Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 361
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:31:40
Lượt xem: 10
Một ngàn người đồng thời đào bới, xới đất, gieo trông, gánh nước, các tướng sĩ bận bịu nhưng vô cùng vui vẻ, tốc độ cũng tiến triển rất nhanh.
Giang Đình hài lòng nhìn cảnh tượng trước mặt, cười nói: "Tốt quá, năm nay chắc chắn là một năm đầy hy vọng."
Trong nguyên tác, Hạ Vân Sâm và quân đội Hạ gia bị mắc kẹt ở biên thành, bất lực bị Bắc Nhung công phá cửa thành.
Còn nếu lương thực đầy đủ thì ít nhất bọn họ còn có thể phòng thủ được mười ngày nửa tháng, kết cục cũng sẽ thay đổi.
Về phần tại sao không đủ lương thực đó là do triều đình không kịp thời đưa lương thực đến, viện binh cũng mãi không đến, cuối cùng bách tính ở Biên thanh phải đưa thức ăn nhà mình cho các tướng sĩ ăn, khiến rất nhiêu người già và trẻ nhỏ bị c.h.ế.t đói.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cho nên bây giờ bọn họ tích trữ nhiều lương thực hơn, để sau này còn có nhiêu hy vọng sống hơn.
Đại Dĩnh và Bắc Nhung sớm muộn gì cũng phải đánh một trận chiến ác liệt, còn nếu quân đội Bắc Nhung quá đông còn quân đội Đại Dĩnh bị đồng đội heo kéo chân và thậm chí không thể lấp đầy dạ dày của mình thì cho dù có nhiều hỏa lực hơn thì rồi một ngày cửa thành cũng sớm muộn bị công phá thôi.
Hạ Vân Sâm đi đến đứng bên cạnh cô rồi nói: "Cậu đang nghĩ gì vậy?"
Giang Đình lấy lại tinh thân, đáp: "Tôi đang nghĩ nơi này có thể cho ra bao nhiêu lương thực.'
Hạ Vân Sâm nói: "Trông trọt xong mảnh đất trống này thì còn một mảnh đất ở hướng khác nữa, cũng có thể khai hoang tiếp, không có bất ngờ gì xảy ra thì đủ ăn một năm..."
Giang Đình thảy cục đá xuống, nói: "Đi thôi, chúng ta đi xem bọn họ làm thế nào."
Cô vẫn còn nhớ lân đầu tiên khai hoang vào năm ngoái có người đầu đinh chỉ vào mặt cô mà nói, loại lính bếp như cô không xứng chỉ huy bọn họ.
Năm nay có nhiều người làm việc như vậy, khó mà nói có người nào đục nước béo cò thật giả lẫn lộn bên trong không.
Thấy Giang Đình và Hạ Vân Sâm sóng vai đi đến, tinh thân các tướng sĩ bên cạnh lập tức dâng lên, ra sức vùi đầu làm việc, nào dám có dấu hiệu lười biếng.
Giang Đình chậc chậc mà nói: 'Lúc này không giống như xưa nữa."
Hạ Vân Sâm cười nhạt: 'Hiện giờ bọn họ rất sùng bái cậu." Lúc này, bên cạnh vang lên tiếng người nhỏ giọng gọi: "Sư phụ, sư phụ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-361.html.]
Giang Đình nghe vậy thì quay đầu lại nhìn, đúng là nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, không phải là người đầu định năm ngoái kia sao.
Giang Đình đi đến, cười nói: "Không phải cậu thăng chức rồi sao, sao cũng bị kéo đến đây làm việc?”
Lý Trạch biểu hiện rất khá trong chiến dịch tấn công Hồi Hộc, anh ta tích được rất nhiều bạc và lập được chiến công không nhỏ, bỗng trở nên nổi tiếng, hiện giờ anh ta đã là một tiểu kỳ rồi.
Lần này Khổng Tiêu cũng thăng chức lên làm tiểu kỳ, Triệu Khinh Hồng thì khác, làm tổng kỳ.
Lý Trạch làm việc đổ mồ hôi trán, tinh thân rất hăng hái, cười hì hì nói: "Chỉ huy sứ đại nhân nói, mọi người đều được đối xử bình đẳng, đều phải làm việc.' Giang Đình nhìn anh ta đào đất, trêu chọc: “Hiện giờ làm ruộng à?”
"Làm ruộng có gì khó đâu.' Lý Trạch nhớ năm ngoái mình cũng vì làm ruộng mà đánh nhau với Giang Đình thì hai má đỏ ửng lên: "Sư phụ à, anh xem xong chưa, tôi chuẩn bị lấy cho anh giải thưởng quân đội làm ruộng đấy."
Giang Đình đã thương lượng với Hạ Vân Sâm, làm ruộng cũng như luyện tập vậy, thiết lập chế độ phạt thưởng, đội quân làm tốt nhất có thể lấy được danh hiệu danh dự, dựa vào danh hiệu này thì có thể đổi được thời gian nghỉ nhất định.
Đây là giải thưởng rất dụ dỗ.
"Được, làm tốt lắm, nếu cậu có thể giành được đội quân vinh dự trong lúc luyện tập thì tôi càng vui hơn.ˆ
“Chuyện này cũng không khó khăn gì, tôi nhất định làm được!" Lý Trạch ưỡn n.g.ự.c ra, xoa tay, câm cuốc lên tiếp tục ra sức làm việc.
Lúc này, đột nhiên Giang Đình nói: "Đợi đã."
Lý Trạch kịp phanh lại: “Sao vậy?”
Giang Đình cúi thấp người, nhổ vài cây cỏ dại từ đống cỏ dại anh ta đã đào lên, trên đỏ phủ ít sương muối giống như mọc lông vậy.
Lý Trạch tò mò hỏi: "Đây là rau dại gì sao?"
Giang Đình gật đầu đáp: "Đúng vậy, ở quê tôi gọi là thử khúc thảo."
Thử khúc thảo có nghĩa là đồ ăn vào tiết thanh minh, nhưng thử khúc thảo ở phía Nam đã khô héo vào tiết thanh minh, lúc ăn ngon nhất là vào tháng Hai.
Không ngờ ở Yến Tử Khê lại nhìn thấy loại thực vật sinh trưởng phổ biến ở phía Nam này.