Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 489

Cập nhật lúc: 2025-04-08 23:27:12
Lượt xem: 72

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ví dụ như ai đó giỏi ở lĩnh vực chuyên môn nào hay hợp đồng của ai hết hạn, còn ai làm ăn ổn thoả, mặc dù không hướng dẫn nhiều hạng mục nhưng hạng mục có sự tham gia của ông ấy đều rất thành công. Còn có một số người khoảng bốn mươi, là những người Bành Trường Phong đánh giá khá cao.

Trong một tiếng nghe thầy Bành nói, Tô Trà vẫn luôn nghiêm túc lắng nghe. Cô còn ghi chép vào cuốn sổ nhỏ trong lòng, định chút đến hội thảo sẽ tiếp xúc với những người này, nếu có thể đoạt về thì càng tốt.

Khoảng chín giờ, xe dừng trước nơi diễn ra hội thảo.

Sau khi xe dừng lại, Bành Trường Phong và Tô Trà bước xuống từ hai bên xe rồi đi vào hội trường.

Tô Trà ngoan ngoãn đi theo sau thầy Bành Trường Phong. Sau khi đến hội trường, chỉ trong nháy mắt sự xuất hiện của Bành Trường Phong đã thu hút được sự chú ý của không ít người.

Bành Trường Phong là một nhân vật lợi hại trong giới nghiên cứu khoa học, vừa mới xuất hiện đã được người ta chú ý. Lúc ánh mắt của mọi người đổ dồn vào ông ấy, họ cũng nhìn thấy cô gái bên cạnh.

“Thầy Bành, thầy đến rồi, vị này là…” Lập tức có người đi lên tiếp chuyện.

Thấy ánh mắt của đối phương rơi trên người mình, Tô Trà ngước mắt lên nhìn đối phương, đồng thời lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng phóng khoáng.

Đối phương bị nụ cười này của Tô Trà làm cho ngớ ngẩn, trong lòng cảm thán một câu, cô gái mà thầy Bành dẫn đến hôm nay rất phóng khoáng tự nhiên.

“Ha ha ha, giới thiệu một chút, đây là học sinh tôi thu nhận khi trước, Tô Trà, còn nhỏ tuổi, mong sau này được cậu giúp đỡ nhiều hơn.” Bành Trường Phong nói xong, ánh mắt nhìn về phía Tô Trà, sau đó tiếp tục nói: “Nào, Tô Trà, giới thiệu một chút, đây là giáo sư Hoàng, em chào hỏi đi.”

Giáo sư Hoàng cũng là người tinh tường, vừa thấy thái độ của Bành Trường Phong đã có thể nhìn ra thầy Bành rất coi trọng cô học trò mới thu nhận này, mấy học trò trước đây cũng không thấy thầy Bành ôn tồn như vậy.

Lúc này, Tô Trà ở bên cạnh cũng thuận theo lời của thầy Bành Trường Phong, cười nói với giáo sư Hoàng: “Giáo sư Hoàng, chào thầy ạ, sau này mong được thầy giúp đỡ nhiều hơn.”

“Ôi trời, khách sáo rồi khách sáo rồi.” Giáo sư Hoàng cười đáp.

Giúp đỡ cái gì, dựa vào mặt mũi của thầy Bành cũng phải quan tâm hơn vài phần rồi.

Ánh mắt ông ta đánh giá Tô Trà thêm vài lần, trong lòng giáo sư Hoàng có suy nghĩ của riêng mình, sau đó mở miệng vô ý nói: “Thầy Bành, nếu đã là học sinh của thầy vậy chắc chắn là hạt giống tốt của ngành kỹ thuật rồi nhỉ? Nếu không sao có thể lọt vào mắt xanh của thầy được.”

“Haizz, xem ông nói kìa, cũng khá tốt, chỉ là có chút thiên phú thôi. Hôm nay thế nào còn phải xem mai sau mà.” Bành Trường Phong khiêm tốn trả lời, nhưng từ nụ cười của ông ấy, có thể thấy được ông ấy rất hài lòng với cô học trò này.

Học sinh có thể khiến thầy Bành hài lòng, tương lai nhất định sẽ không tầm thường.

Lúc thầy Bành và giáo sư Hoàng nói chuyện, mấy người bên cạnh cũng không rảnh rỗi, họ đều dựng lỗ tai lên hóng chuyện.

Nhìn thấy thái độ của thầy Bành, mọi người đều đánh giá người mới tên Tô Trà này, còn có người tiến lên chào hỏi.

Hôm nay Tô Trà lấy thân phận là học sinh của thầy Bành đến, mượn hào quang của thầy Bành nên người tiến lên chào hỏi rất nhiều. Tô Trà mỉm cười trò chuyện với những người đó, cười đến mức cô thấy gương mặt mình đơ luôn rồi.

