Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 183
Cập nhật lúc: 2024-11-11 11:49:01
Lượt xem: 21
“Anh Đông! Anh không sao chứ?” Giang Đình đưa tay ra ôm lấy cơ thể đang run rẩy của Chu Đông.
Giọng nói của hai người trong tiếng mưa có hơi mơ hồ, chiếc áo mưa xơ dừa cũ kỹ và chiếc mũ tre không thể che hết mưa, một phần nước mưa theo khe hở thấm vào cổ và lưng Giang Đình, khiến toàn thân cô lạnh toát.
"Không sao đâu! Đi thôi!" Chu Đồng lau mặt, thoát khỏi tay cô, hai người lò dò đi về phía trước.
Đi bộ khoảng mười lăm phút, cuối cùng họ cũng đến được bên ngoài doanh trại nơi Chỉ huy sứ ở. Đằng xa, một người lính canh cửa doanh trại quát lên: "Hai người là ai? Đêm hôm khuya khoắt đến đây có việc gì?"
Chu Đông cao giọng nói: 'Là chuyện quản lý kho lương của đầu bếp doanh, chúng tôi có chuyện quan trọng muốn gặp Chỉ huy sứ! Nếu ngài ấy không có ở đây, anh có thể giúp chúng tôi chuyển lời đến Tiêu Thừa đại nhân, được không?”
"Các anh cứ đứng yên đó, tôi vào báo cáo trước!" Người lính mắng một tiếng rồi quay người vào trong lều.
Nước mưa chảy dài trên trán, Giang Đình đưa tay lau mặt, song cô vẫn cảm thấy mình không thể mở nổi mắt.
Cô cảm thấy mắc chút mưa cũng sẽ không sao, nhưng lương thực quý giá của cô không thể xảy ra chuyện được!
Không lâu sau, Tiêu Thừa vội vàng mở rèm cửa bước ra ngoài, trong tay câm ô, nhìn thấy bọn họ bèn vội vàng nói: 'Đại nhân gọi hai người vào! Nào!"
Giang Đình và Chu Đồng không chút do dự, nhanh chóng chạy vào.
Doanh trại của Chỉ huy sứ rất rộng, có hai cái lêu, một cái để xử lý quân sự, một cái để Hạ Vân Sâm ngủ.
Bên trong cửa trại có đặt một tấm bình phong để cách ly khung cảnh bên trong, Tiêu Thừa bảo họ dừng lại trước tấm bình phong, cởi áo mưa và mũ tre.
"Các cậu xem các cậu kìa, trời mưa to như vậy, có chuyện gì gấp mà không thể để ngày mai bàn được chứ?"
Tiêu Thừa nhất thời không tìm được khăn tay, bèn cởi áo khoác ném cho Chu Đông.
"Câm lấy lau đi."
Chu Đông chán ghét nhận lấy, lau mặt lau tóc, đang định đưa lại cho Giang Đình, thì một người lính từ sau bình phong đi ra, tay cầm hai chiếc khăn tay, nói: "Đại nhân bảo tôi lấy cho hai người mấy cái khăn."
Anh ta liếc nhìn cái đầu được lau sạch của Chu Đông, đưa cả hai chiếc khăn tay cho Giang Đình. Chu Đông: '...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-183.html.]
(Chu Đông: Tui ổn, gấc ổn!)
"Cảm ơn” Giang Đình vội vàng cầm lấy lau đầu, mặt và cổ nhưng người cô vẫn ướt, quần áo dính sát người.
Chẳng qua bây giờ không phải lúc để ý tới chuyện này, Tiêu Thừa nói: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Giang Đình trâm giọng nói: "Là chuyện kho lương."
Khi Tiêu Thừa và binh sĩ kia nghe xong, vẻ mặt của họ trở nên nghiêm túc, nói: "Hãy theo tôi."
Giang Đình và Chu Đông nhìn đôi giày đang rỉ nước của mình, sau đó không ngần ngại ném chúng sang một bên và đi chân trần vào trong.
Sàn lều Chỉ huy sứ trải thảm, bước lên không hê phát ra một âm thanh nào. Trong phòng sáng đèn, Hạ Vân Sâm đang ngôi sau bàn làm việc, đang mải mê viết gì đó. Nghe thấy động tĩnh, y vội vàng cầm lấy chiếc mặt nạ nằm ở bên cạnh đeo vào.
Nhìn thấy hai người đi vào, y ngẩng đầu lên, có hơi sửng sốt khi nhìn thấy hai người ướt như chuột lột trước mặt.
Y chỉ biết bên ngoài trời đang mưa, chỉ là không ngờ mưa to đến nỗi ngay cả áo mưa cũng vô dụng.
"Các người...
Chu Đông có hơi xấu hổ, đây là lần đầu tiên anh ta vào doanh trại của Chỉ huy sứ, lại còn trong tình trạng nhếch nhác như vậy.
Ngược lại, Giang Đình lại vô cùng bình tĩnh, thậm chí muốn bật cười khi nhìn thấy chiếc mặt nạ trên mặt Hạ Vân Sâm.
"Tiểu nhân tham kiến Chỉ huy sứt" Hai người chắp tay cúi người hành lễ.
Tiêu Thừa bước tới, nhỏ giọng nói với Hạ Vân Sâm: "Đại nhân, kho lương xảy ra chuyện rồi."
Hạ Vân Sâm trầm giọng nói: "Miễn lễ, có chuyện gì khiến hai người đến đây đêm hôm khuya khoắt như vậy?"
Lúc nói, ánh mắt y chỉ rơi vào người Giang Đình.
Giang Đình vội nói: "Thưa đại nhân, hôm nay tôi phát hiện ra lương thực trong kho bị dính mưa trong quá trình vận chuyển. Hơn nữa, vì không có nhiều ngày nắng nên còn chưa phơi khô hẳn đã cho vào kho, cộng thêm đại doanh của chúng ta nằm ở ven sông, độ ẩm rất cao, khiến rất nhiều lúa mì bắt đầu mốc và nảy mầm. Nếu đợi mưa tạnh, không biết sẽ có bao nhiêu lương thực bị ẩm mốc nữa."
Vân Mộng Hạ Vũ
(Hạ Vân Sâm: Vợ lạnh, ôm ôm!)