Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 481
Cập nhật lúc: 2025-04-08 23:26:56
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kể từ khi bắt đầu làm việc, bận rộn tới lui cũng đã vài tiếng đồng hồ.
Giữa 12 giờ trưa, phòng thí nghiệm vang lên tiếng gõ cửa.
Vương Vinh Bình và Tô Trà bận quá nên không thể đi đến mở cửa, phải để một thành viên khác trong tổ dự án đi đến mở cửa.
Cửa vừa mở ra đã thấy Cốc Ích đứng ở bên ngoài, ông ta liếc mắt một cái đã dừng lại trên người Tô Trà và Vương Vinh Bình.
Có lẽ do ánh mắt của Cốc Ích quá nóng rực nên động tác của cô cũng khựng lại, vừa nghiêng đầu lại đã nhìn thẳng về phía viện trưởng Cốc.
“Khụ khụ, giáo sư Vương, ra nhà ăn ăn cơm không ạ?” Tô Trà nhìn bộ dạng nghiễm nhiên, chưa phát hiện ra của ông ấy nên mở miệng nhắc nhở một câu.
Nhưng Vương Vinh Bình lại chẳng hề hiểu ý của cô, không ngẩng đầu lên mà chỉ đáp lại một câu: “Còn sớm mà, đợi lát nữa đi, tôi làm xong phần còn dở đã.”
Cốc Ích nghe xong lời này thì nhấc chân, đi đến ngay sau lưng của ông ấy.
“Lão Vương, bận lắm sao?” Cốc Ích vừa cười ha hả vừa hỏi một câu.
Nhìn vị viện trưởng Cốc này cười giả lả khiến Tô Trà phải dịch xa ra vài bước.
Tránh xa chiến trường, giữ khoảng cách an toàn.
Mà Vương Vinh Bình không hề phản ứng lại khi nghe thấy âm thanh bên cạnh, toàn bộ sự chú ý của ông ấy đều đã đổ dồn vào công việc.
“Ông Vương, ông nghĩ thử xem tôi có nên gọi điện thoại cho chị dâu, bảo chị ấy đến đây giám sát ông thì ông mới chịu yên phận không nhỉ?” Cốc Ích nói tiếp.
Lúc này Vương Vinh Bình mới nghe thấy, không chỉ nghe thấy mà còn rất rõ ràng rành mạch.
Nghe tháy ông ta muốn tìm bà vợ của mình tới khiến cho Vương Vinh Bình theo phản xạ ngẩng đầu lên, sau đó lại nhìn vào khuôn mặt đang nở nụ cười giả trân kia của Cốc Ích.
Ngay sau đó, ông ấy hơi dịch tầm nhìn sang chỗ Tô Trà cách đó không xa.
Vương Vinh Bình: Viện trưởng đến sao em không đánh tiếng với tôi chút nào thế?
Đáp lại ánh mắt của ông ấy, vẻ mặt Tô Trà vô tội chỉ chớp chớp mắt rồi cụp xuống, ra vẻ: Có kêu, mà do giáo sư không nghe thấy.
Vương Vinh Bình nhìn Tô Trà đang giữ khoảng cách an toàn tầm hai mét, khóe miệng ông ấy run run, trong lòng âm thầm phỉ nhổ.
Ý gì đây?
Giữ khoảng cách thế là để tránh bị thương hả?
Ôi, giới trẻ ngày nay, thực dụng quá thế.
Tô - Thực dụng - Trà trên mặt vẫn hiện vẻ vô tội như cũ, cô kêu một tiếng rất ngoan ngoãn.
Cô, ngoan ngoan nghe lời, tiểu tiên nữ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-481.html.]
Tô Trà là một tiểu tiên nữ đấy, làm gì có ý xấu đâu!
“Ai chà, viện trưởng Cốc à, ông nói gì đấy? Không phải tôi đang chuẩn bị đến nhà ăn đây sao? Tôi chỉ định xong việc của tối hôm qua là sẽ đi ngay, mất có vài phút thôi mà. Sao ông lại nói cho vợ tôi làm gì? Ông đã lớn tuổi rồi còn học người ta đi mách lẻo, không vui đâu à nha.”
Vương Vinh Bình cười ha hả nói, sau đó lập tức dọn đồ.
Cốc Ích nhìn Vương Vinh Bình như vậy cũng tức cười, thì ra cuối cùng vẫn là ông ta sai hay sao? Về vấn đề mách lẻo ông ta cảm thấy nếu mình không nói như vậy, Vương Vinh Bình có thể nghe lời như thế không?
Trên cơ bản là không có khả năng, Vương Vinh Bình mới ngày đầu về làm việc đã như vậy rồi.
