Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 437
Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:05:14
Lượt xem: 12
Tạ Ninh đã dùng hết những gì học được trong cả đời mình, tóm lại là anh ta rất kinh ngạc, rất tức giận, rất rất rất...
Mặc dù Hạ Vân Sâm là Chỉ huy sứ nhưng Giang Đình là “anh em guộc dư” của anh ta mà, cái tên này hôm qua còn đòi sống đòi c.h.ế.t làm loạn rồi bỏ cuộc, hôm nay lại chạy vào doanh trướng, chắc chắn không có ý tốt, chắc chắn tới để làm chuyện xấu.
Ai biết được y có phải đã dùng quyên lực cưỡng ép Giang Đình phục tùng mình hay không, ai biết được có phải y có làm trái ý nguyện của Giang Đình hay không?
Vân Mộng Hạ Vũ
"Khụ.' Hạ Vân Sâm khẽ ho một tiếng, hơi xấu hổ mà nói: "Không phải như cậu nghĩ đâu.' Nhưng lời Tạ Ninh nói cũng có lý, quả thực y đã nhân lúc Giang Đình đang bệnh mà cùng cô...
Trái ngược với hai người, Giang Đình thản nhiên hơn nhiều, cô cười híp mắt nói: "Bọn tôi là đôi bên đều có tình, đầu óc của tôi vẫn rất tỉnh táo, cái kia, anh Tạ Ninh à, anh mang thuốc đến cho tôi à?
"Thật ư?”
"Thật.
Tạ Ninh đánh giá cô, thấy cô không giống như bị cưỡng ép, lúc này mới bày ra dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, mở hộp thức ăn, bày thuốc đã nấu bên trong ra, bắt đầu dông dài:
"Anh còn đang bệnh đấy, có chuyện gì thì mai hãy nói, mau ăn cơm đi, ăn xong thì uống thuốc, sau đó đi ngủ, anh muốn ăn món gì, lát nữa tôi nấu cho nhưng không thể ăn quá cay, cũng không được quá nhiều dâu mỡ." "Anh làm món gì tôi cũng thích hết, tay nghê của anh là do tôi dạy mà” Giang Đình cười hì hì, trông có vẻ rất có tinh thân.
Cô bắt đầu vùi đầu ăn cơm, Hạ Vân Sâm và Tạ Ninh ngôi hai bên trái phải, chuẩn bị giám sát cô uống thuốc.
Lúc này, Tạ Ninh chợt nói: "Hà Kính đang tính sổ sách trong kho lúa, ban nấy tôi đi gặp anh ta, nhưng Tần Quyết đã đi đâu rồi? Tôi có hỏi Tiểu Thất, cậu ấy nói trong chuồng dê và chuồng heo cũng không tìm thấy, đã một ngày rồi, chắc sẽ không có chuyện gì chứ?"
Tay Giang Đình khựng lại, hàm hồ nói: "Tôi cũng không biết, ăn cơm xong thì phái người đi tìm."
Tạ Ninh nói: “Được, anh ăn trước đi, tôi đi rửa mặt, nước bên ngoài đã sôi rồi."
Anh ta bưng chậu rửa mặt ra ngoài, lúc này Giang Đình mới nhìn về phía Hạ Vân Sâm, ra hiệu bảo y đến gân mình, sau đó nói khẽ:
"Anh giúp tôi một việc nhé, giúp em tìm t.h.i t.h.ể ngụy trang thành Tần Quyết, sau đó truyền tin anh ta đã c.h.ế.t ra ngoài để Bắc Nhung và Hồi Hộc biết, sự tình cụ thể thì... Sau khi ngủ dậy em sẽ kể với anh, chuyện này rất phức tạp, còn dính dáng đến Tứ hoàng tử, thế nên cần phải ngụy trang cho thật giống, đừng để kẻ khác nghi ngờ."
Hạ Vân Sâm nghe vậy thì sắc mặt trâm xuống, lại là Tứ hoàng tử, có điều y không nói nhiêu mà chỉ gật đầu, nói: "Được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-437.html.]
Giang Đình lại nhìn y và nói: “Còn nữa, bây giờ anh đã biết em là con gái, chúng ta lại có quan hệ như thế này... Em biết chắc chắn sẽ để tâm chuyện em ở cùng với Tạ Ninh và những người khác, nhưng mà...
Cô thở dài, giọng điệu kiên định: "Một khi tin Tân Quyết đã c.h.ế.t truyền ra, dù cho biết là giả chết, Tạ Ninh chắc chắn sẽ vì chuyện anh ta rời đi mà rất đau lòng, em không thể bỏ đi trong lúc này, em phải ở cạnh anh ta, mong anh sẽ hiểu và thông cảm cho em."
Mắt Giang Đình sáng trong, Hạ Vân Sâm và cô nhìn nhau, y không khỏi nhớ đến lời cô từng nói, đối với cô, bạn bè rất quan trọng.
Vì thế, dù cho bây giờ họ đã yêu nhau, y cũng nên tôn trọng quyết định của cô, huống chi tên Tạ Ninh này cũng chẳng làm y thấy lo lắng.
Thế là y thản nhiên nói: "Được, nhưng mà...
"Hả?"
"Em phải dưỡng thương cho tốt, đừng lao lực quá, mọi chuyện cứ giao cho anh.”
Giang Đình cười nói: "Biết rồi."
Cô nhanh chóng ăn hết cơm, sau đó uống thuốc. Bây giờ Hạ Vân Sâm mới yên lòng rời đi, ngoại trừ chuyện của Tần Quyết, y vẫn còn rất nhiều quân vụ cần xử lý, mà y vốn phải hoàn thành nhiệm vụ chuyển lương thảo đến đại doanh Đan Đông. Nhưng bây giờ doanh trại của Hạ gia quân bị Bắc Nhung tập kích, Thân Uy đại tướng quân bèn phái các võ tướng khác vận chuyển lương thảo.
Giang Đình ăn uống no say xong thì leo lên giường nằm xuống, Tạ Ninh cũng đã thu dọn xong xuôi, chuẩn bị nghỉ ngơi.
"Uống thuốc chưa?"
Tạ Ninh nằm xuống, thở dài, buồn râu nói: "Anh thật sự quyết định sẽ làm đoạn tụ với chỉ huy sứ ư?"
Giang Đình gãi đầu: 'Ừ, đúng vậy."
"Ngài ấy không uy h.i.ế.p hay cưỡng ép gì anh chứ?”
Giang Đình cười nói: "Anh thấy tôi giống người sẽ bị uy h.i.ế.p lắm à?” "Anh nói cũng phải." Tạ Ninh lẩm bẩm: "Nhưng ai biết được sau này ngài ấy có thay lòng hay không, hai người cũng đâu thể thành thân được."
Giang Đình quấn chăn, ngoe nguẩy như con sâu lông, nhích đến chỗ ngủ của Tần Quyết, nói: "Tôi kể cho anh nghe chuyện này, nhưng anh phải hứa với tôi, nghe rồi thì không được nói với người khác nhé."