Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 516

Cập nhật lúc: 2025-04-09 12:59:10
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ hai tính năng sạc điện và tính di động, việc nghiên cứu phát triển có thể rắc rối hơn một chút nhưng vấn đề này cũng không quá lớn.

Dù sao máy cạo râu bằng điện đã được nghiên cứu và phát triển vào khoảng năm 1930 rồi. Tô Trà không phải người đầu tiên nghĩ ra một thiết bị điện như vậy nên cũng không tính là quá nổi bật.

Nhưng dù sao đây cũng là ở vùng quê, ban đầu nguyên liệu các thứ đều không tiện nên mấy hôm trước Tô Trà đã gọi điện cho Cốc Ích ở Bắc Kinh, nói chuyện một hồi rồi Cốc Ích đã gửi tới những thứ Tô Trà cần.

Những thứ Cốc Ích gửi qua bưu điện tới hôm nay mới đến,Tô Trà nóng lòng bắt đầu bận rộn.

Nói đến d.a.o cạo râu, hầu hết phụ nữ đều không biết nhiều về thứ này vì nó dành cho nam giới, họ không được tiếp xúc qua cũng là chuyện bình thường.

Trước hết, lưỡi d.a.o cạo rất quan trọng, chất liệu không thể lấy đại mà phải xem xét rất nhiều nguyên nhân, ví dụ như sắt thông thường không phù hợp, ai cũng biết sắt rất dễ bị gỉ sét.

Vậy nên lưỡi d.a.o cần phải được làm bằng thép không gỉ hoặc thép carbon sẽ thích hợp hơn, hai vật liệu này tương đối sắt và được ưa chuộng hơn các vật liệu khác, yêu cầu phải xử lý bề mặt nhất định.

Sau đó máy cạo râu điện còn cần có một lớp lưới bảo vệ trên bề mặt, tiếp theo là thiết kế lớp vỏ nhựa bên ngoài.

Máy cạo râu dựa vào điện năng để điều khiển chuyển động quay bên trong.

Cái này nói ra cũng dễ, bố cục bên trong không quá khó nhưng phải cần một khoảng thời gian nhất định mới thực hiện được.

Có điều những thứ này đối với Tô Trà mà nói, cô đã phát triển thành công dự án máy vi tính thì không đến mức một cái d.a.o cạo râu cũng không làm được, chỉ là cần thời gian thôi.

Trước đây Tô Trà không có chuyện gì làm nhưng bây giờ gia đình thấy Tô Trà đột nhiên bận rộn nên cũng chú ý đến cô nhiều hơn.

Ngày mùng hai Tết là ngày người phụ nữ về nhà cha mẹ đẻ để chúc Tết.

Sáng sớm, Vương Tú Mi và Tô Thắng Dân đã dậy, hai người thu dọn đồ đạc chuẩn bị đưa con gái và con trai về ngoại.

Nhắc đến việc trở về nhà bố mẹ đẻ, Vương Tú Mi nghĩ đến lần trước mẹ mình và Vương Phát Tài đến Bắc Kinh, mặc dù họ lừa mọi người là đã trở về nhưng theo sự hiểu biết của Vương Tú Mi đối với người nhà mình, hôm nay bọn họ về nhà mẹ đẻ có lẽ sẽ không dễ dàng như vậy.

Lần trước bà cụ rời khỏi Bắc Kinh, sau đó đã gọi điện cho Vương Tú Mi nhắc đến chuyện ấy, nói là cái gì khuỷu tay hướng ra ngoài, con gái của bà ta gả đi một cái đã thành người nhà của người khác.

Vương Tú Mi cũng là người tốt bụng, bà cụ thích nói gì thì nói, dù sao bà cũng không mất miếng thịt nào.

Cho dù trong lòng nghĩ vậy nhưng sau khi rời khỏi nhà, Vương Tú Mi không nhịn được nói với con trai, con gái và ông chồng của mình.

“Lát nữa về nhà, nếu bà ngoại cằn nhằn mọi người cứ mặc kệ. Quan trọng nhất là không nên tùy tiện đồng ý mấy điều kiện của bà ấy, nhất là Trà Trà. Con nên chú ý một chút, mẹ sợ bà ngoại con nếu chưa ép con tìm được việc làm cho cậu lớn thì sẽ không buông tha cho con đâu.”

“Tô Bảo, ăn nhiều nói ít, đừng xen vào chuyện của người lớn.”

“Tô Thắng Dân, anh đi theo em, luôn chú ý hướng đi của em, uống ít thôi, uống nhiều dễ bị lừa.”

Nghe mấy lời vừa rồi của Vương Tú Mi, Tô Trà, Tô Bảo và Tô Thắng Dân vội vàng gật đầu tỏ vẻ đã nhớ.

Sau đó cả nhà đạp xe ra ngoài. Vương Tú Mi và Tô Trà ngồi trên cùng một xe, Tô Thắng Dân và Tô Bảo ngồi một xe.