Cốc Ích đã sớm biết rằng sức khỏe Vương Vinh Bình không còn được như trước, lớn tuổi chỉ là một trong những lý do mà thôi, nguyên nhân khác là do sau phẫu thuật nên cần để ý nhiều hơn.
Thừa dịp Cốc Ích còn chưa kịp nói tiếp, Vương Vinh Bình vội vàng ra hiệu bằng mắt cho Tô Trà, ý bảo: Mau chuồn thôi!
Tô Trà đọc hiểu được ánh mắt của giáo sư Vương nên vô cùng phối hợp, nhanh chóng đi ra cửa, chạy mất.
Sau đó Cốc Ích cứ như vậy trơ mắt nhìn hai người chuồn vội, dáng vẻ kia như kiểu đằng sau m.ô.n.g họ có chó sói đuổi theo vậy.
Nhưng Cốc Ích không tức giận. Nhiệm vụ chính của ông ta là giám sát hai người này. Gần đây dự án phát minh máy vi tính đã hoàn thành, vì thân phận của Tô Trà cần được bảo mật nên những chuyện sau đó hoàn toàn đều do Cốc Ích phụ trách. Vậy nên ông ta cũng rất bận rộn.
Mấy ngày hôm trước, Smith gọi điện thoại đến nói là muốn lại đây thăm hỏi. Ông ta đang trên đường đi rồi. Cốc Ích suy nghĩ đến lúc đó phải sắp xếp công việc để đến đón Smith.
Nhắc tới vị Smith kia, ông ta là một nhân vật khó chơi. Mặc dù ông ta là người làm về nghiên cứu khoa học nhưng lại rất mưu trí. Ngay cả tiếng Trung ông ta cũng đã học thành thạo được tám, chín phần. Khi nói chuyện với Smith, ngay cả Cốc Ích cũng phải cẩn thận một tý vì nếu bạn vừa không chú ý chút thôi có thể đã bị Smith lừa vào tròng, sau đó thừa dịp người ta không chú ý nói những lời khách sáo.
Hơn nữa lần này Smith đến đây rất rõ ràng là vì dự án máy vi tính, cũng có thể nói là đến vì Tô Trà.
Bây giờ dự án đã được nghiên cứu phát minh thành công, vả lại Smith cũng tính làm dự án máy tính điện tử. Về vấn đề chuyên môn, ông ta có thể không thua kém so với Tô Trà bao nhiêu, thậm chí có thể nói chỉ cần cho Smith thêm một chút thời gian ông ta cũng có thể tạo ra được thành quả cho dự án máy vi tính này.
Cho nên nói, so với dự án máy tính, Smith càng tò mò với người phụ trách hơn, cũng chính là Tô Trà.
Hơn nữa trong giới nghiên cứu khoa học không chỉ mỗi Smith tò mò về Tô Trà, các thế lực hùng mạnh cũng đều muốn chiêu dụng Tô Trà.
Giới nghiên cứu khoa học đột nhiên xuất hiện một nhân tố không lường trước được như vậy, có ai mà không nhìn chằm chằm người này được chứ?
Đáng tiếc, Tô Trà chưa từng tham dự bất kỳ cuộc giao lưu học thuật nào của giới nghiên cứu khoa học cả. Thậm chí lúc cô ở trường học để hoàn tất việc học cũng vô cùng khiêm tốn. Với cả không có nhiều người ở viện Nghiên cứu Khoa học biết được thân phận của Tô Trà, cho nên những thế lực đang tìm hết các biện pháp để tìm hiểu tin tức về Tô Trà dạo gần đây khẳng định phải thất vọng rồi.
Thêm vào đó công tác mở rộng chuyên ngành điện tử của trường đại học cũng rất thuận lợi, có lẽ do báo chí đăng tin tức thành ra tân sinh viên lựa chọn ngành điện tử rõ ràng nhiều hơn so với trước.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, mặc dù những chuyện sau đó đều do Cốc Ích lo nghĩ nhưng Tô Trà là người phụ trách chính của dự án nên vẫn cần tham gia hội nghị.
Vậy nên vào buổi chiều, Cốc Ích thông báo cho Tô Trà tham gia hội nghị cùng mình.
Hội nghị lần này mang tính chất bảo mật, người tham gia hội nghị ngoài Tô Trà và Cốc Ích ra còn có các lãnh đạo cao cấp và các nhân viên cấp cao trong bộ môn liên quan.
Nếu muốn đi ra ngoài tham gia hội nghị thì Tô Trà không thể đến phòng thí nghiệm nữa.
Tầm hai giờ, Tô Trà và Cốc Ích ngồi trên xe rời khỏi viện Nghiên cứu Khoa học.
Trương Huy ngồi trên ghế điều khiển để lái xe, Cốc Ích ngồi ở ghế phụ, một mình Tô Trà ngồi ở hàng ghế sau.