Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 346
Cập nhật lúc: 2024-11-12 20:46:20
Lượt xem: 18
Vì bốn trấn không phải thành trì, xung quanh không có tường thành, mà xây dựng tường thành tạm thời lại quá chậm, thay vào đó có thể đào chiến hào, các tướng sĩ ẩn nấp trong chiến hào, b.ắ.n tên và ném thuốc nổ ra bên ngoài.
Rãnh ngoài cùng rộng hơn và sâu hơn, được trải tre và đổ cát, bằng mắt thường không thể nhận ra bên dưới trống rỗng, dưới đáy hố đặt một ít tre vót nhọn và đá nhọn.
Giang Đình dùng vải che mặt chắn bụi bặm, trong tay cầm một cái xẻng, thấy trong hào có chỗ thiếu sót thì đi đắp vào.
May mắn thay, mùa xuân đã bắt đầu, trời không lạnh như mấy tháng trước, đất đóng băng cũng dễ đào hơn, những ngày gân đây thời tiết ôn hòa, nắng ấm cũng xuất hiện. “Giang tòng quân."
"Giang tòng quân tới rồi!"
Các tướng sĩ đang hì hục đào đất dừng lại, chào đón Giang Đình một cách nhiệt tình.
Từ khi mọi người nhìn thấy uy lực của thuốc súng, ai nấy cũng đều ngưỡng mộ Giang Đình, đều muốn tôn sùng cô, hiện tại tiếng nói của Giang Đình trong Hạ gia quân cũng không kém gì Hạ Vân Sâm.
Nếu cô đã nói sửa thì họ sẽ sửal
Giang Đình mỉm cười, gật đầu: "Mọi người vất vả rồi."
Binh lính đào hào, sau đó vận chuyển đất đắp cao lên, để lại một số lỗ b.ắ.n tên, giống như một bức tường thành đơn giản, sau đó đào cạm bẫy ở bên ngoài thị trấn. Hai tuyến phòng thủ này chắc chắn có thể kéo dài được một chút thời gian, cũng có thể làm giảm bớt sự hy sinh của một số binh sĩ. Họ nhặt hết những mũi tên còn sử dụng được khi tấn công bốn thị trấn để tái sử dụng. Vì bốn thị trấn luôn có quân đồn trú nên không thiếu cung tên. Lần này, mọi người đều mang theo đủ thuốc nổ, trước đó chỉ mới dùng một phần ba, vẫn đủ để cho người Bắc Nhung ăn thêm một trận nữa.
Trong khi Giang Đình dẫn quân đào hào thì Hạ Vân Sâm dẫn các tướng quân đi bày binh bố trận, sắp xếp quân tinh nhuệ của ba đại doanh một cách hợp lý, cố hắng phát huy tối đa vai trò của mọi người.
Sau hai ngày chuẩn bị, quân Bắc Nhung đã đến.
Xét vê địa hình biên giới, có ba cứ điểm chiến lược quan trọng. Một là Hổ Khiêu Hiệp, nơi đóng quân của trại Đan Đông, hai là Hồi Hộc, và thứ ba là bốn thị trấn ở phía Bắc.
Đây là ba lá chắn quan trọng bảo vệ Đại Dĩnh, nếu thiếu một lá chắn, khả năng Bắc Nhung tiến vê phía Nam sẽ lớn hơn 10%.
Bây giờ Đại Dĩnh muốn cùng lúc đoạt lại Hồi Hộc cùng bốn trấn phía Bắc, người Bắc Nhung tất nhiên sẽ không thể ngồi yên.
Hiển nhiên, mục đích của Bắc Nhung xuất binh là ngăn cản đại quân của Đại Dĩnh ở Hồi Hộc, tấn công bốn trấn phía Bắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-346.html.]
Gió bắc gào rít, khiến lá cờ của Đại Dĩnh và Hạ gia quân bay phân phật.
Binh lính đã chuẩn bị đầy đủ, nằm xuống chiến hào, từ khe hở nhìn ra, thấy quân Bắc Nhung đông nghịt đang dần tiến đến.
Mọi người nắm chặt vũ khí của mình, các cung thủ vào vị trí đầu tiên, những mũi tên bọc trong dầu thông đã sẵn sàng phóng đi.
Nhưng khi nhìn từ xa, binh lính Bắc Nhung không thể thấy gì ngoại trừ thứ trông giống như một bức tường bên ngoài thị trấn.
Mọi người ở đâu? Quân của Đại Dĩnh đã bỏ thị trấn và chạy trốn rồi sao?
Binh lính Bắc Nhung cảm thấy nghi ngờ, chậm rãi tiếp cận.
Trước hết, phải nhắc tới cách chiến đấu ở thời đại này.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trước đó, Đại Dĩnh đã quyết định tấn công Hồi Hộc nên đã gửi lời tuyên chiến tới Hồi Hộc để họ chuẩn bị.
Nếu sử dụng các chiến thuật như đánh lén hoặc tấn công bất ngờ thì chỉ được sử dụng sau khi tuyên chiến, nếu không sẽ vi phạm đạo lý.
Lúc giao tranh cũng rất đơn giản và thô bạo, hầu hết dùng đao kiếm, đánh giáp lá cà, chủ yếu đấu vê số lượng, kỹ năng, sức bên và trang bị của binh lính hai bên.
Bởi vậy, người Bắc Nhung trước giờ chưa bao giờ thấy cảnh đánh đến nơi mà lại không nhìn thấy kẻ địch ở đâu.
"Chắc chắn bọn chúng đang ẩn nấp sau bức tường. Chúng sẽ đợi chúng ta đến gần và tấn công bất ngờ, phải do thám thực hư thế nào đã."
Tướng lĩnh Bắc Nhung nhìn quanh và cử một đội nhỏ đi kiểm tra.
Sau chiến hào, Giang Đình nói: "Đừng để đội tiên phong của họ phát hiện ra bẫy của chúng ta, dùng những mũi tên thông thường để ngăn chặn họ, sau đó phái người ra khiêu chiến."
Hạ Vân Sâm nghiêm túc gật đầu.
Các tướng lính xung quanh nhận lệnh, nhanh chóng đi xuống dặn dò mọi người.
Đội tiên phong của Bắc Nhung cưỡi ngựa, thận trọng tiếp cận thị trấn. Khi sắp chạm tới cạm bấy, họ đột nhiên nghe thấy một loạt âm thanh xé gió, trong chớp mắt, mưa mũi tên từ trên trời đã rơi vê phía họ.