Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 277

Cập nhật lúc: 2024-11-12 05:31:06
Lượt xem: 33

Giang Đình nói: "Rồi nhé, lần này tôi không buồn ngủ, đi dạo đi, đi cho ấm."

Cứ thế cô nhét hai tay vào cổ tay áo, đi bên cạnh Hạ Vân Sâm, còn Hạ Vân Sâm dắt ngựa.

Đám trinh sát xung quanh mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, trái tim nói rốt cuộc tên lính bếp tên Giang Đình này là thần thánh phương nào.

Không chỉ dựa vào tài nấu nướng tóm được trái tim của tướng sĩ của cả doanh mà con có quan hệ tốt với Chỉ huy sứ như thế.

Chu Đông hơi do dự nhìn hai người họ, trong lòng có cảm giác có gì đó sai Sai.

Không được rồi, bao giờ vê phải tìm Tiêu Thừa bàn bạc việc này mới được.

Trời dân sáng lên, cuối cùng nhóm người cũng đi tới trấn, nhóm Chu Đông tới cửa hàng thịt mua thịt và rau đã dự tính, Giang Đình và một vài lính bếp đi mua đồ gia vị làm cốt nấu lẩu.

Chủ yếu phải dùng mỡ lá của heo, ớt khô, hạt tiêu, các loại hương liệu vân vân.

Suốt cả quá trình, Hạ Vân Sâm đều đi theo cô, Giang Đình đi đâu thì y đi chỗ đó.

Giang Đình cầm sổ sách, vừa tính tiên vừa bảo lính bếp chuyển đồ lên xe bò.

Hạ Vân Sâm cũng đi chuyển đồ, Giang Đình sợ hết hồn, mau chóng cản y lại.

Để ông chủ lớn làm việc chân tay, đầu bếp doanh bọn họ sẽ tổn thọ mất thôi.

"Không cần! Anh không cần làm!" Giang Đình chỉ bên cạnh: "Anh cứ đứng đấy đi, nghỉ ngơi."

Bây giờ Hạ Vân Sâm không dám chọc cho Giang Đình tức giận nên ngoan ngoãn đứng yên, ánh mắt chạy theo chuyển động của Giang Đình.

Vân Mộng Hạ Vũ

Một số cô dì đi dạo các cửa hàng đi tới đi lui, không tránh khỏi nhìn Hạ Vân Sâm mấy lần.

"Thằng nhóc này đẹp trai quá ha, binh lính nhà ai thế?”

"Kết hôn chưa?”

"Cao thế này, chắc chắn con cái cũng sẽ cao cho mà xem.'

"Đứng đây làm gì thế, chờ vợ cậu đi dạo cửa hàng hả?"

Hạ Vân Sâm ngượng ngùng, không nói gì.

Giang Đình cười khúc khích, thò đầu ra nói: Các cô các dì ơi, đó là anh trai cháu, anh ấy bị câm, đừng trêu anh ấy nhé.

Các cô dì nghe vậy thì nhìn lại bằng ánh mắt đồng cảm. Hạ Vân Sâm không biết phải làm sao, đành di chuyển bước chân, tìm góc khuất nào đó để đứng.

Chờ nhóm Giang Đình mua đồ xong, xếp lên mấy cái xe, tập trung với nhóm Chu Đông, đẩy xe bò tới chỗ lính tuần tra là có thể hoạt động tự do.

Giang Đình nói: "Trước kia anh đã từng lên trấn lần nào chưa?”

Hạ Vân Sâm đáp: "Từng đi rồi nhưng chưa đi dạo bao giờ.

Giang Đình cười híp mắt nói: "Thế thì đi, ăn gì đó."

Cô nhìn sang Chu Đông: “Anh Đông, đi cùng không?”

Chu Đông đang đứng bên cạnh khoanh tay nhìn, vốn đang do dự nếu Giang Đình có bạn bè ở đây thì mình có nên đi cùng hay không, anh ta vừa nghe cô hỏi thế thì đáp lời ngay lập tức: "Được!"

Nhóm ba người, chỉ có một mình Giang Đình đi dạo trong vui vẻ.

Mặc dù trấn không sâm uất bằng biên thành nhưng lại rất đông dân, gần Tết rôi nên cực kỳ náo nhiệt, Giang Đình vừa đi vừa ngắm nghía, mua rất nhiều đồ ăn.

"Cuối cùng cũng thấy kẹo hồ lô rồi!"

Kiếp trước cô thích ăn cái này, sau khi xuyên qua chưa từng bắt gặp để mua lần nào, trong lòng cô vui vẻ, nhanh chóng mua ba xiên cho mỗi người một xiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-277.html.]

"Này, anh Đông, anh thích ăn ngọt, xiên này to nhất."

Chu Đông cười hì hì nhận lấy: "Giang Đình của chúng ta biết thương người thật đấy."

Giang Đình đưa xiên nhỏ nhất cho Hạ Vân Sâm: 'Hình như anh không thích ăn chua lắm, xiên này nhỏ, anh ăn không hết thì đưa tôi."

Hạ Vân Sâm: ....' Y thở dài một hơi, tự nói với bản thân phải rộng lượng, sau đó y bình tĩnh nhận lấy, ăn thử một miếng, hương vị vừa chua vừa ngọt bùng nổ, chua đến mức y chau mày lại.

