Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 334
Cập nhật lúc: 2024-11-12 20:46:00
Lượt xem: 12
Tiểu thái giám chờ ở bên ngoài hắng giọng nói: "Mời Giang tòng quân theo tôi vào trong."
Giang Đình đi ở phía trước, lính bếp đi ở phía sau, nối đuôi nhau mà vào, mang từng món ăn đặt lên bàn.
Cao công công chỉ đơn giản dùng ánh mắt liếc qua đồ ăn, ở kinh thành có món sơn hào hải vị gì mà ông ta chưa từng ăn qua, tới biên quan quân doanh bên này có thể ăn được thứ gì ngon được chứ, mục đích của ông ta đương nhiên là hưởng thụ người đẹp rồi.
Không thể ngờ là tên nhóc Lý Trường Hoằng kia không nói dối.
Trong Hạ gia quân này thật đúng là ẩn giấu một thiếu niên hợp khẩu vị của ông ta, mới nãy cách xa không có nhìn kỹ nhưng nhìn tổng thể cũng rất được.
Bây giờ là lúc để thưởng thức đây. Ông ta đưa mắt đánh giá Giang Đình từ dưới lên, đôi chân dài thẳng tắp, eo nhỏ mà mềm dẻo, dáng người thon dài, khuôn mặt...
Khuôn mặt này...
"Loảng xoảng" một tiếng, ánh mắt Cao công công vừa nhìn đến mặt của Giang Đình, giống như gặp quỷ vậy, đứng phắt dậy lập tức, ngay cả ghế cũng bị lật.
"Ngươi, ngươi ngươi ngươi... Cao công công trợn mắt thật to, ngón tay chỉ Giang Đình nói không ra lời, đương nhiên đã bị hoảng sợ cực độ rồi.
Giang Đình nhíu nhíu mày: “Công công, ông....
"Ngươi, ngươi là người hay quỷ vậy!... Ra ngoài! Cút ra ngoài!" Cao công công hoảng sợ kêu to, chỉ vào tay Giang Đình run rẩy, trán đổ mồ hôi lạnh dày đặc, như là nghĩ tới chuyện cực kỳ khủng bố: "AI Tránh xa ta một chút, đừng tới đây!" "Công công! Ngài không sao chứt Tiểu thái giám bên cạnh cuống quýt chạy tới quan tâm tình hình của Cao công công.
Cao công công kêu: 'Cút! Cút ra ngoài!
Tiểu thái giám kêu lên: "Không nghe thấy Cao công công nói sao! Mau ra ngoài đi!”
Những người mang đồ ăn nhìn nhau ngơ ngác, chỉ đành lần lượt lui ra ngoài trước, Giang Đình cũng không hỏi thêm câu nào, nhanh chóng rời đi.
Cao công công nhìn bóng lưng Giang Đình, nửa ngày không lấy lại tinh thần được, mãi đến khi người bên cạnh bưng nước tới lau mồ hôi cho ông ta, mới bình tĩnh lại, lẩm bẩm nói: "Là cậu ta... Không, không phải cậu ta... Đúng vậy, chắc chắn là cậu ta..."
"Cha nuôi Cha làm sao vậy! Cha đừng doạ con mài" Đứa con nuôi đáng mặt nhất của Cao công công sốt ruột nhìn ông ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-334.html.]
Ánh mắt Cao công công trống rỗng, như là xuyên thấu qua hư không nhớ lại chuyện trước kia: "Hai mươi năm trước, cha và sư phụ theo đương kim bệ hạ lúc ấy vẫn còn là Thái tử thân chinh, không may bị Bắc Nhung bắt làm tù binh. Chúng ta đi theo bên cạnh bệ hạ, bị một tên người Bắc Nhung dùng roi sỉ nhục ngày đêm..."
Tiểu thái giám sửng sốt nói: "Hai mươi năm trước?”
Hai mươi năm trước Cao công công còn là một tiểu thái giám, đi theo hầu hạ bên người đại thái giám ngay lúc đó ở Đông cung.
Năm đó đương kim bệ hạ quả thật rơi vào trong tay người Bắc Nhung, về sau may là Hạ lão tướng quân dẫn binh cứu ngài ra ngoài.
Ánh mắt Cao công công đỏ bừng: "Người kia... Chính là Giang tòng quân!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Nói đến Hạ Vân Sâm đang chờ ở bên ngoài, đột nhiên nghe thấy bên trong truyền đến tiếng Cao công công kêu to, y tiến lên vài bước, còn chưa kịp đi vào, đã thấy đám người Giang Đình lần lượt đi ra.
"Đã xảy ra chuyện gì vậy!?"
Hạ Vân Sâm còn tưởng rằng bọn họ trong lúc vô ÿý chọc giận Cao công công, y đánh giá Giang Đình từ trên xuống dưới, chắc chắn cô không có bị thương thái độ mới dịu lại: "Ông ta có làm khó dễ gì cậu không?”
Giang Đình bưng khay, vẻ mặt khó hiểu: "Không biết nữa, chúng tôi vừa vào thì ông thái giám đó đã nổi điên ngay.
"Nổi điên à?" Hạ Vân Sâm nhíu mày, nhìn về phía những người khác, những người khác cũng lắc đầu.
Giang Đình đặt khay sang bàn bên cạnh, lau tay nói: “Quên đi, vừa hay không cần hầu hạ ông ta."
Lúc này một tiểu thái giám từ trong doanh trướng chui ra, bước từng bước nhỏ tới, cung kính nói với Hạ Vân Sâm: "Chỉ huy sứ đại nhân, cơ thể của Cao công công không khỏe, chuẩn bị lập tức trở về biên thành."
Dứt lời hắn ta có hơi lo lắng cúi đầu, sợ bị Hạ Vân Sâm nhìn ra cái gì khác thường.
Hạ Vân Sâm liếc mắt nhìn hắn ta, thấp giọng nói: "Vậy Cao công công đi thong thả, Vân Sâm không tiễn xa được.
Tiểu thái giám vội vàng đáp ứng, khom lưng trở vê.
Trong doanh trướng, Cao công công khó khăn lắm mới thoát khỏi hồi ức ác mộng kia.
Đầu ông ta đây mồ hôi lạnh, toàn thân xụi lơ, dưới sự hầu hạ của mấy tiểu thái giám khoác thêm áo khoác, bò lên xe ngựa của mình, vô cùng lo lắng chuẩn bị trở về biên thành.