Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 482

Cập nhật lúc: 2025-04-08 23:26:58
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cốc Ích ngồi ở ghế phụ quay đầu ra sau để xem, ông ta nhìn thấy Tô Trà đang sắp xếp tài liệu trong túi, nói: “Tô Trà, lát nữa trong hội nghị, em sẽ cần phát biểu một đoạn ngắn. Các lãnh đạo lớn cũng tới nhưng em đừng hồi hộp quá, cứ giống như ngày thường là được. Em chỉ cần nói một chút về dự án thôi còn những chuyện khác để tôi lo.”

Cốc Ích biết cấp trên sẽ tham gia hội nghị nên để tránh cho tới lúc đó Tô Trà căng thẳng mới phải nói để cô chuẩn bị trước.

“Dạ? Vâng.” Tô Trà cầm tài liệu, sau đó tạm dừng động tác một chút.

Thành thật mà nói, trước khi cô tham gia hội nghị cũng đã từng gặp các lãnh đạo không ít lần nhưng lần này vẫn không tránh khỏi việc cảm thấy hơi lo lắng.

Song cảm xúc hồi hồi hộp này cũng chỉ xảy ra trước khi cô nhìn thấy các lãnh đạo, sau khi nhìn thấy họ cô lại không căng thẳng chút nào nữa.

Trong phòng họp, mọi người đều đã đến đông đủ.

Lãnh đạo ngồi ở vị trí trên cùng, ánh mắt dừng ở Tô Trà ngồi bên cạnh Cốc Ích.

“Viện trưởng Cốc, đây có phải là đồng chí Tô Trà không? Nghe danh đã lâu, bây giờ mới được thấy người.” Lãnh đạo nói với Cốc Ích một câu xong rồi nhìn về phía Tô Trà để chào hỏi: “Xin chào đồng chí Tô.”

Vẻ mặt lãnh đạo tươi cười, cho dù đối phương có sự uy nghiêm của người cấp trên nhưng Tô Trà vẫn cảm nhận được thiện ý.

“Xin chào, ngài quá khen ạ.” Tô Trà mỉm cười trả lời một cách khiêm tốn.

Những người khác tham gia hội nghị ngồi ở bên cạnh thấy thái độ của lãnh đạo với Tô Trà trong lòng họ cũng hiểu rõ.

Mặc dù Tô Trà tuổi còn nhỏ nhưng bất kỳ ai đang ngồi trong phòng họp cũng không dám xem thường cô.

Cô là cục cưng của viện Nghiên cứu Khoa học, là nhân tài mới xuất hiện bên cạnh viện trưởng Cốc.

Đúng là người anh hùng trẻ tuổi, lớp trẻ bây giờ tiền đồ vô lượng.

Mọi người cũng chỉ nói chuyện trong chốc lát rồi bàn đến chuyện chính.

Hội nghị diễn ra được một nửa, sau đó giống như Cốc Ích đã dự đoán, đến lượt Tô Trà lên phát biểu.

Tô Trà có thể cảm thấy được khi mình đứng lên các vị lãnh đạo đều nhìn mình. Trên mặt bàn để một phần tài liệu, đây là những thông tin lúc cô đang ở trên xe đã chuẩn bị sẵn.

Các vị lãnh đạo nhìn Tô Trà, đến khi cô bắt đầu nói mọi người đều nghiêm túc lắng nghe.

Lúc đầu Tô Trà chỉ nói ngắn gọn những vấn đề liên quan đến dự án, sau đó miêu tả một phần nhỏ về triển vọng của chuyên ngành máy tính.

Dự án phát minh máy tính thành công, trọng tâm tiếp theo là lập trình số hóa.

Sự phát triển của máy tính điện tử không chỉ bao gồm việc lưu trữ dữ liệu và duyệt web ở nhiều khía cạnh khác nhau mà còn có thể được sử dụng để mã hóa nhiều chương trình nhỏ khác nhau, chẳng hạn như trò chơi và các loại phần mềm.

Ngay cả khi công nghệ phát triển và máy tính điện tử trở nên phổ biến trong tương lai thì vẫn có thể thu thập nhiều thông tin khác nhau từ dữ liệu, thậm chí là ăn trộm thông tin quan trọng của người khác thông qua máy tính.

Phần sau là điều mà thế hệ sau gọi là chiến tranh công nghệ thông tin.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-482.html.]

Các lãnh đạo vui vẻ nghe nửa đầu câu chuyện của Tô Trà, sau đó khi nghe đến “chiến tranh công nghệ thông tin”, sắc mặt mọi người lập tức trở nên nghiêm túc.

