Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 411
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:33:30
Lượt xem: 26
Giang Đình thận trọng gật đầu. Cô đưa mắt nhìn ba người vội vã bước tới phía trước rồi cười nói: "Chư vị không cần tiễn nữa đâu. Kìa, cha và anh cả đã đến đón tôi rồi đây."
Càng tới gân đám Giang Đình, cha Giang và Giang Đại càng sợ run b.ắ.n người.
Nhìn Giang Đình đang được cả đám dân làng vây quanh đâu còn vẻ đanh đá, ngang ngược như xưa. Chỉ nhìn khí thế hiện giờ của cô, người ta đã sợ nhữn cả chân rồi ấy chứ.
Lại nhìn trưởng làng và tộc trưởng nịnh nọt Giang Đình, hai cha con Giang gia biết khả năng cao chuyện Giang Đình thành quan lớn là sự thật. Nhưng đến cũng đến rồi, chẳng thể quay đầu bỏ chạy được nữa, phải đối mặt với thực tế thôi. Họ rụt rè dắt cháu trai Giang Tiểu Hổ không hiểu chuyện gì đang xảy ra tiến lên, run rẩy nói: "Thảo dân... thảo dân..."
Trưởng làng nói: "Ông Giang đấy à, đây là Giang Đình nhà ông đấy. Giờ cháu nó thành đạt lắm. Nào là tham quân Hạ gia quân, nào là quan ngũ phẩm được thánh thượng thân phong. Theo lý mà nói thì các ông nên quỳ xuống bái kiến, cứ nói thảo dân bái kiến Giang đại nhân là được."
Hai cha con Giang gia chỉ thấy mắt tối sâm lại.
Muốn bọn họ quỳ lạy Giang Đình? Quỳ lạy một ả đàn bà? Quỳ một người đã từng là con gái, là em gái mình ư?
Hơn nữa còn quỳ lạy trước mắt nhiều người thế này?
Giang Đình khéo léo cười tủm tỉm nói: "Không cân đâu, là người một nhà cả mà, đúng không cha, anh cả?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Nghe vậy, hai cha con Giang gia nhẹ nhàng thở ra, ngượng ngùng gật đầu.
Giang Đình cụp mắt nhìn Giang Tiểu Hổ mới chỉ cao đến đùi mình, giả vờ vươn tay xoa đầu cậu bé: "Hổ Tử cao phết rồi đấy nhỉ, cô là cô tư(1) của cháu đây. À không, giờ phải gọi là chú(2) mới đúng, còn nhận ra chú không?”
Giang Tiểu Hổ còn chưa đến sáu tuổi nhìn chằm chằm cô một lúc rồi chợt quát to một tiếng: "Thứ sao chổi! Sao lại trở về rồi hả?"
Giang Đình khựng ra một lúc, giả vờ luống cuống tay chân nhìn đám người trưởng làng và tộc trưởng: "Tôi..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-411.html.]
Cha Giang và Giang Đại sợ tới mức run b.ắ.n người. Theo bản năng, cha Giang tiến lên, hung hăng tát cho cậu cháu trai yêu quý, bình thường không nỡ mắng chửi một cái. Giang Đại thì quát âm lên: "Mày câm miệng cho tao! Ai dạy mày ăn nói như thế hả? Mới tí tuổi đầu mà học toàn thói hư tật xấu, còn không xin lỗi chú hai(3) đi!" ((1)(2)(3)Note một chút chỗ này nha: Raw là chỗ (1) là cô ba. Nhưng mà vợ trước của cha Giang đẻ 3 người con là Giang Đại và 2 cô con gái nữa rồi mới đi bán muối, còn mẹ con nguyên thân thì sau này cha Giang mới dắt vê nhà, chắc chỗ này tác hơi lag nên tui sửa thành cô tư, mà nguyên thân phải tòng quân thay anh (Giang Đại), nên hiện giờ nữ 9 của chúng ta là "chú hai”)
Giang Đại túm tay Giang Tiểu Hổ, bắt cậu ta xin lỗi Giang Đình. Nhưng Giang Tiểu Hổ liên tục giấy giụa: "Mẹ bảo cô ta là sao chổi mà, cha túm con làm gì!"
Bình thường cậu ta vốn là quỷ sứ làm mưa làm gió trong nhà, không sợ trời không sợ đất. Ban đầu đột nhiên bị ăn tát, cậu ta còn ngơ ngác, giờ lại bị cha ruột chửi thẳng mắt, cậu ta vừa tức vừa thù. Bây giờ kể cả có thần tiên hạ phàm đi chăng nữa thì cậu ta cũng phải cãi cho ra nhẽ.
Cha Giang xấu hổ, chắp tay với Giang Đình và trưởng làng: "Anh trưởng làng, Giang... Giang đại nhân, nó chỉ là một đứa trẻ, không hiểu gì đâu, hai người đừng so đo với nó nhé."
Trưởng làng nhìn Giang Đình, Giang Đình lại đưa mắt nhìn trời, không để ý đến ám chỉ của ông ta.
Giang Đại cũng chỉ có thể buông tay, đứng đơ ra tại chỗ với gương mặt nóng bừng. Bao nhiêu dân làng đang nhìn đó, hôm nay đúng là mất sạch sĩ diện rồi.
Giang Tiểu Hổ bụm mặt, thở hồng hộc, nhe răng trợn mắt nhìn Giang Đình. Nước mắt trào ra như mưa, cậu ta nhìn Giang Đình bằng ánh mắt thù hằn như muốn ăn tươi nuốt sống Giang Đình Vậy.
Thằng nít ranh này luôn cho rằng biểu cảm đó của mình có thể hù dọa người lớn.
Nhưng Giang Đình chỉ dửng dưng nhìn cậu ta một cái, vô tội nói: "Hổ Tử, xem ra cha mẹ cháu nuôi dạy cháu tốt thật đấy."
Tuy đứa trẻ này mới sáu tuổi nhưng từ khi sinh ra cậu ta đã là một kẻ đốn mạt. Từ lúc ba, bốn tuổi, cậu ta đã biết mượn d.a.o g.i.ế.c người, tự chui vào chuồng gà lấy trứng gà vừa đẻ, ném vỡ rồi đổ tội cho nguyên thân.
Trước đây, khi nguyên thân đang khom lưng múc nước giếng, cậu ta còn đứng sau lưng đẩy nàng ta ngã xuống. May mà nguyên thân nhanh tay nhanh mắt tóm lấy thùng treo múc nước nên mới leo lên được.
Giang Tiểu Hổ còn định cãi lại nhưng Giang Đại nhanh tay bịt miệng cậu ta, cười làm lành nhìn Giang Đình.
Chẳng qua Giang Đình rõ ràng không định bỏ qua cậu ta như thế. Cô nói với trưởng làng: "Chú trưởng làng này, không phải tôi không nể nang tình nghĩa mà là luật pháp đã quy định rằng kẻ không biết trên dưới, xúc phạm mệnh quan triều đình phải bị phạt gậy. Ông bà ta hay nói khi măng non mà không uốn thì tre ắt trổ vông đúng không? Nếu chuyện này mà bị đồn ra ngoài thì e là huyện lệnh đại nhân sẽ trách tội chú đấy."