Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 154
Cập nhật lúc: 2024-11-11 06:07:10
Lượt xem: 17
Giang Đình nói trình tự các bước cho đám lính bếp, món đơn giản này để cho bọn họ làm.
Mở hết lửa của ba cái nồi, cái nôi này sẽ làm thịt xào chua ngọt, nồi bên cạnh nồi thì làm thịt xào mộc nhĩ, nồi tiếp thì làm cà tím om.
Tạ Ninh vừa câm xẻng lật lên lật xuống đồ ăn, vừa làm bên trái, vừa ngửi bên phải.
"Ôi mẹ ơi, tôi sắp bị thơm c.h.ế.t rồi. A a a tôi muốn ăn gà Cung Bảo thái hạt lựu kia, để lại cho tôi một ít đi, tôi cũng muốn thịt xào chua ngọt nữa! Thịt heo chiên giòn sắp chín chưa? Giang Đình, gắp cho tôi một miếng nhét vào miệng đi, tay tôi không rảnh được!"
Những tên lính bếp khác cũng kêu lên: "Tôi muốn ăn đậu hũ thịt băm, giữ lại chút đi, đừng múc hết!"
Mỗi món ăn bọn họ đều chuẩn bị nhiều hơn một chút, bận rộn lâu như vậy, đương nhiên cũng có thể ké một bữa cơm ngon.
Đám lính bếp nấu phần tập thể nhìn bọn họ với ánh mắt hâm mộ ghen tị, hận không thể lập tức ám sát bọn họ.
Giang Đình câm đũa gắp từng món ra nếm thử, nghe vậy thì nhét vào miệng Tạ Ninh một miếng thịt heo chiên giòn: "Nếm thử xem thế nào?"
Tạ Ninh kêu lên: “Ui... Nóng quá, nhưng mà ngon quá đi. Woa giòn giòn, vừa chua vừa ngọt, vị vừa ghê! Tôi muốn nữa!"
Giang Đình vỗ lên cánh tay anh ta: "Anh lo cho cái nồi trước đi."
Bận rộn như thế mấy canh giờ, tất cả mọi người ai cũng mệt mỏi không tìm được phương hướng. Cuối cùng trước giờ ngọ, tất cả đồ ăn được bỏ vào trong thùng gỗ lớn trên xe đẩy, rồi mang mì, sữa đậu nành, sữa dê đặt lên hết, nhanh chóng đẩy xe đi về hướng thương binh doanh.
Trong thương binh doanh lúc này, bụng của các nhóm binh lính bị thương đã kêu vang vì đói, trông mòn con mắt. Rõ ràng buổi sáng, bọn họ vẫn ăn nhiều như thường lệ, sao hôm nay cảm giác đói bụng lại đến nhanh hơn chứ?
Ngay khi bọn họ nhìn ra cửa thương binh doanh lân thứ một trăm lẻ một, thì cuối cùng cũng thấy đoàn người đẩy ba cái xe chạy tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-154.html.]
Đám thương binh phấn khởi trong nháy mắt: "Bọn họ tới rồi! Bọn họ tới rồi!"
Ngay cả Hạ Vân Sâm cũng ngôi thẳng người, tầm mắt không thể khống chế nhìn về người phía trước.
Nhóm người Giang Đình cũng cảm nhận được gió luôn dưới chân, nhanh tay, thoáng một phát đã tới cửa. Họ rửa tay, rôi kéo khăn mặt lên, sau đó đẩy xe tiến vào, chào hỏi: "Nào nào nào! Ăn cơm thôi!"
Nhận thấy các thương binh phấn khích quá mức, các quân y vội vàng khuyên nhủ: "Mọi người đừng kích động, cứ ngôi yên trên giường chờ. Nhất là bị thương ở chân thì chớ lộn xộn, cẩn thận ngã đấy. Chúng tôi sẽ đưa thức ăn tới ngay.'
Ở thương binh doanh ngoại trừ có quân y, còn có một ít tiểu binh đến phụ trách chăm sóc các binh lính bị thương nữa. Bởi vì có những thương binh bị thương rất nghiêm trọng, cần có người đút cơm hoặc là giúp đỡ đi nhà xí.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình và nhóm lính bếp xếp xe đẩy ra trước, rồi mở nắp thùng gỗ ra. Thoáng chốc, thức ăn nóng hổi đập vào mắt các thương binh.
Mùi thức ăn cũng theo hơi nước toả ra, len lỏi khắp nơi trong doanh trướng. Các thương binh ngẩng đầu nhìn về phía cửa, ngửi mùi vị bay qua lập tức biết mùi vị thức ăn hôm nay chắc chắn sẽ rất ngon. Bọn họ thèm đến mức nước miếng chảy ròng.
"Thơm quá, mẹ ơi, không dám tưởng tượng món này ngon cỡ nào."
"Mau mau mau, tôi sắp c.h.ế.t đói rồi!"
Giang Đình cười nói: "Vì mì dễ khô vậy nên ai gọi mì thì ăn trước ha, mọi người chờ một chút."
Cô lấy thực đơn gọi món ra, trên mỗi thực đơn đều đánh dấu thực đơn đó thuộc về doanh trại nào, đầu tiên cô tìm đến chỗ đã gọi mì.
"Đậu hũ thịt băm thêm một phần mì trứng cà chua, thịt heo chiên giòn thêm một phần mì trứng cà chua..."
Lính bếp nghe thấy chỉ thị đó thì vội vàng lấy một bát đậu hũ thịt băm từ trên bàn bên cạnh, một bát thịt heo chiên giòn, sau đó lấy ra hai bát mì từ trong thùng gõ ra. Mỗi bát đều được thêm một muỗng trứng cà chua, rồi thêm chút nước dùng, để lên khay rồi đi vê phía doanh trướng.