Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 434
Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:05:09
Lượt xem: 21
Cô nào đang khóc, rõ ràng là nhịn cười thì có.
"Em...'
Hạ Vân Sâm trừng mắt, không biết nên nói gì mới tốt, y lại bị Giang Đình trêu ghẹo rồi!
Cuối cùng Giang Đình cũng không nhịn nổi nữa, cô cười xấu xa: "Ha ha ha, sao anh, sao chọc anh vui thế, ha ha ha....
Hạ Vân Sâm giận thật rồi, nếu y còn bị Giang Đình lừa nữa thì y chính là đứa ngốc nhất trên đời.
Y ngồi bật dậy định xuống giường nhưng Giang Đình nhanh tay lẹ mắt, dù đang bị bệnh thì sức vẫn khỏe kinh người, thoắt cái đã nhào tới, ôm lấy eo y kéo về sau.
Lần này đến lượt Giang Đình không cho Hạ Vân Sâm đi. Cô bày ra tư thế tấn công heo c.h.ế.t không sợ nước sôi, đẩy y ngã xuống, quấn chặt y như con bạch tuộc, có giãy cũng không buông.
Hạ Vân Sâm vừa xấu hổ vừa tức giận, y mở to mắt nhìn cô, con ngươi vốn mang đậm màu sắc c.h.ế.t chóc vì bị kích thích mà đỏ lên, y như con cá nằm trên thớt chờ bị làm thịt.
"Đừng giận mà, em sai rồi, thật đó, cho em xin lỗi anh nhé?"
Giang Đình cúi người, dụi đầu vào hõm cổ của y, cái trán nóng hâm hập và hơi thở nóng bỏng của cô dường như muốn làm Hạ Vân Sâm tan chảy.
Giang Đình lại ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Hạ Vân Sâm, cô đưa tay sờ mũi y, khẽ nói: "Nghe em giải thích được không? Anh khoan hãy nói, em sẽ nói hết mọi chuyện cho anh nghe."
Cô hôn lên mi mắt y để an ủi, thở ra một hơi, thấy y cuối cùng cũng không giãy giụa nữa, lúc này cô mới bắt đầu trình bày:
"Chuyện mà em muốn nói tiếp theo đây có hai chuyện, có thể sẽ khiến anh cảm thấy khó mà tưởng tượng được và cũng khó mà chấp nhận nhưng em thề, điều em nói đều là sự thật."
Cô xuống khỏi người y, nằm ngửa trên chăn, nhìn chằm chằm vào đỉnh doanh trướng, nói: "Chuyện thứ nhất là lý do em nữ cải nam tranh."
Cô nghiêng đầu nhìn Hạ Vân Sâm, thấy y cũng đang nhìn mình, cô bèn nói tiếp:
"Tên của em không phải Giang Đình(1), mà là Giang Đình(2) kia, cha ruột của em là người Bắc Nhung, đã c.h.ế.t từ mười mấy năm trước rồi, mẹ em mang theo em tái giá đến một thôn làng ở huyện Phù Viễn tại Hưng Châu, cha kế của em chỉ có một đứa con trai, lúc triêu đình cưỡng chế trưng binh, họ đã liên hợp với người trong thôn bắt em cải nam trang đi tòng quân. Anh nghe hiểu không?"
((1) đình trong triều đình, (2) đình trong xinh đẹp)
Hạ Vân Sâm nghe thế thì gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-434.html.]
Giang Đình gật đầu: "Nữ cải nam trang tòng quân là tội lớn c.h.é.m đầu, nếu bị phát hiện thì không chỉ mình ta bị xử trảm sau thu, cả thôn làng kia đều sẽ bị liên lụy.'
Hạ Vân Sâm cụp mắt, những lời Giang Đình nói cũng không khác là mấy so với suy đoán của y. Nhưng y vẫn còn một số điều chưa rõ, y bèn hỏi:
"Vậy lúc em và anh ở kinh thành... Vì sao không nói cho anh biết, em không tin anh sao?”
Nếu Giang Đình thú nhận với y, y không những không trách cô đã che giấu mà còn cố gắng giúp cô che đậy, đảm bảo sẽ không bị người khác dễ dàng phát hiện thân phận của cô, hơn nữa, nếu y biết chuyện này sớm hơn, y nhất định sẽ không để cô ra chiến trường làm tham quân...
Lúc này, Giang Đình cắt ngang dòng suy nghĩ của y: "Bởi vì anh sẽ xem thường em.
Hạ Vân Sâm sửng sốt.
Giang Đình như đã nhìn thấu suy nghĩ của y, cô nói: "Có phải bây giờ anh đang nghĩ, anh đã biết thân phận nữ tử của em, sau này anh sẽ bảo vệ cho em?”
Cô nhìn y, nghiêm túc nói: 'Em không cần sự bảo vệ như thế, anh có thể vì yêu em mà bảo vệ em, nhưng đừng vì em là nữ mà đặt em vào vị trí kẻ yếu."
Vân Mộng Hạ Vũ
Hạ Vân Sâm nghẹn lời.
Giang Đình nói: "Vì thế, chuyện thứ hai mà em sẽ nói, có liên quan đến xuất thân của em. Phải, chính là em đây rốt cuộc là ai.'
Tim Hạ Vân Sâm giật thót. Giang Đình không để y có thời gian phản ứng, cô hỏi: "Có phải anh đã từng nghi ngờ, vì sao em lại làm được những thứ người khác không thể, biết được những điêu mà rất nhiêu người xung quanh không biết?"
Hạ Vân Sâm trầm giọng nói: "Phải."
Y bắt đầu căng thẳng, chờ đợi lời nói tiếp theo của Giang Đình.
Giang Đình cười cười, chậm rãi nói: "Bởi vì, linh hồn của em không thuộc về thế giới này, em đến từ một thế giới khác, em là kẻ mượn xác hoàn hồn. Trong thế giới ban đầu, em là một nữ sĩ quan.”
Hạ Vân Sâm vô thức ngẩng đầu nhìn vào mắt cô, hai người đối mặt nhìn nhau, y vừa thấy ngạc nhiên lại vừa như có cảm giác "hóa ra là thế”.
Hóa ra là thế, thảo nào thân thủ của cô lại tốt đến thế, thảo nào cô biết điều binh khiển tướng, thảo nào cô biết làm thuốc nổ, thảo nào cô lại nói, đừng vì cô là nữ mà đặt cô vào vị trí kẻ yếu.
Nữ sĩ quan, Hạ Vân Sâm nghiền ngẫm ba chữ này, mặc dù Đại Dĩnh không có chức vụ nữ sĩ quan này nhưng cũng không quá khó để hiểu được, tiền triều từng có một vị nữ tướng quân lập được chiến công hiển hách không thua gì đàn ông.
Nữ sĩ quan, có lẽ cũng tương tự như nữ võ tướng.
Hóa ra Giang Đình cô, cô... Tâm trạng của Hạ Vân Sâm lập tức sôi sục, tâm trạng phức tạp khó nói nên lời.