Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 218
Cập nhật lúc: 2024-11-11 20:22:18
Lượt xem: 21
Giang Đình suy nghĩ một chút: "Không còn, mua nữa ngày mai hai chúng ta sẽ không chuyển đi được."
Hạ Vân Sâm nghe vậy, ánh mắt sâu thảm nhìn cô: "Giang Đình, tôi muốn nói với cậu một chuyện.'
“Chuyện gì?”
Hạ Vân Sâm thở dài: "Đại Dĩnh và Hồi Hộc muốn hòa thân."
Giang Đình nghiêm mặt nói: "Tôi có nghe nói rồi."
Đây là điêu mà Bắc Nhung không muốn nhìn thấy, cho rằng rất có thể bọn họ sẽ bắt cóc đội đưa dâu ở nửa đường.
Sắc mặt Hạ Vân Sâm lạnh lùng, nói: "Còn ba ngày nữa, đội ngũ đưa dâu Hồi Hộc sẽ đến Biên thành, Thần Uy đại tướng quân phái Chỉ huy sứ hộ tống bọn họ đi kinh thành.”
Giang Đình sửng sốt, sắp xếp lại những lời này của y.
"Ý của anh là Chỉ huy sứ phải tạm thời rời khỏi Hạ gia quân?”
Cô nhìn Hạ Vân Sâm: "Vậy anh...'
Hạ Vân Sâm cụp mắt: "Đúng vậy, tôi cũng phải đi theo."
Hôm nay đã là tháng mười, rất nhanh sẽ là Đông Chí, không đến ba tháng nữa là năm mới rồi. Từ Biên thành xuất phát đi kinh thành, đi bộ thì cân một đến hai tháng đường đi, còn nếu thúc ngựa chạy nhanh cần bảy ngày. Cái này còn chưa tính đến những lúc chậm trễ trên đường.
Giang Đình có hơi tiếc nuối nói: "Vậy chúng ta không thể cùng nhau ăn sủi cảo, thịt dê vào Đông Chí rồi."
Vân Mộng Hạ Vũ
Có điều chuyện này cũng không còn cách nào khác, quân lệnh như núi, nhiệm vụ hộ tống quan trọng như vậy, ngoại trừ Hạ Vân Sâm, đúng là không có người nào tốt hơn.
Rất nhanh Giang Đình đã nghĩ thoáng, cười nói: "Vậy ngày mai có phải tôi sẽ có thể tự cưỡi một con ngựa đúng không?”
Hạ Vân Sâm nói: "Phải, nhưng... Cậu không có gì muốn nói sao?"
Giang Đình dừng một chút: "Lên đường suôn sẻ? Đi sớm về sớm? Có điêu sắp sang năm mới rồi, lân trước nghe anh nói người nhà của anh cũng ở kinh thành, chắc anh sẽ ở lại đón năm mới nhỉ. Vậy... Sang năm gặp lại nhé?”
Nhìn cô cười híp mắt, Hạ Vân Sâm không khỏi cảm thấy khó chịu, buồn bực nói: "Không đâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-218.html.]
Nếu như có thể, cả đời này y cũng không muốn trở về kinh thành.
Giang Đình đối với sự thay đổi cảm xúc của y thì hơi khó hiểu: "Sẽ không ở lại kinh thành sao?"
Cô giãn mặt cười: "Vậy... Anh sẽ về đón năm mới à? Chúng ta cùng ăn thịt dê kho."
Lúc này Hạ Vân Sâm mới ngước mắt, bình tĩnh nhìn cô, nói: "Ừ, tôi sẽ về đón năm mới.'
(Hạ Vân Sâm: Tôi sẽ trở về, vị trí người bạn quan trọng nhất mãi mãi thuộc về tôi!
Giang Đình: Suy nghĩ kỹ chưa, muốn làm bạn đúng không?
Hạ Vân Sâm: y qu, tự dưng mất trí nhớ tạm thời!!!!)
Sáng sớm hôm sau, Giang Đình thu dọn đồ đạc ở quán trọ, chuẩn bị xuất phát thì có một trinh thám đến.
Đối phương đứng ở cửa có chút không biết làm sao, do dự một phen sắp xếp thoại một chút mới nói: "Tôi là bạn của Tống Hạ, anh ấy đi theo Chỉ huy sứ làm việc rồi, bảo tôi tới đưa cậu về quân doanh”"
Giang Đình vịn cửa, cười nói: "Được, cảm ơn cậu, vậy chúng ta đi thôi?"
Trinh thám vội vàng vào phòng giúp cô nhấc bao lớn bao nhỏ kia. Sau khi hai người ra khỏi quán trọ, Giang Đình ngạc nhiên phát hiện trinh thám báo đã dắt ngựa đến, không cần dùng chân đi tới cửa thành nữa.
Cô dùng dây thừng cột đồ lên lưng ngựa, trinh sát lập tức cũng giúp một ít. Hai người leo lên ngựa, đi từ từ.
Đi được nửa đường Giang Đình hỏi: "Lần này có bao nhiêu người thế về đại doanh?"
Trinh thám có hơi xấu hổ nói: "Chỉ có hai chúng ta thôi, bọn họ đều đi theo Chỉ huy sứ rồi."
Giang Đình ngạc nhiên nói: 'Cho nên cậu tới đây để đưa tôi về doanh trại à?"
"Hả? Đúng vậy, đại khái thế..." Tuy rằng anh ta cũng muốn đến kinh thành, nhưng ai bảo đây là mệnh lệnh của Chỉ huy sứ chứ. Hơn nữa anh ta cũng xem như người mới ở trinh sát doanh, quả thật lân này không đủ tư cách đi theo hộ tống đội ngũ đưa dâu.
Giang Đình lại cười nói: "Vậy chúng ta cũng không cần vội vã như vậy ra khỏi thành đâu, đi ăn bữa sáng trước nhé?"
Trinh thám liên tục gật đầu: "Được, nghe theo sắp xếp của cậu."
Dù sao Chỉ huy sứ đại nhân đã dặn dò, chỉ cân Giang Đình có thể trở lại quân doanh trong ngày hôm nay là được, những thứ khác đều theo ý của Giang Đình.