Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 155

Cập nhật lúc: 2024-11-11 06:07:12
Lượt xem: 14

Lính bếp hỏi: "Ai gọi đậu hũ thịt băm với mì trứng cà chua?”

"Tôi tôi tôi! Ở đây này!"

Thương binh gọi mì vui muốn chất, nhanh chóng đặt mấy bát nhỏ lên trên giường. Họ dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm lính bếp đang tới trước mặt, ai không biết còn tưởng rằng họ đang nhìn một mỹ nhân tuyệt thế ấy chứ.

Đám lính bếp nhịn cười, đặt khay xuống, bưng thức ăn và mì ra: 'Ăn thong thả nhé."

"Được được được, vất vả cho các cậu rồi."

Đám thương binh vui vẻ gắp mì, dùng đũa khuấy đều, để nước canh cà chua và trứng hòa quyện hoàn toàn với nhau. Mùi cà chua toát lên nồng nàn khiến ngón trỏ của người ta co giật.

Anh ta gắp một đũa mì, hút một hơi dài. Sợi mì được làm thủ công, mềm và đàn hồi, nhai dai dai, xì một cái là vào trong miệng.

Đám thương binh xung quanh bất giác nuốt nước miếng.

Anh ta lại dùng muỗng múc một muỗng đậu hũ thịt băm bỏ vào trong miệng. Đậu hũ vừa vào miệng lập tức tan, trơn nhãn không cần nhai mà nuốt xuống: "Ôi, cái này cũng ngon quá."

"Thật sự ngon đến như vậy sao, xem anh hả hê đến vậy kìa."

Vân Mộng Hạ Vũ

"Ngon, thật sự ngon lắm. Ôi trời, đợi lát nữa anh nếm thử thì biết thôi."

Những thương binh khác không khỏi tiếc nuối vì không gọi mì nên chỉ có thể tiếp tục háo hức, mỏi mắt chờ đợi.

Sau khi mì lên hết, Giang Đình lập tức bắt đâu đọc từng món ăn trong doanh trướng theo thứ tự. Nhóm lính bếp thì bận rộn xới cơm, công việc đưa cơm giao cho các tiểu binh.

"Gà Cung Bảo thái hạt lựu thêm rau muống xào, canh sườn heo bí đao thêm cà om, thịt hầm khoai tây cà chua với rau muống xào, đậu hũ thịt băm..."

Cô đọc phần nào, nhóm lính bếp lập tức lấy phân thức ăn đó ra, với thêm một bát cơm.

Các tiểu binh bưng khay chạy tới chạy lui, nhanh chóng đưa cơm đã chuẩn bị xong vào doanh trướng. Các thương binh nhận được cơm nước thì phấn khích không thôi, vội vàng thưởng thức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-155.html.]

Thịt heo chiên giòn giòn tan, từng miếng thịt mêm, chua ngọt vừa miệng, hương vị võ cùng mới lạ.

Thịt kho Đông Pha béo mà không ngấy, vào miệng lập tức tan.

Mùi vị khoai tây cà chua kết hợp hoàn mỹ với thịt, dùng nước xốt chan lên cơm quả thực tuyệt vời.

Nước xốt món gà Cung Bảo thái hạt lựu cũng đậm đà, chan lên trên cơm, dùng luôn muỗng múc ăn, thỏa mãn không thôi.

Bí đao hâm với xương có vị thanh thanh, khoan khoái hơi ngọt, thịt mâm nhữn tách khỏi xương, thật đúng là không chỉ có nước canh thôi mà còn có mấy miếng thịt nữa...

"Ngon quá đi hu hu hu. Thì ra làm thương binh hạnh phúc đến vậy, để tôi nằm đây cả đời cũng được!"

"Giang Đình, anh là thần của tôi!"

"Nếu tôi trẻ lại mười mấy tuổi, tôi sẽ bái Giang Đình làm cha nuôi, có phải bữa nào cũng có thể ăn được những món ngon như này không?”

Người bên cạnh khiếp sợ: "Mẹ nó ơi, anh bất chấp tất cả luôn đó hả..."

Thức ăn lính bếp chuẩn bị rất phong phú, bữa ăn của mỗi người là ba bát lớn, đủ để một người đàn ông khỏe mạnh ăn no.

Các thương binh vừa ăn vừa trò chuyện, cười đùa, có người bưng đĩa ra ngồi chung bàn, anh ăn của tôi một ít, tôi nếm thử của anh một ít, . Khi thức ăn lấp đầy dạ dày, tâm hồn cũng được an ủi, dường như đau đớn trên người đã giảm bớt, còn lúc nào hạnh phúc hơn sao?

Bận rộn một lúc lâu, cuối cùng đám người Giang Đình dọn đồ ăn lên xong, mỗi thương binh đều được ăn món mình gọi, trong thùng còn dư lại một ít, bọn họ chuẩn bị mang về cho người của mình ăn.

Sữa đậu nành và sữa dê thì để lại, phân cho các tiểu binh trong thương binh doanh uống.

Nhưng trong đó có một ngoại lệ, đó chính là Hạ Vân Sâm.

Trong doanh trướng, Hạ Vân Sâm đứng cũng không đứng mà ngồi cũng không ngồi. Những thương binh khác đều ăn cơm ngon lành, còn trước mặt y thì trống rỗng.

Một thương binh có lòng tốt nhắc nhở y: "Có phải bỏ quên anh rồi không, nhân lúc lính bếp vẫn chưa đi, anh mau đi hỏi đi."

Hạ Vân Sâm cảm thấy không thể vứt cái sĩ diện này được, chỉ đành im lặng ngồi ở mép giường, sắc mặt u ám.

Loading...