Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 393
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:33:01
Lượt xem: 13
Cô vừa định nói chuyện, thì nhìn thấy Hạ Vân Sâm đang nằm bên dưới nhìn mình một cách chăm chú.
Hai gò má vẫn phiếm hồng, ngay cả mắt cũng đỏ hoe. Khi nãy y mặc quần áo nữ nên khuôn mặt cũng bị Giang Đình trang điểm một cách tùy tiện, lại còn tô son trét phấn, khiến cả người y trông thật quyến rũ ướt át.
Đôi môi đỏ mọng do huyết mạch phun trào mà hơi hé ra, phát ra những tiếng thở dốc khó chịu.
Và cái chỗ nóng bỏng cứng ngắc đó đã áp vào người Giang Đình.
Đầu óc y như m.ô.n.g lung, không thể suy nghĩ được. Y chỉ biết rằng từ lúc Giang Đình đè lên người mình, lý trí của y đã sụp đổ.
Y cam tâm tình nguyện trở thành nô lệ cho những ham muốn bên trong mình.
Tay chân Giang Đình cứng đờ, cô đang định lặng lẽ di chuyển xuống thì bị Hạ Vân Sâm tóm lấy, sau đó đưa tay ôm lấy eo cô, khiến cả người cô dán chặt vào y.
Giang Đình không ngờ rằng Hạ Vân Sâm lại đột nhiên trở nên táo bạo như vậy nên vô cùng hoảng sợ. Hai khuôn mặt cách nhau quá gân đến mức chóp mũi chạm vào nhau.
Cô nhanh chóng nâng phân thân trên lên và nói: "Anh đang làm gì vậy? Nếu không thể nhịn được nữa thì hãy giải tỏa đi. Chúng ta đều... đều là đàn ông, tôi sẽ không cười nhạo anh.
Cô lắp bắp nói, không hiểu sao tim cũng bắt đầu đập nhanh hơn. Tất cả chỉ vì tên Du Nghiêu c.h.ế.t tiệt mà cô và Hạ Vân Sâm mới rơi vào tình cảnh chật vật như vậy.
Hạ Vân Sâm có chút tổn thương, chớp chớp hàng mi dài, cụp mắt xuống và nhếch khóe miệng, rồi lại giống như không tỉnh táo mà lẩm bẩm nói: "Cậu không chấp nhận tôi."
Giang Đình: "Hả?"
"Có phải là vì cậu vẫn thích phụ nữ đúng không.'
Giang Đình sửng sốt: "À cái này..."
Hạ Vân Sâm tiếp tục: "Vậy thì cậu xem tôi thử."
Giang Đình đành phải nhìn y.
Không có gì ngạc nhiên khi khuôn mặt thanh tú này luôn đẹp trai, Giang Đình nhìn y một cách tỉ mỉ, từ lông mày đến cằm, rồi đến hầu kết đang nhấp nhô như dãy núi cao.
Cô từng ghen tị và cảm thấy rằng nếu mình xuyên qua và trở thành Hạ Vân Sâm thì hay biết mấy.
Nhưng bây giờ dường như suy nghĩ của cô đã thay đổi, bởi vì cô muốn nhìn thấy khuôn mặt này trước mặt mình.
Nếu như có thể nhìn y đến hết cuộc đời cũng là một chuyện rất tốt.
Cô thì thầm: "Anh muốn nói cái gì?"
Hạ Vân Sâm nói với giọng run rẩy: “Tôi, tôi không đẹp hay sao?”
Giang Đình cau mày: 'Đẹp, nhưng sau đó thì sao?”
Bàn tay ôm eo cô của Hạ Vân Sâm siết chặt, như thể đang lấy hết can đảm: "Bây giờ tôi đang mặc quần áo phụ nữ, cậu có thể coi tôi là phụ nữ được không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-393.html.]
Giang Đình cảm thấy như bị sét đánh.
Cô nhìn Hạ Vân Sâm với vẻ mặt phức tạp, trong lòng êm ẩm, ngay cả chóp mũi cũng chua xót.
-Hạ Vân Sâm.' Giang Đình nói giọng khàn khàn: “Anh là kẻ ngốc à? Anh điên rồi phải không? Anh có thể bình thường được không hả? Bây giờ anh không tỉnh táo chút nào cả."
"Tôi rất tỉnh" Hạ Vân Sâm bướng bỉnh nhìn cô.
Y biết đây là một cơ hội hiếm có nên cho phép mình tùy ý chìm đắm vào đó.
"Vậy để tôi hỏi anh, tôi là ai?"
"Giang Đình."
“Anh là nam hay nữ?'
Vân Mộng Hạ Vũ
“Nam....
"Vậy tại sao anh lại bảo tôi coi anh như một người phụ nữ? Anh không cần phải hèn mọn như vậy có được không?”
Giang Đình bất đắc dĩ lại cảm thấy vô cùng mềm lòng, vừa tức giận vừa buồn cười. Cô thật sự không biết trong đầu Hạ Vân Sâm đang suy nghĩ cái gì.
Nhưng phải công nhận là bây giờ y đáng yêu c.h.ế.t đi được, người này chắc chắn là một yêu tinh chuyển thế.
Cô cụp mắt nhìn y, hơi thở của hai người quyện vào nhau.
Hạ Vân Sâm vẫn nhìn cô với ánh mắt đó, như thể hôm nay cô phải cho y một câu trả lời.
Giang Đình chớp mắt, tim đập nhanh hơn, cảm giác mình như một tên cặn bã đang dụ dỗ một cô gái đơn thuần.
Cô nuốt nước miếng, nhỏ giọng nói: "Nếu coi anh như một người phụ nữ..."
Cô từ từ cúi đầu xuống, càng đến gần y: "Thì tôi có thể làm gì đây?"
Hạ Vân Sâm vô thức quay đầu né tránh, y quá căng thẳng.
Giống như sự rụt rè khi ở gân nhà, càng khao khát một điều gì đó thì lại càng sợ hãi khi đạt được nó.
Giang Đình đến gần khiến y cảm thấy thấp thỏm lo âu.
Lông mi của y run rẩy dữ dội, cả người đổ mồ hôi đầm đìa.
Giang Đình cười lớn, ngẩng đầu nói: 'Quên đi.
Quên đi... 2
Hạ Vân Sâm sửng sốt và quay lại nhìn cô với vẻ mặt hoảng sợ.
"Đừng đi." Y tưởng Giang Đình sẽ rời đi nên vô thức bảo cô ở lại, đồng thời cũng cảm thấy hối hận khi mình né tránh.