Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 259
Cập nhật lúc: 2024-11-11 20:26:26
Lượt xem: 15
"Mẹ kiếp, c.h.ế.t tiệt! Cái chuyện chó má gì thế này!"
Cô đường đường là một thiếu tá thời tận thế, xuyên đến cái vương triều phong kiến lạc hậu như này thì thôi đi, nữ giả trang nam cũng chẳng có gì, ăn không ngon mặc không đủ ấm thì cũng tạm đi, sao bây giờ còn bị một thằng điên theo dõi chứ.
Muốn tôi hâu hạ á? Bà đây chưa thiến anh đã là may rồi đấy!
Giang Đình ở trong phòng suốt hai ngày, không ra ngoài được vì đâu đâu cũng có người canh gác. Bọn họ không cho cô ăn, không cho cô uống cũng không thèm để ý đến cô, như thể đã quên cô đi vậy.
Nhưng Giang Đình rất bình tĩnh, cô biết đây là một loại thủ đoạn lúc thẩm vấn thường dùng, mục đích chính là đột phá phòng tuyến tâm lý của con người, làm cho người ta bị giày vò cả thể xác lẫn tinh thần.
Cô cố gắng ổn định, bình tĩnh, có thể ngủ thì ngủ, ngủ không được thì ngồi thiền.
Bây giờ chỉ có thể cầu nguyện Hạ Vân Sâm trở lại quân doanh phát hiện cô không còn, rồi chạy tới biên thành tìm cô thôi.
Đó là nếu như đối với y, Giang Đình có một chút ít quan trọng.
Nếu Hạ Vân Sâm không đến, vậy cô chỉ có thể mặc cho số phận.
Lại nói về Hạ Vân Sâm, y dùng roi thúc ngựa chạy một đường cuối cùng vào buổi tối ngày thứ tám cũng đến biên thành. Mà ngày hôm nay chính là thời gian Giang Đình và trinh sát kia hẹn gặp nhau, sáng sớm phải trở vê quân doanh. Nhưng Giang Đình lại chậm chạp không xuất hiện.
Ngày tuyết, đường trơn trượt khó đi, trên đường trở về mất nhiều thời gian hơn trước khi tuyết rơi. Cả người Hạ Vân Sâm mệt mỏi, ở lại biệt viện nhà họ Hạ. Y vừa mới ngồi xuống không bao lâu, binh lính thân cận lập tức tới báo rằng có một vị trinh sát có chuyện quan trọng cầu kiến.
Hạ Vân Sâm lấy lại tinh thân, gọi người đưa trinh sát vào.
Sau khi trinh sát hành lễ, kể đơn giản mọi chuyện một lượt: "Thuộc hạ hoài nghi, Giang Đình đã xảy ra chuyện ở biên thành rồi ạ. Thuộc hạ và một số người khác đã tìm cả ngày trời ở biên thành, nhưng cuối cùng...
Vẻ mặt Hạ Vân Sâm lạnh như băng, lạnh lùng nói: "Nói tiếp đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-259.html.]
Trinh sát bị giọng điệu của Hạ Vân Sâm dọa cho run lên, vội vàng nói: "Thuộc hạ nghe nói buổi tối hai ngày trước có người nhìn thấy mấy tên đàn ông đuổi theo Giang Đình trên đường. Thân thủ của mấy người kia đều rất tốt, một người trong đó biết dùng quyên Ưng Trảo, Giang Đình đã bị bọn họ dẫn đến phố Đông rồi."
"Ưng Trảo?" Ngón tay Hạ Vân Sâm gõ nhẹ lên bàn:" Lý Trường Hoằng sao?”
Trinh thám nói: "Thuộc hạ cũng nghĩ vậy! Mấy ngày trước Đông Chí, Thần Uy đại tướng quân và Lý đại nhân đã đến quân doanh của chúng ta, mà biệt viện của Lý đại nhân ở phố Đông! Thuộc hạ đã từng thử thăm dò và biết được bên trong biệt viện được canh chừng rất nghiêm ngặt, thuộc hạ không dám tiến vào....
Hạ Vân Sâm nhanh chóng nghĩ ra điểm mấu chốt trong đó.
Lý Trường Hoằng hận Giang Đình là chuyện không có gì đáng ngạc nhiên, bởi vì lần trước hai quân thao luyện, Lý Trường Hoằng muốn phá hư chuyện bữa phụ của Hạ gia quân song lại bị Giang Đình dễ dàng giải quyết...
Hạ Vân Sâm đột nhiên đứng dậy, cầm lấy trường kiếm: "Đi theo ta!"
Lúc này Giang Đình đang nằm đang ưỡn người trên giường.
Tuy rằng đã cố gắng hết sức để tiết kiệm thể lực, nhưng hai ngày không ăn cái gì khiến cô rất đói, bụng đói cồn cào kêu ùng ục.
Lúc này Lý Trường Hoằng mở cửa đi vào.
Giang Đình cũng mặc kệ anh ta, dứt khoát nhắm hai mắt lại.
Lý Trường Hoằng cười nói: "Còn không chịu thua sao? Dậy ăn chút gì đi?
Giang Đình trở mình, đưa m.ô.n.g về phía anh ta. Lý Trường Hoằng đen mặt: "Xem ra cậu còn chưa đủ đói."
Giang Đình cười lạnh: "Vậy thì sao? Ngài đến xem tôi c.h.ế.t hay chưa à? Để Lý đại nhân phí tâm rồi, tôi sống rất tốt, dẫu có sao thì cũng phải c.h.ế.t ở sau ngài mới được.'
Vân Mộng Hạ Vũ
"Cậu... Lý Trường Hoằng nắm chặt nắm đấm, hận không thể thẳng tay đánh c.h.ế.t Giang Đình.
"Cậu theo ta thì có gì không tốt chứ? Ta xuất thân từ nhà họ Lý, cha tôi quyền cao chức trọng. Năm nay ta mới hai mươi tám tuổi mà đã là Chỉ huy sứ của một doanh, theo ta thì đảm bảo cậu sẽ được vinh hoa phú quý cả đời. Cậu cứ nhất quyết muốn ở lại đầu bếp doanh làm lính bếp à?"