Xuyên Thành Nữ Phụ Cực Phẩm Bá Đạo - Chương 525

Cập nhật lúc: 2025-04-09 13:00:19
Lượt xem: 107

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Song sính lễ của nhà họ Phó và nhà họ Tô rất độc lạ. Đầu tiên chỉ riêng việc tính tiền biếu của nhà trai đã không ít rồi. Như vậy chưa hết, họ còn chuẩn bị nhà cho hai người. Tuy rằng vị trí nhà không được tốt nhưng điều này cũng dễ hiểu, dù nhà họ Phó ai cũng đi làm nhưng tiền lương cũng chỉ tương đối, có thể mua nhà đã tốt lắm rồi.

Của hồi môn của nhà gái càng khoa trương hơn, đó là mấy căn nhà. Bản thân Tô Trà cũng đã có hai căn nhà, Tô Thắng Dân lại cho thêm hai căn nữa, không phải vài căn nhà vậy là gì? Hơn nữa Tô Trà hợp tác với Trầm Trang nên của hồi môn ngoài nhà ở cũng không thiếu đồ khác nữa.

Vốn dĩ theo sự sắp xếp của hai nhà là nhất định phải tổ chức đám cưới thật lớn nhưng Tô Trà và Phó Hành Khanh đều bận rộn, cha mẹ hai bên lo lắng hai người quá mệt mỏi thành ra cũng không làm đám cưới rườm rà nữa mà chỉ làm đơn giản.

Tô Bảo ở bên ngoài dọn tuyết đã bình tĩnh với những lời mẹ mình nói.

Ở cái nhà này, chị gái xếp thứ nhất, mẹ xếp thứ hai, cha xếp thứ ba, cậu bé xếp ở tầng chót nên cuối cùng vẫn ngoan ngoãn quét tuyết là hơn.

Hơn nữa người mà Tô Bảo nể nhất vẫn là chị mình. Chị của cậu bé là nhân vật trong truyền thuyết, đứng đầu trong thôn, học ở Đại học Quốc Gia, bây giờ đi làm cũng là nhân vật xuất sắc.

Còn nữa, chị cậu bé thương cậu bé nhất, trong nhà cũng chỉ có chị cậu bé yêu cậu bé thôi. So với hai đồng chí không đáng tin Tô Thắng Dân và Vương Tú Mi mà nói thì chị cậu bé quá tốt.

Về chuyện lấy nhà làm của hồi môn cho chị mình Tô Bảo không suy nghĩ gì nhiều, vốn dĩ nhà do cha mẹ kiếm được nên họ muốn cho ai là quyền của họ. Tô Bảo tự nhận rằng tam quan của mình vẫn rất ngay thẳng.

Ở trong lòng Tô Bảo, đồ của cha mẹ cho vẫn là đồ của cha mẹ, cậu bé tự kiếm được mới là của cậu bé.

Giống như chị của cậu bé, có bản lĩnh như vậy còn thiếu hai căn nhà hay sao?

Mặc dù phong cách của cha mẹ cậu bé đôi khi hơi kỳ lạ nhưng đối xử với đứa con trai này cũng không tệ. Họ cho cậu bé một căn nhà ở Bắc Kinh, một căn ở thành phố C, nhà ở quê cũng cho cậu bé. Tuy rằng trang trí không cao cấp như nhà của chị gái mình nhưng Tô Bảo cảm thấy cũng bình thường, ai bảo chị cậu bé lợi hại như thế?

Mọi người ở bên ngoài bận rộn, trong phòng, lúc Tô Trà mở mắt ra đã là mười giờ.

Cô nằm trong chăn ấm áp chỉ lộ ra khuôn mặt hồng nhạt, lông mi nhỏ dài chớp vài cái sau đó mở mắt, dựng tai lên nghe tiếng động bên ngoài.

Một lát sau, cô mới chậm rãi bò ra từ trong chăn rồi rời giường rửa mặt, sau đó mở cửa đi ra ngoài.

"Trà Trà tỉnh rồi đó à, còn cơm sáng để phần cho con đấy, để cha đi lấy cho.” Tô Thắng Dân vừa thấy Tô Trà thì ông nhanh nhẹn đi về phía phòng bếp.

Chưa đến một phút, Tô Trà đã ngồi trên bàn ăn xong bữa sáng.

Hôm nay trời lạnh, người trong nhà không chuyện gì nên cũng không đi ra ngoài, vừa lúc Tô Trà sắp làm đám cưới thành ra lo này lo kia.

Thừa dịp lúc Tô Trà ăn cơm, Vương Tú Mi nói chuyện với con gái. Đề tài bắt đầu từ quê quán, nhắc đến chuyện người thân sẽ đến tham gia đám cưới, lại nói đó là công lao của Tô Thắng Dân. Ông vung tay bao hết tiền đi lại ăn uống của họ hàng từ quê lên.