“Chiến tranh công nghệ thông tin”, chỉ cần nghe tên thôi cũng biết chuyện này không hề đơn giản nên càng cần phải thận trọng hơn.

Vì thế, lãnh đạo nhịn không được nói: “Đồng chí Tô, đồng chí nói kỹ về phần chiến tranh công nghệ này một chút.”

“Vâng.” Tô Trà bình tĩnh, gật đầu nhẹ một cái, ngay sau đó nói tiếp: “Cái gọi là chiến tranh công nghệ thông tin, nó cũng cùng loại với chiến tranh. Bao gồm tấn công, phòng thủ, triển khai, đánh chiếm và bảo vệ phe mình…”

Chiến tranh công nghệ thông tin nói thẳng ra đó là một cuộc chiến không có khói súng. Quyền chiếm đoạt, kiểm soát và sử dụng đều là những điểm rất quan trọng, đó cũng là những yếu tố góp vào cuộc chiến bảo vệ phe mình và gây thiệt hại cho đối thủ.

Công nghệ thông tin là xu hướng phát triển trong tương lai, chiến tranh công nghệ thông tin cũng là điều tất yếu.

Trong lúc nhất thời, trong phòng họp chỉ còn tiếng nói trong trẻo của Tô Trà. Không chỉ những lãnh đạo mà ngay cả Cốc Ích cũng bị những thông tin Tô Trà nói ra làm cho bị dọa nhảy dựng, dù sao những điều này trước đó cô đều chưa từng nhắc tới.

Hội nghị diễn ra trong thời gian khá dài, lúc kết thúc sắc trời bên ngoài cũng đã đen kịt.

Sau khi hội nghị kết thúc, Tô Trà được sắp xếp gặp mặt riêng lãnh đạo.

Lúc gặp mặt bí mật, thái độ của lãnh đạo với cô rất dễ gần, hàm ý trong từng câu đều tỏ rõ việc coi trọng cô.

Tô Trà đối mặt với lãnh đạo thân thiện như vậy cũng thả lỏng hơn nhiều. Cô tỏ ý rằng mình sẽ tiếp tục cố gắng.

Có câu nói rằng việc học là không có điểm cuối.

Bây giờ thành tựu của Tô Trà đã rất ấn tượng lắm rồi. Tuy cô còn trẻ mà đã có những thành tích như thế, nếu ở trong mắt người khác cô chắc chắn là một con người thành đạt.

Nhưng ở trong mắt Tô Trà, như thế vẫn chưa đủ, còn lâu mới đủ.

Bởi vì nghiên cứu khoa học là vô tận, dù sao trên thế giới cũng có những thứ bí ẩn như hệ thống mà cô vẫn chưa có chút manh mối nào.

Chỉ cần một hệ thống cũng đủ để cô khám phá. Có lẽ trong tương lai, cô còn có thể giải mã một số bí mật thông qua việc nghiên cứu hệ thống.

Lúc cô rời hội nghị đã hơn sáu giờ, Trương Huy lái xe đưa cô và Cốc Ích về viện Nghiên cứu Khoa học.

Sau khi về đến nơi, Cốc Ích kéo Tô Trà vào thẳng văn phòng. Đối với nội dung trong cuộc hội nghị hôm nay, ông ta cảm thấy cần phải tham khảo thêm với cô một chút.

Ở trong phòng thí nghiệm, Vương Vinh Bình chờ rất lâu rồi vẫn không thấy Tô Trà đến. Rõ ràng ông ấy nghe người ta nói rằng nhóm của Tô Trà đã quay về. Vừa lúc ông ấy đã xong công việc, đi tìm người để dò hỏi một phen mới biết được Tô Trà đang ở trong văn phòng của Cốc Ích nên đi qua đó tìm người.

Vài phút sau, Vương Vinh Bình đến cửa văn phòng Cốc Ích, sau đó giơ tay lên gõ cửa “cộc cộc cộc”.

“Vào đi.” Đằng sau cánh cửa văn phòng truyền ra tiếng nói của Cốc Ích.

Nghe thấy tiếng, Vương Vinh Bình giơ tay đẩy cửa ra, ngay sau đó liếc mắt một cái đã thấy Tô Trà và Cốc Ích trong văn phòng.

Hai người ngồi ở đó, Cốc Ích còn rất nhàn nhã pha một ấm trà, hơi nóng hôi hổi bốc lên, trong không khí tràn ngập mùi trà.

“Ái chà, tâm trạng không tồi nhỉ? Còn uống trà ở đây cơ đấy? Tôi vừa chờ ở phòng thí nghiệm nửa ngày cũng không thấy em đâu, hóa ra là ở đây uống trà à?” Vương Vinh Bình vui tươi hớn hở trêu ghẹo cô.

Loading...