Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 199

Cập nhật lúc: 2024-11-11 11:49:29
Lượt xem: 28

Hà Kính đi tới kéo kín rèm cửa doanh trướng lại, nói: "Anh ngốc à? Bây giờ là mùa nào rồi."

Tạ Ninh: "Không phải là tôi lười đun nước nóng thôi sao."

Hà Kính kéo rèm cửa nói: "Không được, đã đến lúc thay vải nỉ rôi, rèm cửa này không chịu được gió nữa rồi."

Rèm cửa mùa hè là vải bố, bị gió thổi qua là bay phấp phới, gió thổi từ dưới vào làm ban đêm khi ngủ có cảm giác như đang khỏa thân chạy trên đồng cỏ vậy.

Tần Quyết ngẩng đầu nói: "Vải nỉ ở trong tủ, tối nay chúng ta thay đi."

Anh ta xuống giường, đi cùng Hà Kính thay rèm vải nỉ, Tạ Ninh hỏi: "Vừa rồi các anh đang nói cái gì vậy?”

Giang Đình lấy khăn tay ra sức xoa tóc Tạ Ninh: “Chúng tôi đang nói ăn thịt dê, nhưng anh Tần Quyết nói lính bếp chúng ta không thể ăn được."

Vân Mộng Hạ Vũ

Tạ Ninh bị cô xoa thành cái đầu sư tử, gật đầu: "Ồ, đúng vậy, dê trong doanh không thể ăn được, nhưng chúng ta có thể mua thịt dê từ trong trấn."

Tần Quyết nói: "Dê bây giờ béo lên rồi, trong doanh có rất nhiều dê cái đang mang thai.'

Tạ Ninh hỏi: "Nếu bây giờ chúng ta đã có thể tự mình trông trọt, vậy chúng ta có thể tự nuôi dê và heo không? Nói như vậy thì chẳng phải mọi người đều có thể ăn thịt sao?"

Hà Kính cười nhạo nói: Vậy thì nơi này sẽ trở thành lò mổ chứ không phải quân doanh."

Tạ Ninh bu môi: "Tôi nói có gì không đúng hở?"

Tần Quyết cười cười, giải thích: "Chỉ có võ tướng mới có thể ăn thịt dê, không phải vì dê ít, mà là vì địa vị khác nhau, cũng giống như ngày xưa, chỉ có con cháu quý tộc mới có thể đọc sách biết chữ vậy. Tướng sĩ bình thường không thể ăn thịt dê, như vậy là trái quy định."

Tạ Ninh nghe vậy thì hơi râu rĩ nói: "Có phải giống như nô lệ, không đáng có tên có họ đúng không?”

Tần Quyết cụp mắt xuống: “Chính là như vậy.

Thế giới này là xã hội giai cấp phong kiến cổ xưa, có người sinh ra đã ở trên đỉnh kim tự tháp, có người sinh ra chỉ như con kiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-199.html.]

Giang Đình than nhẹ một tiếng, nói: "Mấy ngày nữa tôi sẽ ra khỏi doanh một chuyến, các anh có muốn tôi mang giúp thứ gì về từ Biên thành không?”

Ba người cùng nhau nhìn cô, có hơi kinh ngạc: "Anh muốn rời doanh à?”

Giang Đình gật đầu, đã sớm nghĩ ra lý do biện minh rồi, nói: "Chỉ huy sứ đã giao cho tôi một nhiệm vụ, bảo tôi đi Biên thành mua một ít hạt giống và học cách trồng trọt, đại khái là ba ngày sẽ quay lại."

Tạ Ninh vui vẻ nói: "Tôi muốn ăn đồ ngonl"

Tần Quyết vỗ đầu anh ta: "Anh chỉ biết ăn thôi, trời lạnh rồi, không mua thêm ít quần áo mặc sao?"

"Không phải quân doanh sẽ cấp quần áo bông à?”

Hà Kính nói: "Chỉ phát một bộ, miễn cưỡng sống sót qua mùa đông. Tốt nhất nên mặc thêm vài cái bên trong. Tôi có quân áo của những năm trước rồi, không thiếu thứ gì."

Tần Quyết nhìn về phía Giang Đình, nhẹ nhàng nói: "Vậy lấy giúp tôi một chiếc áo lót dày hơn đi, cảm ơn."

Tạ Ninh vội vàng nói: "Tôi cũng muốn, tôi cũng muốn!"

Giang Đình gật đâu: "Được được được, không thành vấn đề, chuyện kho thóc tôi sẽ sắp xếp ổn thoả, sau đó nhờ chú Lương giúp trông coi. Về bữa ăn thêm cho thương binh doanh, Tạ Ninh, anh và những người khác phải quan tâm nhiều hơn rồi."

Tạ Ninh vỗ vỗ n.g.ự.c nói: "Không thành vấn đề, anh yên tâm."

Ngày hôm sau là một ngày nắng đẹp, nhiệt độ tăng lên một chút, buổi sáng vấn là Tào bách hộ dẫn người hôm qua đi sửa kho thóc, buổi chiều thay phiên nhau.

Giang Đình thì vác cuốc cùng đám người Tiền bách hộ xuống đất.

Hôm qua, mặt đất đầy bùn đã khô lại không ít, không còn xuất hiện hiện tượng hố bùn lúc đi nữa, mọi người chạy vê vị trí ngày hôm qua, Giang Đình nhanh chóng phân công nhiệm vụ, các tướng sĩ bèn vùi đầu vào đào đất lên.

Giang Đình làm việc một hồi mới phát hiện Lý Trạch vẫn luôn nhìn chằm chằm mình, cô không nhịn được mà nói: "Cậu nhìn cái gì? Cẩn thận cuốc vào chân."

Trong mắt Lý Trạch có chút oán hận, trừng mắt nhìn cô rồi quay đi.

Loading...