Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 370
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:31:55
Lượt xem: 11
Đầu óc cô có chút trống rỗng.
Cô muốn kêu to, đây là chuyện quái gì vậy!
Hạ Vân Sâm hít một hơi, kiên nhẫn nói: "Giang Đình, nghe lời, tôi chỉ kiểm tra thôi, sẽ không chạm vào chỗ bị thương của cậu."
Y tưởng là Giang Đình giấu bệnh sợ thây, có tâm lý trốn tránh.
Nhưng y lại thoáng thấy không đúng, người tập võ bị thương là chuyện bình thường, y cũng đã từng bị gãy nứt xương nhiều lần rồi, với khả năng của Giang Đình, lại sợ mấy chuyện kiểu này đến vậy ư?
Giang Đình nói: "Không cần, tôi cảm thấy chưa gãy." Hạ Vân Sâm nói: "Cậu đau nặng đến vậy, vẫn nên kiểm tra thử thì hơn."
Giang Đình bày ra dáng vẻ heo c.h.ế.t không sợ nước sôi: "Không, thân thể thể của tôi, tôi tự biết rõ."
Hạ Vân Sâm vẫn không định thôi, dù gì chuyện này là tại y mà ra, y nên chịu trách nhiệm đến cùng.
"Cứ kiểm tra đi, nếu không sao là tốt nhất." Y tiếp tục nhẹ giọng khuyên nhủ: "Nghe lời đi được không?”
Giang Đình thật sự không chịu nổi giọng điệu này của y: "Tôi không nghe lời chỗ nào? Tôi tập võ nhiêu năm, chút vết thương nhỏ này tôi còn không thèm để vào mắt."
Dứt lời, cô vươn tay đẩy Hạ Vân Sâm ra, cố chịu cơn đau nhức từ n.g.ự.c truyên đến, cố gắng ngồi dậy: "Anh tránh ra, hai người đàn ông mà sáp lại gân như vậy làm gì, định nhân cơ hội lợi dụng tôi à? Hạ Vân Sâm: ....'
Y hơi ngẩn người, cứ cảm thấy sai sai chỗ nào.
Giang Đình nheo mắt lại, cười lạnh nói: "À, đúng rồi, có phải là anh vẫn chưa từ bỏ ý định, vẫn có suy nghĩ không đứng đắn với tôi có đúng không, muốn nhân chuyện này làm trò hèn hạ với tôi, còn định cởi quần áo của tôi nữa.
Hạ Vân Sâm: ”... Cậu...
Giang Đình mắt lạnh nhìn y, trong lòng hét: Nổi giận đi, mau nổi giận đi, mau bị chọc tức mà bỏ đi đi!
Cô tiếp tục cố gắng nói: "Cái gì tôi có anh cũng có, hồi nãy anh sờ soạng một lúc rồi mà vẫn chưa đủ à? Vậy anh cởi hết ra cho tôi sờ trước đi, rồi tôi sẽ cân nhắc."
Hạ Vân Sâm: '... Tôi...
"Không vui? Không vui thì tránh ra, có đàn ông đàn ang nào mà lại muốn bị đàn ông vừa sờ vừa xem chứ.' Giang Đình bày ra vẻ mặt giống như bị làm nhục: "Nếu là bạn bè ở cùng thì còn đỡ, nhưng anh...'
Hạ Vân Sâm cụp mắt: "Tôi không có ý đó
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-370.html.]
Giang Đình nói: "Đi xuống, tôi tự kiểm tra.
Hạ Vân Sâm nói: "Tôi rất xin lỗi với chuyện hồi nấy, nhưng tôi lo lắng cho vết thương của cậu thật, tuyệt đối không hề có một suy nghĩ không đứng đắn nào."
Thái độ chân thành này của y khiến Giang Đình có cảm giác mình giống như một kẻ ác, nhưng cơn đau đớn trên n.g.ự.c khiến cô không rảnh lo lắng nhiều, cô xua xua tay: “Được được, tha thứ cho anh, mau đi xuống đi."
Hạ Vân Sâm mím môi, cuối cùng đứng dậy đẩy cửa xe ra xuống xe.
Lúc này Giang Đình mới thở phào nhẹ nhõm, khẽ lau mồ hôi lạnh, cởi đồ mùa xuân hơi dày ra, giơ tay nhẹ nhàng kiểm tra xương sườn của mình, đúng là có dấu hiệu bị gãy nhưng không quá nặng, dần dần sẽ tự lành.
Cô che n.g.ự.c lại nằm xuống, lúc này mới bắt đầu nhớ lại chuyện hồi nấy.
Liệu cô có hung dữ với Hạ Vân Sâm quá không?
Nhưng lúc Hạ Vân Sâm muốn cởi quân áo của cô, thật sự đã dọa sợ cô rồi.
Đầu óc cô trống rỗng, cô không biết bí mật của mình mà bị phát hiện, thì nên xử lý hàng loạt chuyện kéo theo như thế nào.
Vì kế hoạch hiện giờ, vẫn nên tiếp tục đóng vai đàn ông mới là ổn áp nhất.
Nhưng đúng là trong khoảng thời gian này cô đã thả lỏng cảnh giác.
Mặc dù Hạ Vân Sâm không còn bày tỏ tình cảm yêu đương gì đó với cô nữa, hai người bọn họ ở cùng nhau cũng giống như bạn bè bình thường, nhưng Hạ Vân Sâm vẫn là một tên đồng tính! Còn là một tên đồng tính đã từng tỏ tình với cô nữa chứt
Đáng sợ hơn là, vậy mà cô lại bắt đầu dần dần quen với cuộc sống ở bên cạnh y, cô không thể tưởng tượng được nếu Hạ Vân Sâm rời khỏi cuộc sống của cô, vậy thì sẽ là tình cảnh gì.
Lễ nào cô thật sự là một người nói một đăng làm một nẻo?
Vừa từ chối người ta, lại vừa hưởng thụ lợi ích mà tình bạn mang đến?
Cô gãi gãi đầu, bực bội đến mức muốn đập vào tường.
Một lát sau, cửa xe đột nhiên bị gõ vang, Giang Đình nói: "Ai đấy?"
Giọng của binh lính thân cận vang lên: "Giang đại nhân, quân y đến rồi."
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình giật mình hoảng sợ, lại tới nữa? Cô vội vàng nói: "Không cần làm phiên, tôi đã tự kiểm tra rồi, không sao cải"