Khoảng một tiếng sau, cả nhà tới nhà họ Vương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-516.html.]

“Mẹ, con về rồi!” Vương Tú Mi hô to vào trong nhà.

Trong phòng, bà cụ Vương và Vương Phát Tài không khỏi run run khóe môi khi nghe giọng nói của vương Tú Mi.

Nói thật, hai người nghe thấy giọng này của Vương Tú Mi không khỏi đau đầu.

Mặc dù hiện tại Vương Tú Mi và Tô Thắng Dân đang sống rất tốt, mọi người trong làng đều ghen tị với bà ta vì có cô con gái như vậy, Vương Phát Tài có đứa em gái như thế nhưng chỉ có bọn họ mới hiểu thế nào gọi là ở trong chăn mới biết chăn có rận.

Mỗi lần Vương Tú Mi về nhà, người trong thôn đều nghĩ nhà họ Vương hẳn sẽ được hưởng lợi ích gì đó từ Vương Tú Mi. Song trên thực tế, mỗi lần Vương Tú Mi trở về, một là không bị lỗ gì hoặc là mang về một miếng thịt, Vương Tú Mi nhất định phải ăn xong mới đi.

Tuy rằng trong lòng bà cụ Vương và Vương Phát Tài chửi mắng Vương Tú Mi không ra gì nhưng khi Vương Tú Mi trở về, bọn họ vẫn nhiệt tình chào đón Vương Tú Mi, dù sao Vương Tú Mi cũng không rảnh tay mang về nhiều.

Người ta thường nói, con muỗi dù có nhỏ đến mấy cũng là thịt.

Vậy cái gì lấy được cứ lấy hết thôi, họ cũng không mong nhận được nhiều lợi ích từ Vương Tú Mi.

Nghe thấy tiếng động ngoài cửa, Vương Phát Tài và bà cụ Vương cùng đứng lên đi ra ngoài.

Đến cửa, mấy người Vương Tú Mi vừa mới dựng xe đạp xong, ngẩng đầu nhìn thấy mẹ và anh cả đi ra, trên mặt lập tức nở nụ cười rạng rỡ, vui vẻ chào hỏi: “Mẹ, anh, năm mới vui vẻ.”

“Bà ngoại, năm mới vui vẻ.” Tô Trà cũng lập tức mỉm cười chúc một câu.

Tô Thắng Dân và Tô Bảo bên cạnh đều là người biết nhìn tình huống, hai người lập tức vui cười hớn hở tiếp lời.

“Được rồi, được rồi, vạn sự tốt lành, mấy đứa năm mới vui vẻ.” Bà ta tiến lên hai bước, duỗi tay ra cầm lấy vật trong tay Tô Thắng Dân, liếc mắt một cái đã thấy sữa mạch nha và thịt, nụ cười trong đáy mắt chân thật hơn vài phần.

“Ôi dào, nhìn mấy đứa kìa, đến rồi còn khách sáo như vậy làm gì.” Bà ta lịch sự nói một câu xã giao rồi lập tức nói tiếp: “Đi thôi, đi vào nhà ngồi. Trời lạnh lắm, vào nhà cho ấm.”

Bà cụ Vương vừa đón người vào nhà vừa xách đồ đạc không buông.

Đối với việc mẹ mình như vậy, Vương Tú Mi đã quen rồi. Vài chục năm nữa vẫn như vậy, không thể sửa.

“Anh hai, chị dâu không ở đây à?” Vương Tú Mi hỏi.

“Haha, không phải nay là ngày về nhà cha mẹ đẻ sao, anh cũng định đi cùng rồi nhưng nghe nói hôm nay nhà em qua nên anh cố ý ở lại chờ các em.”

So với việc cùng vợ về bên ngoại, Vương Phát Tài vẫn cảm thấy gia đình Vương Tú Mi quan trọng hơn.

Sau khi vào nhà, bà ta cất những thứ do nhà Vương Tú Mi đem đến vào phòng riêng đầu tiên, sau đó mới bước ra trò chuyện với bọn họ.

Khi cả nhà tụ tập lại, cuộc trò chuyện về cơ bản đều xoay quanh Tô Trà, cả nhà hỏi về công việc của Tô Trà và dự định tương lai của cô.

Còn có vấn đề cá nhân, nhà họ Vương cũng đã biết Tô Trà đang hẹn hò, dù nhà họ Vương cách xa nhà họ Tô nhưng vẫn có thể nghe ngóng tin tức được.

Đặc biệt là khi nghe tin Tô Trà tìm được bạn trai đến từ Bắc Kinh, lại còn xuất thân từ quân đội, họ nhịn không được hỏi thêm vài câu.

“Tô Trà, bạn trai cháu trông như thế nào? Khi nào có thời gian dẫn về nhà xem thử nhé.” Bà ta nhìn Tô Trà nói.

Loading...