Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 236

Cập nhật lúc: 2024-11-11 20:22:49
Lượt xem: 19

Tiêu Thừa nghĩ thâm, đương nhiên lính trinh sát không xứng, nhưng mà Chỉ huy sứ xứng! Với cả Chỉ huy sứ giao cho anh ta gửi thư còn đặc biệt hỏi tình hình gân đây của Giang Đình, điều này còn chưa đủ chứng tỏ Chỉ huy sứ rất coi trọng Giang Đình sao?

Tiêu Thừa chỉ vào đám hạt thông và quả phỉ kia, nói: "Mấy thứ này, đợi lát nữa gói một ít cho anh ta, cậu lại làm thêm vài món để được lâu nữa, trưa ngày mai tôi sẽ tới đây lấy, được không?”

Anh ta giơ tay vỗ nhẹ bả vai Giang Đình.

Giang Đình bất đắc dĩ đồng ý: "Được rồi."

Lúc này Tiêu Thừa mới nhớ ra vẫn còn một chuyện quan trọng, nói: "Gần đây bên chỗ kinh thành có một chuyện lớn nhưng tin tức vẫn chưa truyền tới biên quan, tôi cũng chỉ biết sau khi đọc thư của Chỉ huy sứ, muốn tới nói qua với cậu một câu.'

Giang Đình nghe vậy còn tưởng là đã xảy ra chuyện lớn gì, vội vàng nghiêm túc hơn, ngồi ngay ngắn: "Anh Tiêu, anh nói đi.”

Tiêu Thừa nói: "Năm ngoái Trung Nguyên gặp đại hạn và lũ lụt, cậu biết chứ?"

Giang Đình gật đầu.

"Quốc sư nói đây là do chúng ta chọc giận thần linh trên trời, thế nên vì để cầu phúc, cũng là để chúc mừng Đại Dĩnh và Hồi Hộc liên hôn, bệ hạ quyết định đại xá thiên hạ, cả nước cùng chúc mừng."

Giang Đình: "Hả... Vậy, vậy thì có lợi ích gì đối với chúng ta?"

Tiêu Thừa vỗ tay mà cười: "Lợi ích chính là cả nước chúc mừng, toàn dân cùng vuil"

Giang Đình hơi ngây người: "Thế nên...

Vẻ mặt Tiêu Thừa như kiểu sao cậu lại ngốc như vậy: "Toàn dân cùng vuil Vậy thì tướng sĩ bình thường cũng có thể ăn thịt dê! Chẳng phải Chu Đông nói với tôi, các cậu muốn ăn thịt dê sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-236.html.]

Anh ta thấp giọng nói như tên trộm: "Chỉ huy sứ đại nhân đã nói ở trong thư, chờ đến ngày Đông Chí, toàn doanh thêm cơm"

Trong lúc nhất thời Giang Đình chưa kịp phản ứng lại, trong đầu nhảy ra một suy nghĩ: Chuyện toàn doanh cùng nhau ăn sủi cảo thịt dê, vậy mà có thể xảy ra thật ư?

Tiêu Thừa đi rồi, Giang Đình bèn bắt đầu cân nhắc nên làm món gì tiện thể mang theo tới cho Hạ Vân Sâm.

Từ Biên thành đến kinh thành, mất khoảng bảy ngày đi đường, vậy thì không thể có canh có nước rồi, phải đơn giản để dễ mang theo.

Trừ hạt thông xào và quả phỉ mà Tiêu Thừa nói ra, cô suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng quyết định làm chút thịt khô tê cay, cũng làm thêm chút lạp xưởng, sau đó thêm một ít trứng vịt bắc thảo.

Mấy loại này đều rất tiện dùng ăn, chỉ là cô cứ luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ngày mùa đông, trứng vịt bắc thảo và thịt khô cay đều là món lạnh, lạp xưởng thì hương vị hơi đơn điệu nhưng quan trọng là vốn mua quá đắt không làm được nhiều, cũng không nhịn được ăn. Nếu như Hạ Vân Sâm muốn chia cho người nhà nữa, thế thì mỗi người ăn một khúc là có thể ăn cho Giang Đình nghèo đến cái nịt cũng chẳng còn luôn.

Nếu đã mang đồ đi xa như vậy, Giang Đình cảm thấy nên để cho Hạ Vân Sâm được ăn thỏa mãn mới được. Tuy rằng chắc chắn kinh thành không thiếu đồ ăn song cô không muốn so sánh, ai bảo cô còn nhớ đến việc ôm đùi người ta chứ.

Vốn dĩ cô dự định là một tháng có thể đến Biên thành một lần nhưng mà Hạ Vân Sâm đi xa, kế hoạch này dĩ nhiên là bị nhốỡ, mong rằng Hạ Vân Sâm thấy mấy món ăn này, có thể nhớ đến chuyện y còn nợ cô mấy cơ hội ra khỏi doanh.

Sau khi trời tối sẫm lại, Giang Đình tóm Tạ Ninh vào phòng bếp lớn giúp mình một tay, nói là muốn chuẩn bị chút đồ ăn mang về nhà.

Hà Kính mất một chân không làm việc nặng được, dĩ nhiên Giang Đình không dám làm phiên đến anh ta, còn Tần Quyết thì lại canh giữ ở trong bãi nhốt dê, tối nay lại có dê mẹ sắp sinh con, cuối cùng cũng chỉ đành túm cả Chu Đông tới phụ giúp nữa.

Nghe nói sẽ mang hộ gì đó vê, Tạ Ninh và Chu Đông cũng chuẩn bị mang cho người nhà mình một ít.

Từ quân doanh đến Biên thành rồi đến thành trì khác là có trạm dịch, các tướng sĩ có thể gửi thư vê nhưng nếu muốn mang hộ đồ, chỉ có thể nhờ tướng sĩ đồng hương có kỳ nghỉ về thăm người thân mang về nhà.

Loading...