Tô Thắng Dân cảm thấy lễ cưới của con gái là chuyện quan trọng, cả đời chỉ có một lần nên tốn chút tiền cũng thấy vui. Tô Trà vừa ăn cơm sáng vừa nghe mẹ mình lải nhải, lâu lâu còn trả lời vài câu.

"Trà Trà, có chuyện này nè, Tô Vận trở về thăm bác cả của con. Mẹ nghĩ đến lúc con kết hôn Tô Vận có tới hay không? Ai da, cứ nhớ đến mẹ lại rầu, mẹ không muốn Tô Vận tới đây, chuyện lúc trước đã xấu hổ lắm rồi.”

Lúc trước Tô Vận vào tù, ít nhiều cũng liên quan đến Tô Trà. Lần này nếu Tô Vận tham gia đám cưới của Tô Trà sẽ khiến cô chán ghét.

Mà Tô Trà nghe thấy mẹ mình nói vậy cũng dừng ăn cơm, nói: “Mẹ cứ yên tâm, Tô Vận chắc chắn sẽ không đến đâu.”

Với tính tình của Tô Vận, nếu đến mới lạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-cuc-pham-ba-dao/chuong-525.html.]

Tô Vận là nữ chính nên dù có khổ sở một phen, về sau ra ngoài sự nghiệp cũng không tệ lắm. Mấy năm trôi qua, Tô Vận lại làm bà chủ lần nữa.

Mấy năm nay Tô Trà về quê vài lần nên từng vô tình gặp Tô Vận ở trên đường, dù sao thành phố C cũng không to lắm, gặp nhau cũng rất bình thường.

Chẳng qua lúc ấy Tô Vận gặp được Tô Trà thì trốn đi ngay lập tức chứ đừng nói đến chào hỏi, ngay cả người xa lạ cũng không đến nỗi như vậy. Nếu Tô Vận đến tham gia đám cưới của cô, cô cũng sẽ cười khách sáo.

Bây giờ Tô Trà và Tô Vận có thể nói là không hề có điểm chung, cũng không có khả năng liên quan đến nhau.

Tô Trà cảm thấy Tô Vận là một người xa lạ. Nhưng đối với Tô Vận, Tô Trà là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt. Nhưng cái đinh này lại càng ngày càng tốt, thậm chí còn tốt hơn những gì cô ta có thể tưởng tượng được.

Tô Trà đối với Tô Vận phải gọi là vừa ghét mà không làm gì được.

Vương Tú Mi nghe con gái nói vậy, trong nháy mắt nhẹ nhõm một hơi. Nếu cô ta đến bà sợ rằng mình không kiềm chế được chửi cô ta một trận.

Mùng tám tháng hai thích hợp chuyện cưới xin.

Sáng sớm tinh mơ Tô Trà đã bị kéo đi xoay vòng vòng suốt hai ba tiếng đồng hồ, Tô Trà cảm giác mình sắp biến thành một bông hoa mất rồi.

Cô trang điểm rồi mặc váy cưới màu đỏ. Váy cưới hôm nay cô mặc mang cảm giác cổ đại, đường thêu tinh xảo, cúc áo và tay áo hơi rộng.

Thiết kế chiết eo ôm trọn vòng eo chỉ cần một vòng tay của cô nên nhìn càng nhỏ nhắn.

Vốn dĩ Tô Trà đã đẹp sẵn nhưng trang điểm xong, lúc đi ra ngoài ai xem cũng phải ngây người.

Tám giờ, người đoàn đón dâu đến.

Phó Hành Khanh vẫn mặc một bộ quân trang, dáng người thẳng, tinh thần sáng láng.

Anh mới đến cửa, còn chưa thấy người đâu nhưng nụ cười tươi trên mặt cũng không giấu đi được.

Bạn từ nhỏ và vài đồng đội đi theo thấy anh như vậy đều không nhịn được cười vang.

Chậc chậc chậc, Phó Hành Khanh từ trước đến nay chín chắn, nghiêm túc cũng có lúc khờ khạo như vậy.

Vài phút sau, Tô Trà được Phó Hành Khanh ôm từ trong phòng ra.

Nhìn mỹ nhân trong n.g.ự.c Phó Hành Khanh cười tươi rói, ngay cả lời trêu đùa của anh em, anh nghe vào tai cũng thấy vui vẻ.

Sau đó đoàn người ngồi xe đi đến khách sạn. Lúc tới khách sạn, ban đầu rất ổn nhưng về sau lại có chút chuyện.

Vốn dĩ hai nhà không định làm đám cưới to nhưng không ngờ đến người tham dự sẽ nhiều như vậy.

Đồng nghiệp của Tô Trà đến, thầy giáo, bạn bè, đồng đội của Phó Hành Khanh, thậm chí có cả hai lãnh đạo đến nữa.

Không đủ chỗ cho người tham dự nên người ta phải lấy thêm vài cái bàn, trong đó có hai bàn đều là những người quan trọng.

Loading...