việc tăng lên, Tô Trà vẫn rất chú trọng đến sức khỏe của mình. Tuyệt đối hạn chế thức khuya, ba ngày chỉ thức khuya một ngày, nếu cơ thể không chịu nổi cô sẽ nghỉ nửa ngày.

Thậm chí Tô Trà còn bắt đầu cân nhắc đến việc có nên tập thể dục buổi sáng hay không, chạy bộ nửa tiếng cũng là một lựa chọn không tồi.

Thời gian từng ngày qua đi, ca phẫu thuật của giáo sư Vương Vinh Bình đã tới.

Hôm nay Tô Trà cố ý tranh thủ thời gian đến bệnh viện.

Sau khi đưa người vào phòng phẫu thuật, Tô Trà phải đợi ở bên ngoài.

Sau mấy tiếng đồng hồ chờ đợi, rất may không có nguy hiểm gì và ca phẫu thuật diễn ra rất suôn sẻ.

Hôm nay chỉ có con gái của giáo sư đến bệnh viện, còn có Tô Trà và Cốc Ích ở đây.

Vương Vinh Bình không cho người nhà nói với vợ về việc ông ấy nhập viện bởi vì vợ ông ấy sẽ không chịu đựng nổi và lo ông ấy xảy ra chuyện gì đó.

Vương Vinh Bình thường xuyên bận việc không thể về nhà, vợ ông ấy cũng sẽ không lo lắng cho nên chuyện này mới có thể giấu giếm.

Ca phẫu thuật thành công, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Khi giáo sư Vương Vinh Bình tỉnh lại, Tô Trà mới hoàn toàn yên tâm rời khỏi bệnh viện, Cốc Ích cũng đi cùng Tô Trà ra cổng bệnh viện.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện.

“Tô Trà, gần đây công việc của em thế nào? Đừng ép mình quá. Tôi thấy em có vẻ mệt mỏi với hai dự án kia.” Cốc Ích nhìn quầng thâm mắt trên mặt Tô Trà, nghiêm túc nói.

Cảm nhận được ánh mắt Cốc Ích, Tô Trà mỉm cười, giơ tay chạm lên mí mắt mình, cô trả lời: “Tối hôm qua em thức hơi trễ, bây giờ em cũng không quay về viện nghiên cứu khoa học, em định về nhà nghỉ ngơi.”

“Vậy thì tốt, về nhà nghỉ ngơi cho khoẻ đi.” Cốc Ích nói.

Cốc Ích cũng biết rõ khối lượng công việc gần đây của Tô Trà rất nhiều nhưng không còn cách nào khác, lão Vương sợ người khác không làm được dự án này. Lúc trước nộp đơn xin dự án lãnh đạo cấp trên đã cân nhắc, nếu bây giờ tạm dừng dự án vậy thì sau này khả năng khởi động lại dự án rất thấp.

Bây giờ Vương Vinh Bình mới phẫu thuật xong, đây cũng có thể là dự án cuối cùng Vương Vinh Bình phụ trách.

Hơn nữa, Cốc Ích có hơi bối rối, ông ta không biết nói với Vương Vinh Bình về việc điều chuyển sau này như nào.

Mặc dù ca phẫu thuật diễn ra tốt đẹp nhưng bác sĩ cũng cho biết sau ca phẫu thuật không nên làm việc quá sức, đặc biệt là vết mổ trên đầu nên cần phải cẩn thận hơn.

Loading...