Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 406

Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:33:22
Lượt xem: 16

Giang Đình càng nói Hạ Vân Sâm càng xấu hổ, y chỉ đành thừa nhận: "Anh đói nên đi tìm chút đô ăn không được hả”

Giang Đình gật đầu: "Được chứ, thật ra em muốn nói là, khi đó em đã cảm thấy anh là người tốt."

Hạ Vân Sâm còn tưởng rằng Giang Đình lại muốn tiếp tục trêu y, không ngờ lại được khen.

Y hơi sững sờ: ˆVì sao?”

Giang Đình cười nói: "Bởi vì khi đó chỉ có một phân đồ ăn, ban đầu anh đã chia phần lớn đồ ăn cho em, sau đó em mới nói chúng ta chia đều đi."

Khi đó Giang Đình là tân binh mới vào quân doanh, còn Hạ Vân Sâm thì đang âm thầm so cao thấp với Trịnh đồng tri, Hạ Vân Sâm không đồng ý tổ chức tiệc ăn mừng, Trịnh đồng tri lại nhất quyết muốn làm. Hai người giận dỗi, Trịnh đồng tri không ăn cơm, Hạ Vân Sâm cũng chỉ đành không ăn như ông ta, sau đó nửa đêm đói muốn xỉu nên bèn chạy đi tìm đồ ăn, đúng lúc gặp phải một tân binh đang ăn vụng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Y luôn là một người quan tâm đến thuộc hạ, thấy tân binh này đáng thương như vậy, y động lòng trắc ẩn chia cho "hắn" chút đồ ăn.

Hạ Vân Sâm hơi nhíu mày: “Anh không nhớ rõ.”

"Chắc chắn anh còn nhớ." Giang Đình thở dài một tiếng: "Mặc kệ nói như thế nào, tóm lại chúng ta cũng coi như có duyên."

Cô lấy cá đã nướng xong xuống, dùng d.a.o cắt thành hai miếng đặt ở trong đĩa, hất cằm ra hiệu nói: "Anh lấy bát tới múc hai bát cháo đi.

Hạ Vân Sâm làm theo, Giang Đình tiếp tục cắt thỏ rừng nướng thành từng miếng rồi bày lên đĩa.

Hai người phối hợp ăn ý như thể đã sống chung với nhau rất lâu rồi vậy.

Sau khi ăn cơm xong, Giang Đình tìm một nơi vắng vẻ để lén lút tắm rửa, đồng thời để Hạ Vân Sâm đứng cách đó không xa canh chừng giúp cô.

Bởi vì Hạ Vân Sâm biết Giang Đình có "Chứng bệnh bất lực", theo như Giang Đình nói là không muốn để những tướng sĩ khác nhìn thấy, y bèn làm hết chức trách đứng ở trên bờ uống gió Tây Bắc.

Thỉnh thoảng có tướng sĩ đi ngang qua, nhìn thấy y bèn hành lễ hỏi: 'Hạ tướng quân, ngài đang...

Hạ Vân Sâm lạnh lùng đáp: "Ngắm trăng, các cậu tự đi làm việc của mình đi.

Người đi ngang qua nhìn lên bâu trời “đêm không trăng không sao, rời đi với vẻ khó hiểu. Nước sông đâu mùa hạ rất lạnh nhưng đã đi đường một ngày nên trên người toàn là bụi bẩn và mồ hôi, không tắm rửa thì không thoải mái, Giang Đình run rẩy tắm xong rồi bò vào trong bụi lau sậy, giơ mảnh vải quấn n.g.ự.c không biết bị gió thổi rơi vào trong nước từ lúc nào mà ngẩn người mấy giây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-406.html.]

Gió đêm trên thảo nguyên rất lớn, cỏ lau phất phơ như bóng ma.

Cô cúi đầu nhìn n.g.ự.c mình, nhấc tay ấn một cái, đắn đo một hồi, thôi thì đêm nay không quấn nữa.

Cô thay quần áo rồi ném vải quấn n.g.ự.c vào trong đống quần áo bẩn, bưng cái chậu đi về.

"Em tắm xong rồi, tới lượt anh."

Nghe vậy Hạ Vân Sâm quay đầu lại, trong tay cầm một chiếc khăn khô đi tới, quấn ở trên đầu cô rồi lau cho cô: “Có lạnh không?”

"Không lạnh, anh có nội lực cơ mà... Ôi, đừng lau nữa đừng lau nữa, anh làm vậy lát nữa đầu em thành cái ổ gà mất, chải cũng không được."

Hạ Vân Sâm hơi ngượng ngùng buông tay ra.

Giang Đình vừa lau tóc vừa đi đến chỗ cắm trại: "Em đi hơ tóc trước đã."

Đến gần đống lửa trại, sau khi hơ khô tóc, cô lấy ra một hũ cao Ngọc Dung tinh xảo từ trong bọc quần áo, tương đương với kem dưỡng ẩm ở thời hiện đại, đây là do cô em họ khéo léo kia của Hạ Vân Sâm tặng cho bọn họ.

Em họ nói biên quan có gió cát lớn, cho dù là đàn ông cũng phải chú ý chăm sóc da, nếu không sẽ già nhanh, sẽ nhanh chóng biến thành một tên đàn ông thô kệch như các võ tướng khác.

Giang Đình suy nghĩ rồi vét ra một ít, lau bừa lên mặt mấy cái.

Cô trèo lên xe ngựa, mới nằm xuống không bao lâu thì Hạ Vân Sâm cũng đã tắm xong trở vê.

Hiện giờ thời tiết đã nóng lên, lúc ngủ mọi người chỉ mặc quân áo trong, đắp một chiếc chăn mỏng là được. Khi Hạ Vân Sâm bò lên với thân mình đầy hơi nước, Giang Đình đang nhắm mắt dưỡng thân.

Y đóng cửa xe lại, lặng lẽ nằm xuống bên cạnh Giang Đình.

Khoảng thời gian này cho dù nằm chung với nhau nhưng hai người vẫn giữ chừng mực, cố gắng không động tay động chân để tránh bén lửa.

Nguyên nhân của Giang Đình thì đương nhiên không cần nhiều lời, còn Hạ Vân Sâm thì luôn cảm thấy mình không nên chủ động thân mật, bởi vì như vậy sẽ chứng tỏ y quá ích kỷ, không quan tâm đến cảm nhận của Giang Đình.

Nhưng đêm nay lại khác, bởi vì ngày mai bọn họ sẽ phải xa nhau một thời gian ngắn.

Giang Đình sẽ đi quê quán của nguyên thân, còn Hạ Vân Sâm thì đi áp tải lương thảo đến từng đại doanh, xa nhất sẽ đi đến đại doanh Đan Đông canh giữ Hổ Khiêu Hiệp, sau đó về biên thành gặp Thần Uy đại tướng quân, đến khi y trở về quân doanh Hạ gia thì ít nhất cũng phải một tháng sau.

Loading...