Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 320
Cập nhật lúc: 2024-11-12 20:43:13
Lượt xem: 22
Dứt lời anh ta bổ sung một câu: "Lúc trước đại nhân giao kho lúa cho cậu quản lý, cũng là bởi vì tin tưởng cậu đấy."
Giang Đình gật đầu, thâm nghĩ đương nhiên tin tưởng cô rồi, dù sao lúc ấy Hạ Vân Sâm cũng phái người theo dõi cô 24/24 mà.
Lúc này Hạ Vân Sâm tuần tra trở về, đứng ở phía sau Giang Đình, nói: 'Hôm nay lính bếp doanh của các cậu đang chuẩn bị làm cái gì vậy?"
Giang Đình nghe vậy xoay người định hành lễ, Hạ Vân Sâm nhẹ nhàng giơ tay từ chối, nói: "Sau này cậu gặp tôi không cần đa lễ thế nữa."
Giang Đình cười nói: "À, đám củ cải mà ngài nói ấy à, chúng tôi chuẩn bị làm củ cải khô đấy."
"Củ cải khô?" "Ừm, cũng có điểm giống với dưa muối, làm xong có thể bảo quản rất lâu. Ăn cơm dính lắm đấy, lúc xuất chinh có thể để cho các tướng sĩ mang theo."
Nói đến xuất chinh, Giang Đình đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, hỏi: "Tiêu Thừa nói ngài chuẩn bị chỉnh đốn hậu cần, trong này có bao gồm lính bếp doanh không?”
Hạ Vân Sâm nói: “Đương nhiên có nhưng lính bếp doanh của các cậu làm khá tốt, không có chỗ nào cần chỉnh đốn cả.
Giang Đình nói: "Này, vậy sao ngài không tiện tay chỉnh đốn lương khô đi. Ngài xem, vào lúc xuất chinh, các tướng sĩ chỉ có thể ăn bánh nướng thôi, mà để vài ngày đã thiu mốc nhưng cũng chỉ đành kiên trì ăn.
Mà lính bếp chúng tôi cũng phải đi theo xuất chinh, vác nồi sắt lớn như vậy, đến cả trâu cũng mệt c.h.ế.t đi được. Những lúc không thể bại lộ hành tung vẫn không được nhóm lửa, nếu có loại quân lương có thể ăn trực tiếp, còn không bị thiu thì tốt rồi, tiết kiệm thời gian tiết kiệm sức lực đấy."
Hạ Vân Sâm nghe vậy lập tức nghiêm túc suy nghĩ: 'Lần trước các người làm... Cơm rang cũng được lắm."
"Ngài đang nói gạo rang rồi ngâm nước à?”
"ừ"
“Đúng là cũng ngon thật nhưng còn thiếu nhiều lắm, chưa đạt chuẩn đâu Ví như không có vị muối, không có dầu, không đói bụng.
Giang Đình hai mắt cong lên, phấn khích nói: 'Cho nên tôi đã có phương pháp cải tiến mới!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-320.html.]
Hạ Vân Sâm thấy cô phấn khích như vậy, giọng nói cũng mang theo vài phần chờ mong: Cách gì?
Giang Đình nhìn trái nhìn phải, sắc mặt kiêm chế, nói: "Đi một chút đi, chúng ta tìm một chỗ tránh gió nói, nơi này lạnh lắm, hơn nữa tôi còn có chuyện khác muốn nói với ngài."
Hạ Vân Sâm nói: "Vậy về doanh trướng đi."
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai người trở về doanh trướng của Giang Đình gân đó. Lúc này trong doanh trướng không một bóng người, Hà Kính vẫn đang ở nhà chăm sóc mẹ bệnh nặng, Tạ Ninh nhổ củ cải ở ngoài ruộng, Tân Quyết thì đi chăm lo cho chuồng dê.
Giang Đình châm than, mời Hạ Vân Sâm ngôi xuống: "Tôi có hai chuyện muốn nói, ngài đừng chê tôi nói nhiều nha.'
Vẻ mặt Hạ Vân Sâm dịu dàng, bày ra tư thế chăm chú lắng nghe: "Nếu chê cậu nói nhiêu, tôi sẽ không tới đây với cậu.
Hai người ngồi đối diện, Giang Đình nói: “Được, vậy trước tiên nói cái thứ nhất, chính là chuyện lương khô mà lúc nãy tôi đã nói với ngài. Tôi chuẩn bị dựa trên cơ sở gạo rang trước để cải tiến, ép thành bánh khô!"
"Ép thành bánh khô... Hạ Vân Sâm lạnh lùng: "Cậu luôn nghĩ ra mấy từ rất lạ, nói ra cụ thể xem sao."
Giang Đình có hơi kích động, bởi vì cô cũng quá quen thuộc với việc ép bánh quy, đây chính là thứ mà lúc cô đi làm nhiệm vụ ở kiếp trước phải chuẩn bị!
Chẳng qua với điều kiện của triều đại này, chắc chắn không ép được bánh quy tiêu chuẩn như kiếp trước, chỉ có thể học hỏi phương pháp sản xuất, lại không biết xấu hổ mà đặt tên cho chúng thôi.
"Tôi chuẩn bị nấu chín gạo sống trước, sau đó thêm muối và mỡ heo trộn đều vào, còn có thể thêm chút rau băm nhỏ vào. Sau đó rang khô, rang cho đến khi muối và mỡ heo hòa hết vào cơm.
Giang Đình nói xong đứng lên, đi thong thả trong phòng: "Sau khi xào khô nghiền nát chúng thành bột, đổ vào khuôn ép chặt."
Ánh mắt Hạ Vân Sâm di chuyển theo cô, thấy cô giơ mấy ngón tay lên trịnh trọng nói:
"Thứ nhất, phải đảm bảo đủ khô, như vậy sẽ khó bị thiu. Thứ hai, dùng giấy dầu bọc lại, sẽ không bị ẩm. Thứ ba, đổ nước ấm một cái là có thể thành một chén cháo, bên trong có muối có dầu, chống đói. Thứ tư, không cần ngâm nước cũng có thể ăn."
Cô nhìn vê phía Hạ Vân Sâm cười khanh khách nói: "Chắc chắn ngài đã từng ăn những loại bánh hạt dẻ, bánh hoa quế rồi đúng không?”
Hạ Vân Sâm nhíu mày, ngẫm nghĩ, hình như là chưa từng ăn, y không thích ăn bánh ngọt. Giang Đình cũng không thật sự hỏi cặn kẽ là y có ăn hay không, tự mình nói: Loại bánh đó ăn còn no hơn cơm nữa đấy, cái bánh khô này của tôi cũng có điểm giống với bánh hoa quế nhưng chống đói siêu tốt hơn nhiều!