Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 480
Cập nhật lúc: 2025-04-08 23:26:51
Lượt xem: 84
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đã từng đi theo và phụ trách việc bảo vệ sự an toàn cho Tô Trà trong một khoảng thời gian, anh cũng biết ít nhiều về tình hình của cô, nhưng khi nói qua điện thoại vẫn cẩn thận không để lộ tin tức về dự án.
Vì cho dù là Phó Hành Khanh, anh cũng không thể chắc chắn được điện thoại của mình có bị nghe lén hay không, lỡ như tin tức của Tô Trà lộ ra thì sẽ rất nghiêm trọng.
Tô Trà vừa nghe lời anh nói xong chỉ trong nháy mắt đã hiểu, sau đó dịu dàng cười khẽ một tiếng.
Nghe thấy âm thanh này khiến trái tim Phó Hành Khanh như bị lông chim cạ vào, ngứa ngáy, tê tê dại dại.
“Cảm ơn.”
Âm thanh êm dịu và mềm mại kia lại vang lên, hai vành tai anh không kìm được mà nóng dần.
“Khụ khụ, ấy, giờ cũng không còn sớm nữa, em nghỉ ngơi sớm một chút.” Phó Hành Khanh hắng giọng nói.
Hết cách rồi, càng nghe giọng của Tô Trà anh càng muốn về.
“Ừ, anh cũng nên đi ngủ sớm chút đi.”
Vừa dứt lời, Tô Trà vẫn cầm điện thoại đợi một chút, cuộc gọi vẫn được giữ, không ai cúp máy.
Cô lại nhịn không nổi khẽ cười một tiếng, lúc này mới cúp điện thoại.
Sau khi bỏ điện thoại về chỗ cũ, vừa ngẩng đầu lên Tô Trà đã bị ba cặp mắt nhìn chằm chằm.
Tô Thắng Dân, Vương Tú Mi, Tô Bảo, cả ba người đều trừng mắt nhìn cô.
“Ai vậy, sao trông con có vẻ vui vẻ thế?” Tô Thắng Dân lẩm bẩm hỏi một câu, thật ra trong lòng ông đã có đáp án.
Đoán cũng dễ, mặc dù bạn của Tô Trà rất nhiều nhưng cũng không có mấy người gọi điện đến, hơn nữa khi nghe hai người trò chuyện Tô Thắng Dân đã đoán ra được chín đến mười phần là Phó Hành Khanh.
“Được rồi được rồi, cũng chẳng còn sớm, con gái đi ngủ sớm chút đi.” Vương Tú Mi nhìn thấy Tô Thắng Dân toan tức giận bèn ngó sang ông, sau đó tiếp tục nói thêm: “Tô Thắng Dân, anh quay về phòng với em rồi hai ta nói chuyện.”
“Ừm.” Tô Thắng Dân đồng ý, sau đó nhấc chân theo vợ vào phòng.
Trong phòng khách chỉ còn mỗi Tô Trà và Tô Bảo.
Đôi con ngươi của cậu bé láo liên, kế đó bỗng dưng nhếch miệng cười nói với Tô Trà: “Chị, có cảm giác gì với đối tượng hẹn hò thế?”
“Cảm giác gì cơ? Quỷ nhỏ này, con nít con nôi hỏi mấy cái này làm gì?” Tô Trà liếc sang, ánh mắt cô dừng lại và nhìn kỹ Tô Bảo, hơi hơi híp mắt lại rồi nghi ngờ cất lời: “Em sẽ không có ý gì đâu nhỉ?”
“Không nha, em còn định sẽ độc thân cả đời, hẹn hò có gì tốt đâu chứ, ai cũng nói yêu không vì mục đích kết hôn đều là đùa giỡn hết, kết hôn có gì tốt chứ?” Tô Bảo hất nhẹ cằm, tiếp tục nói thêm: “Chị nhìn cha xem, khi kết hôn, tiền bị mẹ quản, chuyện trong nhà lại để chị tính, nhìn cha như vậy khiến em thấy việc kết hôn rất đáng sợ.”
Không thể không nói, nhìn cách cha mình đối xử với vợ cậu bé cũng chẳng có ý muốn làm gì.
Ít ra, trước mắt là vậy.
“Vậy em hỏi làm gì, hơn nữa, nói cho đúng một chút, chị còn chưa có đối tượng.” Tô Trà không nhìn nữa, trong lòng vẫn âm thầm hừ lạnh một tiếng.
Bản cung, vẫn đang là tiên nữ bé nhỏ còn độc thân, hiểu chưa?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-480.html.]
“Sớm hay muộn gì cũng hẹn hò thôi mà, như nhau cả thôi.” Tô Bảo xua xua tay, chủ đề hẹn hò này khiến cậu bé không có chút hứng thú nào, chỉ kêu một tiếng rồi vọt về phòng ngủ.