Sau đấy khó khăn lắm Tô Trà mới có thời gian nói với Bành Trường Phong một câu, sau khi có được sự đồng ý của thầy đã ba chân bốn cẳng chạy đi.

Nhìn thấy bóng dáng chạy trốn của Tô Trà, thầy Bành lúc này mới phản ứng lại, người trẻ vẫn không giỏi xã giao lắm.

Nhưng không sao, nghiên cứu không cần tham gia những buổi như này thường xuyên. Vả lại hôm nay Tô Trà đã lộ mặt, hầu hết mọi người đều biết cô là học sinh của ông ấy, sau này cũng sẽ giúp đỡ quan tâm hơn.

Hơn nữa với bản lĩnh của Tô Trà, người muốn tiếp cận chỉ có nhiều lên chứ không có ít đi.

Bên này, sau khi Tô Trà ba chân bốn cẳng chạy trốn khỏi chỗ thầy mình thì lẫn vào đám người bắt đầu tìm kiếm mục tiêu.

Tô Trà lo ôm ý nghĩ thả lưới bắt cá, ngay từ ban đầu cô đã âm thầm quan sát, đợi sau khi xác định mục tiêu mới thử tiếp cận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-489.html.]

Là một người tốt nghiệp đại học quốc gia, tiếng anh của Tô Trà rất tốt. Tiếng Anh của cô lưu loát đến mức khiến những người nói chuyện cùng cảm thấy vô cùng thoải mái.

Tô Trà còn có chút thâm hiểm, sau khi trò chuyện vui vẻ đối phương xong, cô vô ý dẫn dắt đến chủ đề về đối phương, sau đó tùy cơ hành động tìm một nơi khá yên tĩnh.

Sau đó nữa, đây mới là lúc thể hiện kỹ thuật thật sự.

Miệng Tô Trà thực sự dỗ người ta quá ngọt.

Trong cuộc nói chuyện sau đó, Tô Trà vô cùng hào phóng chơi chiêu “hờ hững”

Ngành nào cũng có phải có kỹ năng mà đoạt người là chuyên ngành của Tô Trà.

Đối phương thích chủ đề gì, Tô Trà nói chuyện với đối phương về vấn đề ấy, dù có là chủ đề liên quan đến chuyên ngành đi nữa cô cũng có thể thảo luận sôi nổi với đối phương, hơn nữa còn nắm bắt cơ hội nói chuyện để đào góc tường.

Khi đối phương do dự là lúc dốc hết sức lừa người ta, lúc đối phương lộ ra sơ hở thì thừa thắng xông lên, rèn sắt khi còn nóng, lấy phương thức liên hệ, hơn nữa còn nhấn mạnh sẽ liên hệ lại sau, lần sau có thể gặp riêng, tiếp tục một cuộc nói chuyện vui vẻ như hôm nay.

Hết màn lừa này đến màn lừa khác, phi, à không, phải là thuyết phục, Tô Trà cảm thấy mình là người sáng nhất đêm nay.

Sau đó, kết quả hành động này của Tô Trà là Cốc Ích cũng không có thời gian tới tìm cô nói một câu.

Cách đó không xa, Cốc Ích nhìn Tô Trà đang nói chuyện rất vui vẻ với bạn bè nước ngoài, đầu ông ta đầy chấm hỏi.

Bình thường nhìn ngoan ngoãn còn tưởng là đứa nhỏ hướng nội.

Cốc Ích cảm thấy ông quá ngây thơ.

Nhìn xem, nhìn xem, cô đi khắp nơi nói chuyện kìa.

Hướng nội?

Xin lỗi, làm phiền rồi.

Lúc Cốc Ích không biết nên khóc hay cười, Smith còn đang âm thầm quan sát trong số rất nhiều người đến hôm nay rốt cuộc ai là người phụ trách bí ẩn kia.

Smith vẫn luôn quan sát xung quanh, tìm kiếm mỗi người có khả năng là người phụ trách bí ẩn.

Smith có vài đối tượng khả nghi nhưng đến khi tiếp xúc, trực giác lại nói cho ông ta rằng không phải.

Sau khi loại trừ hai ba người, Smith có hơi đau đầu.

Người phụ trách bí ẩn đó rốt cuộc đã trốn đi đâu rồi?

Cuối cùng Smith vẫn không nhịn được đi tìm Cốc Ích.

Tìm được Cốc Ích, Smith không nhịn nổi mở miệng hỏi: “Cốc, anh ta* thật sự có đến à?”

*Chỗ này Smith nghĩ người phụ trách dự án là nam nên dùng 他 tức anh ta/ấy, ông ấy/ta,...

Nghe thấy giọng điệu nghi ngờ của Smith, ánh mắt Cốc Ích âm thầm lướt qua Tô Trà đang nói chuyện với mọi người cách đó không xa, khóe miệng giật giật.

Âm thầm cho Smith một cái nhìn đồng cảm.

Loading...