Mình biết ngay khứa này không thích ăn chua mà.

Giang Đình và Chu Đông ăn hết xiên trong tay mình rất nhanh, thấy xiên trong tay Hạ Vân Sâm vẫn còn một nửa nữa, Giang Đình cười nói: "Để tôi giải quyết giúp anh nhé."

Hạ Vân Sâm không chấp nhận nổi việc chia sẻ đồ ăn với người khác nhưng một giây sau, Giang Đình đã lấy mất xiên kẹo hồ lô, cắn một viên, rút ra ngoài theo chiều ngang.

Cô ngậm một miếng sơn tra vào miệng, còn l.i.ế.m miệng, hài lòng nói: "Xiên này của anh còn ngọt hơn cả xiên của Chu Đông."

Hạ Vân Sâm sững sờ, Giang Đình đã nhân lúc y không chú ý mà ăn kẹo hồ lô của Chu Đông từ lúc nào thế?

Chu Đông: "Thật hả? Cho tôi thử với."

Giang Đình chìa tay qua: “Đây.'

Hạ Vân Sâm không kịp ngăn cản, thấy Chu Đông cắn sơn tra vào miệng rồi.

Y siết tay, nhắm mắt lại, quay đầu đi trước.

Chu Đông lúng búng nói không rõ: "Ngài ấy lại nổi cáu rồi, cậu tìm được tổ tông này ở đâu ra thế?"

Giang Đình hừ một tiếng: "Kệ ngài ấy đi.

Ba người chọn một quán ăn, gọi mấy món đồ ăn nhẹ, ăn xong thì vê tập hợp với mọi người, đuổi theo xe bò về quân doanh.

Trời tối nhanh, lúc vê đến quân doanh thì trời đã tối mịt, Hạ Vân Sâm có việc về lầu của Chỉ huy sứ trước, Giang Đình ôm một đống đồ ăn mình mua về chia cho Tạ Ninh và mọi người.

Ngày hôm sau là ngày mổ heo, giống như lần trước, có rất nhiều tướng sĩ đến vây xem mổ heo, mỡ lá heo tươi mới nhanh chóng được đưa đến phòng bếp lớn, bỏ chung với chỗ mỡ lá mua hôm qua để rán thành mỡ.

Từng nồi mỡ to được rán ra dưới lửa †o một cách nhanh chóng, tóp mỡ thơm nức mũi được vớt ra cho khô, rắc thêm ít muối, bưng ra cho các tướng sĩ hóng chuyện bên ngoài, được bọn họ giành nhau mua hết sạch rất nhanh.

Giang Đình bảo mọi người dùng khăn vải bịt kín mũi miệng lại trước, sau đó bắt đầu lân lượt cho các nguyên liệu làm cốt lẩu lần trước vào.

Rất nhanh sau đó, hương thơm nồng đậm của lẩu gần như sắp bật tung nóc nhà, thậm chí bị gió bắc thổi cho lan ra khắp nơi, cả đầu bếp doanh đều ngào ngạt nghi ngút. "Ôi mẹ ơi, mũi này bá đạo quá trời!"

"Chắc chắn là Giang Đình lại đang làm món ăn gì rồi!"

"Mau đi hỏi thăm! Tôi muốn biết tin tức đầu tiên!"

Rất nhanh sau đó, chuyện đâu bếp doanh làm ra cốt lẩu lan truyền ra ai cũng biết.

Có người nói một cục nho nhỏ ấy bỏ vào trong nồi nước sôi sẽ có thể cho ra một nồi nước dùng tê cay thơm ngon, bỏ thịt và rau vào cho chín rồi vớt ra là ăn được luôn.

Cuối cùng món lẩu khiến các tướng sĩ đợi từ lúc gieo trông cải trắng tới tận khi thu hoạch cũng được vén mở tấm màn bí mật.

Cùng ngày hôm đó, đoàn xe giao thịt từ trên trấn cũng đến, thêm bốn con heo và mười con dê có sẵn ở đầu bếp doanh nữa, lượng thịt lần này đủ cho mọi người ăn no. Buổi sáng, Giang Đình làm cốt lẩu xong, rót vào chậu chờ cho đông lại, tới chiều cô dẫn các lính bếp ra ruộng nhổ củ cải, cải trắng và tỏi lá.

Đây là ngày mà mọi người chờ mong từ lâu, có rất nhiều tướng sĩ chạy tới hỗ trợ.

Mọi người muốn cùng trải nghiệm niềm vui thu hoạch được mùa.

Lúc đầu bếp doanh đi hết chẳng còn mấy người ở lại, Chu Đông lén lút chạy ra khỏi đầu bếp doanh, đi đến võ tướng doanh.

Tiêu Thừa biết Chu Đông đến tìm mình thì hơi bất ngờ, anh ta mời Chu Đông vào, dâng trà nóng, nói: "Sao thế, không có chuyện gì sẽ chẳng đến thăm nhà, có phải đầu bếp doanh xảy ra chuyện gì rồi không?"

Chu Đông ngôi xuống, bưng trà nóng lên lo lắng nói: "Tôi nói với anh chuyện này, anh cho tôi xin ý kiến."

Loading...