Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 384
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:32:18
Lượt xem: 15
Hạ Vân Sâm vốn đang ngồi im lặng nãy giờ, nghe vậy như được tiêm một liều thuốc trợ tim. Cuối cùng ánh mắt y cũng chuyển động, y đứng dậy nói: "Bảo phòng bếp nhỏ dọn cơm lên."
Tiêu Thừa vội vàng đáp lời: "Vâng thưa đại nhân.”
Giang Đình đang đi tới cửa sân của Hạ phu nhân thì thấy Hạ Vân Sâm đi ra. Cô dừng lại, đứng ở cuối bậc thang, chắp tay ngẩng đầu, nheo mắt cười.
Nhìn vẻ mặt của Giang Đình, Hạ Văn Sâm lập tức cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng.
"Đã giải quyết xong, lân này ngài có thể yên tâm rồi." Giang Đình cười nói: "Ngài có để phần cơm cho tôi không? Tôi đói rồi."
Hôm nay cô mới ăn chiếc bánh mua trên đường kia, bụng dạ đã biểu tình ầm ĩ từ lâu rồi.
Du Nghiêu còn giả vờ giả vịt giữ Giang Đình lại ăn cơm, nhưng cô không dám chắc chắn trong thức ăn có bị hạ độc không nữa.
"Tôi cũng chưa ăn. Hạ Văn Sâm đi tới, nói điềm nhiên như không: "Ăn cơm cùng nhau đi."
Giang Đình đã nói y đừng hỏi gì hết nên y cũng giữ đúng lời hứa.
Mặc dù trong lòng Hạ Văn Sâm cực kỳ muốn biết rốt cuộc cô đã xử lý chuyện này như thế nào.
Giang Đình ngẩng đầu nhìn y, buồn cười nói: "Để tôi đoán thử xem ngài đang suy nghĩ gì nhé?"
Vẻ mặt Hạ Văn Sâm cứng đờ, giấu đầu hở đuôi nói: "Tôi không suy nghĩ gì hết, cậu đói bụng rồi phải không?”
Giang Đình vỗ tay cười một tiếng: "Đừng diễn nữa, tâm tình nhỏ bé của ngài có thể giấu được ai cơ chứ?"
Hạ Văn Sâm mím môi, không nói một lời.
Giang Đình bình thản nói: "Bây giờ tôi có thể nói cho ngài biết quận chúa Gia Nghiên đã có người trong lòng, người trong lòng của cô ta bị Tứ hoàng tử bắt. Tứ hoàng tử đã đồng ý với tôi sẽ sắp xếp cho bọn họ chạy trốn, không còn cô dâu nữa thì đương nhiên đám cưới sẽ bị hủy thôi. Vả lại, Hoàng đế cũng không thể trách tội Đôn thân vương được."
Hạ Vân Sâm nghe vậy hơi kinh ngạc, nói: "Vì sao Tứ hoàng tử lại giúp chúng ta?
Vân Mộng Hạ Vũ
"Ngài hỏi câu này đúng trọng tâm đây, anh ta yêu câu sau này ngài sẽ phải đứng vê phía mình bất cứ khi nào anh ta cần."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-384.html.]
Hạ Vân Sâm nhanh chóng suy nghĩ điêu kiện, đứng về phía Tứ hoàng tử, có cả lợi lẫn hại.
Thế cục trong triêu hiện giờ buộc y phải đứng vê một bên nào đó, nếu hắn không chọn một bên thì sau này chuyện ban hôn còn diễn ra vô số lân nữa. Nhưng Tứ hoàng tử... Có được không?
Chẳng qua dù thế nào đi nữa, Hạ Văn Sâm cũng nên cảm ơn Tứ hoàng tử vì đã không bí mật nhét cho mình mối hôn sự nào đó.
Giang Đình đột nhiên nói: "Có phải ngài đang cho rằng Tứ hoàng tử khá tốt không?”
Hạ Vân Sâm sững sờ: '2'
Giang Đình cười ha ha, nói: "Thực ra anh ta là người gợi ý cho Hoàng đế ban hôn cho ngài và quận chúa Gia Nghiên đấy, anh ta chẳng tốt đẹp gì cho cam đâu.
Hạ Văn Sâm hơi bối rối trước sự quay xe đột ngột này: “Anh ta ư? Tại sao anh ta muốn đẩy tôi về phe Nhị hoàng tử, sau đó lại quay sang lôi kéo tôi... Chẳng lẽ..."
Nghĩ tới đây, Hạ Vân Sâm toát mồ hôi lạnh.
Chẳng lẽ tất cả những chuyện này đều nằm trong sự khống chế của Tứ hoàng tử, anh ta rất chắc chắn y sẽ không chấp nhận mối hôn sự này?
Giang Đình gật gật đầu, vẻ mặt hơi nhuốm vẻ lạnh lẽo: "Đúng vậy, nhưng tôi vẫn để ngài chọn anh ta. Ngài đừng hỏi nguyên nhân, tôi sẽ không hại ngài là được, huống hồ bây giờ ngài cũng chẳng còn lựa chọn nào khác.
Bởi vì, chắc chắn người cuối cùng lên ngôi Hoàng đế sẽ là Tứ hoàng tử.
Theo sự hiểu biết kiếp trước của cô đối với Du Nghiêu, mặc dù người này có tham vọng lớn nhưng không phải kẻ qua cầu rút ván, anh ta đối xử với đàn em cũng không tệ lắm.
Hạ Văn Sâm thở ra, trâm giọng nói: "Được, tôi nghe theo cậu.
Giang Đình nói: "Được rồi, đã giải quyết xong phiên phức. Đi thôi, tôi nếm thử tay nghề đầu bếp trong phủ ngài thế nào, chắc là phải đặc biệt lắm. Ngài đã nói sẽ cho tôi ăn khắp cả kinh thành mà."
"Ừm, đương nhiên, tôi đã chuẩn bị xong xuôi rồi."
Hai người chậm rãi đi vào trong sân Hạ Văn Sâm dùng bữa.
Đầu bếp của Hạ phủ xuất thân từ cung đình, tất nhiên tay nghề không tệ. Món ăn nào cũng tinh tế thơm ngon, hương vị hoàn toàn khác so với những nồi cơm tập thể trong quân doanh.
Giang Đình ăn rất hài lòng, thỉnh thoảng lại trao đổi với Hạ Văn Sâm một vài kiến trúc mình vừa nhìn thấy trên đường. Y thoải mái đáp lại, tâm trạng cũng từ từ chuyển biến tốt hơn.