Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 108

Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:59:21
Lượt xem: 26

Lương thực từ Trung Nguyên gửi đến sẽ đi qua đại doanh Tây Bắc trước tiên, băng qua thảo nguyên, đến doanh trại của Hạ gia quân, sau đó đến Biên thành, cuối cùng mới đến đại doanh Đan Dương.

Lương thực gửi đến đại doanh Tây Bắc và Hạ gia quân đã được chuyển giao thành công, nhưng lương thực gửi đến đại doanh Đan Dương lại bị cướp giữa chừng.

Người cướp chính là quân Bắc Nhung cải trang lẻn vào biên giới.

Người Bắc Nhung là dân du mục sống ở vùng sa mạc, đối với họ thì mùa đông rất khó khăn.

Vào mùa thu đông năm trước, họ đã tiến quân về phía Nam cướp bóc các trấn của Đại Dĩnh, bây giờ lại dời vê biên giới phía Nam, khiến gần như toàn bộ người dân ở biên giới đã cùng gia đình phải chạy trốn.

Bắc Nhung không có nơi nào để cướp nên đã liều lĩnh cướp lương thực của quân đội Đại Dĩnh.

Đây cũng chính là tình tiết lân đầu tiên Khổng Tiêu và Triệu Khinh Hồng ra trận sau khi trở thành binh sĩ chính thức trong nguyên tác.

Tim Giang Đình đập thình thịch, đợi một chút.

Không hay rồi.

Không chỉ những tân binh phải ra trận mà còn cả lính bếp nữa.

"Chết tiệt, đáng ghét thật! Đám khốn nạn Bắc Nhung này dám cướp lương thực ngay trước mũi chúng tai"

'Không có lương thực, binh lính đại doanh Đan Dương làm sao có thể sống sót qua mùa đồng đây?”

"Với khoảng cách xa như vậy, bọn họ chắc chắn không thể vận chuyển một số lượng lớn lương thực trong một sớm một chiêu được. Nếu chúng ta đuổi theo bây giờ, có lẽ sẽ có thể đuổi kịp..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-108.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

Kể từ khi tin tức truyền đến, toàn bộ trại đều lo sợ.

Nơi cướp lương thực là gần biên giới, hơn nữa đám người Bắc Nhung giả làm Hạ gia quân trà trộn vào.

Cách đây một thời gian, Hạ Vân Sâm đã dẫn người của mình bắt giữ nhiều người Bắc Nhung giả làm binh lính tuần tra, ai mà ngờ lại xảy ra chuyện vào thời điểm quan trọng như vậy.

Hạ Vân Sâm không khỏi hoài nghi những người lúc trước chỉ là người Bắc Nhung thả ra trước để hạ thấp cảnh giác mà thôi.

Điều này cũng có nghĩa là Hạ Vân Sâm không thể tránh khỏi trách nhiệm về việc lương thực bị cướp, mặc dù khu vực đó không còn nằm trong phạm vi tuân tra của Hạ gia quân.

Đêm đó, Hạ Vân Sâm dẫn hai vạn ky binh truy đuổi người Bắc Nhung.

Về phần quân lính còn lại trong trại, ba vạn người ở lại doanh trại và năm vạn người ra trận, họ có một đêm để thu dọn hành lý và lên đường vào rạng sáng hôm sau.

Ky binh sẽ đi thăm dò tình hình quân địch trước. Người Bắc Nhung mang theo lương thực nên không thể di chuyển nhanh được, nếu chặn được lương thực thì tốt, còn nếu không may gặp phải quân Bắc Nhung đang mai phục, những người lính đi theo sau sẽ là quân tiếp viện.

Trời dần tối, toàn bộ đầu bếp doanh đều sáng đèn, tất cả lính bếp đứng ở bãi đất trống, xếp thành vòng tròn, trịnh trọng lắng nghe bài phát biểu của chú Chung và Tiêu Thừa.

Tiêu Thừa nói: "Một giờ nữa, Chỉ huy sứ sẽ dẫn đoàn ky binh đi trước. Chúng ta sẽ lại xuất phát vào rạng sáng ngày mai. Dự kiến sẽ mất năm ngày để đi đi về vê. Nhiệm vụ của trại bếp chúng ta tối nay là chuẩn bị khẩu phân năm ngày cho bảy vạn binh sĩ! Đã rõ cả chưa?"

Lính bếp đồng thanh trả lời: "Rõ!"

Đầu bếp doanh đã trải qua chuyện này nhiều lần, ngay từ buổi chiều khi nhận được tin lương thực bị cướp, chú Chung đã yêu cầu họ bắt đầu chuẩn bị.

Xay bột, nhào bột, làm bánh nướng, hấp bánh bao, chuẩn bị đồ khô trước, sau đó chỉ cần mang theo một chiếc nôi sắt và vài hũ tương là được.

Đồ ăn lúc hành quân là tệ nhất, nếu thời tiết nóng bức và hành quân kéo dài, bánh nướng mang theo bị mốc là chuyện bình thường. Dẫu vậy thì cũng phải ăn, nếu không chỉ có thể nhịn đói. Lương thực ăn hết rồi phải ăn cỏ cũng là điêu bình thường. Dù có mang theo một chiếc nồi nhưng cũng không sử dụng nhiều vì khói nấu nướng sẽ khiến kẻ địch tìm ra dấu vết, chỉ khi chắc chắn là an toàn hoặc khi đối đầu với kẻ thù thì họ mới dám nhóm lửa mà thôi.

Loading...