Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 116
Cập nhật lúc: 2024-11-11 06:05:16
Lượt xem: 24
Mỗi trại chỉ còn lại vài người thức để canh gác, đống lửa cháy bập bùng, tia lửa bay tứ tung, cành cây khô nổ lách tách, nhiệt độ cũng dần giảm xuống.
Giang Đình được phân công canh gác nửa đêm, cô mặc quân áo dày ngồi đó, suy nghĩ bắt đầu lang thang khắp nơi, cuối cùng cũng tìm đến nguyên tác.
Cô không khỏi nghĩ, bản tóm tắt của nguyên tác chỉ nói rằng Triệu Khinh Hồng sẽ đứng ra lập công trong cuộc viễn chinh lân này, điều đó có nghĩa là đội của họ chắc chắn sẽ gặp phải người Bắc Nhung.
Điêu đó cũng có nghĩa là ky binh do Hạ Vân Sâm Chỉ huy sứ đã không chặn được người Bắc Nhung cướp lương thực, thậm chí có thể đã bị đối phương phục kích! Khi đó, đại quân mới đuổi kịp và có cơ hội chiến đấu với người Bắc Nhung. Nhưng ngoài chuyện này ra, còn có một tình huống khác.
Trong lúc nhất thời, suy nghĩ của cô quay cuông, những trải nghiệm chiến đấu khác nhau ở kiếp trước khiến cô bắt đầu tự hỏi, nếu là người Bắc Nhung thì cô sẽ làm gì?
Cô biết rõ danh tiếng của Hạ Vân Sâm cũng như sự dũng cảm và tài giỏi của Hạ gia quân, nhưng cô để người của mình chiếm đoạt lương thực rồi bỏ chạy, có 80% khả năng Hạ Vân Sâm sẽ đuổi kịp họ.
Điều gì xảy ra nếu y bắt kịp? Chắc chắn sẽ có một cuộc chiến xảy ra.
Vân Mộng Hạ Vũ
Người Bắc Nhung có thể đánh bại Hạ Vân Sâm ư? Đây là lãnh thổ của Đại Dĩnh, phía sau Hạ Vân Sâm là hai mươi vạn quân đồn trú ở Biên thành và năm vạn Hạ gia quân theo sau.
Do người Bắc Nhung cố đ.ấ.m ăn xôi hay là quá ngu ngốc, cho dù có phục kích Hạ Vân Sâm thì có ích gì chứ? Làm kẻ thù bị thương một vạn thì mình ít nhiều cũng tổn thất tám trăm.
Nếu cô thật sự là thủ lĩnh Bắc Nhung, khi Hạ Vân Sâm dẫn ky binh ra khỏi quân doanh, cô sẽ bố trí mai phục nửa đường, mục tiêu phục kích chính là nhóm quân không có Chỉ huy sứ, không có ky binh, không có tuần tra, chỉ có năm vạn bộ binh... Hạ gia quân!
Chỉ cần quân đội lớn của Hạ gia quân chịu tổn thất nặng nề, Hạ gia quân sẽ hứng chịu đòn công kích nặng thứ hai chỉ trong vài tháng, từ đó sẽ không còn là kẻ thù số một của người Bắc Nhung trong vài năm nữa.
Và đường biên giới nơi Hạ gia quân đóng quân sẽ bị xé toạc, thậm chí còn đe dọa tới Biên thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-116.html.]
Nghĩ đến đây, Giang Đình đột nhiên đứng dậy, nhìn vê phía bóng tối phía xa, nơi không thể nhìn thấy dưới ánh trăng mờ ảo giống như một cái miệng vực thảm khổng lồ, có thể nuốt chứng tất cả trong giây lát.
Đúng vậy, nếu đúng như cô đoán đúng thì lúc Triệu Khinh Hồng lập công hoàn toàn không phải là lúc hỗ trợ ky binh, mà là... Đêm nay!
Hai mắt Giang Đình sáng như ngọn đuốc, trong tay cầm d.a.o găm, đang định đi đến chỗ chỉ huy thiêm sự bày tỏ suy nghĩ của mình, nhưng đi được mấy bước thì đột nhiên vang lên những tiếng loạt soạt.
Cô có thính giác rất tốt, nếu là người khác chắc chắn sẽ không chú ý tới tiếng động này.
Nếu đối phương lén lút như vậy, chắc chắn không phải người phe ta.
Chẳng lẽ người Bắc Nhung lại lẻn vào chuẩn bị đánh thuốc mê hay đốt lương thực của họ vào lúc nửa đêm?
Nghĩ đến đây, Giang Đình vẫn bình tĩnh và đi thẳng về hướng của Chỉ huy thiêm sự.
Trên thực tế, toàn thân cô đều tập trung cao độ, nhanh chóng biến mất trong màn đêm, sau đó quay lại phía sau một chiếc xe bò, lặng lẽ dò dẫm về vị trí của đối phương.
Kiếp trước cô là một người giỏi ẩn náu, nếu đối thủ chỉ là một trinh sát hoặc thích khách bình thường thì tuyệt đối không phải đối thủ của cô.
Nhưng càng đến gân nơi phát ra âm thanh, cô càng bối rối, ở đó quá yên tĩnh, cảm giác như chẳng có ai cả.
Với thị giác và thính giác của cô, đối phương sẽ không dễ dàng biến mất trước mắt cô như vậy, trừ phi thực lực của đối phương cao hơn cô...
'Soạt...
Gần như trong tích tắc, Giang Đình cảm nhận được một luồng hơi thở đang đến gần mình, đối phương có sát khí nông nặc. Cô nhanh chóng giơ con d.a.o găm lên để chống cự, sau đó dùng trái tay tấn công đối thủ.