Nhìn thấy bộ dạng như ông cụ non của Tô Bảo, Tô Trà bị chọc cười.
Mọi người đều đã trở về phòng riêng, cô cũng đứng dậy, định bụng hôm nay sẽ tắm rửa sạch sẽ rồi đi ngủ sớm một chút.
Sau khi bận rộn hoàn thành dự án máy tính, Tô Trà nghỉ ngơi ở nhà hai ngày, sang ngày thứ ba sẽ quay trở về đơn vị công tác, dù sao dự án khóa thông minh vẫn chưa xong,
Tám giờ sáng, Tô Trà ngồi trên xe đến viện Nghiên cứu Khoa học.
Cô đang đi tới phòng thí nghiệm dự án khóa thông minh, vừa khéo lại chạm mặt Vương Vinh Bình đang trở về.
“Giáo sư Vương, giáo sư về công tác sao? Gần đây sức khỏe sao rồi ạ?” Tô Trà đi mấy bước, chủ động mở miệng chào hỏi.
“Rất tốt, ở nhà ăn uống cũng ra gì lắm, có điều sắc mặt của bà vợ nhà tôi không tốt cho lắm, hahaha.” Thần thái Vương Vinh Bình tự nhiên trêu chọc lại một câu.
Sau khi Vương Vinh Bình phẫu thuật xong được xuất viện về nhà dưỡng bệnh, tất nhiên ông ấy biết chuyện này cũng chẳng giấu được lâu.
Sau khi bà Vương biết được con gái của mình, còn có cả ông chồng già Vương Vinh Bình giấu bà ấy chuyện lớn như vậy thì đen mặt cả nửa tháng trời, đặc biệt là mặt đen mặt đỏ với Vương Vinh Bình.
Nhưng giận cứ giận, vênh mặt cứ vênh mặt, bà ấy vẫn săn sóc cho ông ấy.
Nói thử xem, vất vả dưỡng bệnh chăm cho sức khỏe tốt lên được chút Vương Vinh Bình đã vác xác đi làm, sắc mặt của bà Vương tốt sao nổi?
Mãi đến khi Vương Vinh Bình hứa chắc sẽ không thức đêm làm việc giống như trước, cách vài ngày chắc chắn sẽ về nhà một lần thì mới dỗ dành được bạn già mình.
Nghe giáo sư Vương cứ lải nhải bên tai như vậy, Tô Trà không nhịn được bật cười: “Giáo sư Vương, tình cảm vợ chồng của hai người thật tốt.”
“Ha, có hay không cũng được, dù sao cũng đã qua nửa đời người.” Mặc dù ngoài mặt ông ấy nói vậy nhưng khóe miệng đã cười đến mang tai, biểu hiện này chính là minh chứng cho cuộc hôn nhân tốt đẹp.
Thời buổi này, con người chỉ giao tiếp chứ không để ý đến việc yêu hay không yêu, ngày qua ngày như thế nào, trong lòng mỗi người tự khắc sẽ biết.
Hai người nói chuyện xong thì đi đến phòng thí nghiệm, sau đó còn nói đến chuyện liên quan đến công việc.
Hiện tại dự án máy vi tính đã thành công, vậy nên dự án khóa thông minh cũng có thể xem xét đến việc thiết lập các chương trình chống trộm.
Nếu là chống trộm Tô Trà thiên về việc sử dụng cảnh báo điện tử và khóa điện tử, nói nôm na cho dễ hiểu cảnh báo điện tử là sẽ thông báo khi vân tay và mật mã bị sai, sau ba lần sai trực tiếp khóa và không được phép tiếp tục thao tác, đồng thời tự động báo động.
Nói thì dễ, làm mới khó, Vương Vinh Bình cũng tương đối đồng ý với ý kiến của cô. Nhưng trước hết phải xét đến tình hình hiện tại, nếu dựa theo ý kiến của Tô Trà và chọn làm phương hướng để tiến hành nghiên cứu và phát mình chắc chắn khối lượng công việc sau này sẽ gia tăng.
Song đã làm nghiên cứu khoa học thì hoặc là không làm vì một vài tình huống có thể chấp nhận được, hoặc là dốc hết sức để làm ra thành quả tốt nhất.
Hai người vừa nói chuyện vừa đi vào phòng thí nghiệm.
Vào phòng thí nghiệm, từng người bắt đầu tiến hành làm bộ phận mà mình phụ trách.
Dự án đã tiến hành được một phần, mô-đun nguồn đã được xác định ở bước đầu, bước tiếp theo là cần khắc phục định vị, cảm biến, hiển thị và thông tin cũng như mấy cái trọng điểm.
Phần định vị tạm thời đặt sang một bên, vấn đề trước mắt cần phải giải quyết là thông tin và hiển thị.