Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 445

Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:05:28
Lượt xem: 12

Trên trán y dường như đã sưng lên một cục, không biết ngày mai phải giải thích cho những người khác vết sưng đó là từ đâu đến, dù sao cũng không thể nói rằng lúc đi tiểu ban đêm bị va vào chứ?

Giang Đình áy náy nói: "Em xin lỗi, là em sai, anh xem sao anh cũng không thắp chút đèn lên, để em xoa cho anh một chút?"

Hạ Vân Sâm ôm cô, y gác đầu lên vai cô rồi lắc đầu, nói: "Để anh ôm một lát."

Giang Đình thả lỏng cơ thể, nói: "Anh sao vậy? Hôm nay xảy ra chuyện gì à?"

Hạ Vân Sâm nói: Không sao, anh nghỉ ngơi một lát là được."

Giang Đình cảm thấy y có gì đó không ổn, cô cố gắng suy nghĩ thật kỹ mới nhớ ra: "Hôm nay là... Ngày giỗ của anh trai anh đúng không?” Cựu Chỉ huy Sứ của Hạ gia quân đã qua đời vào ba năm trước.

Trước khi chết, anh ấy đã cố ý điều Hạ Vân Sâm đi, tự mình ôm quyết tâm phải c.h.ế.t trên chiến trường.

Hạ Vân Sâm rầu rĩ ừ một tiếng.

Nhìn thấy Hạ Vân Sâm buồn bã, trong lòng Giang Đình cũng không chịu nổi, cô giơ tay ôm lại y, duỗi tay vuốt tóc y và nói: "Anh đói bụng không? Ăn chút gì nhé?”

"Đợi lát nữa ăn."

"Ừm, hôm nay tân binh mới vào trại, anh đã đi gặp họ chưa?”

"Vẫn chưa, anh về gặp em trước."

Giang Đình cười: "Có thể thắp đèn lên không?”

Hạ Vân Sâm một tay ôm lấy cô, một tay cầm mồi lửa thắp đèn dầu.

Ánh lửa lóe lên, hai người được bao phủ trong một luông sáng ảm đạm mờ ảo.

Giang Đình cử động m.ô.n.g một chút rồi nói: "Để em đứng xuống trước không được sao? Chân anh cứng quá, cộm m.ô.n.g em."

Nhưng Hạ Vân Sâm lại yên lặng nhìn cô, ngay giây tiếp theo y đã hơi vội vàng hôn lên môi cô, Giang Đình sửng sốt một chút rồi bắt đầu đáp lại y, hai đôi môi răng va chạm, hấp thụ hơi thở lẫn nhau của đối phương, thẳng cho hôn đến cả người nóng lên mới tách ra.

Giang Đình hổn hển hít một hơi, nắm Hạ Vân Sâm cằm, nói: "Đồng chí Tiểu Hạ đang làm gì vậy hả? Anh tán tỉnh em kiểu này em sẽ không kiêm chế được đâu đó!"

Vân Mộng Hạ Vũ

Dù sao cô cũng là một người phụ nữ trưởng thành, một người phụ nữ đến độ tuổi ba mươi nhưng chưa từng ngủ với đàn ông ở kiếp trước, Hạ Vân Sâm cứ thường xuyên ôm ấp hôn hít như vậy, cô không biết mình có thể chịu đựng được bao lâu nữa.

Có điều Hạ Vân Sâm có vẻ quá trong sáng, hôn thì chỉ hôn, ôm thì chỉ ôm, sờ cũng không dám sờ thêm một cái, lần nào cũng khiến Giang Đình lên không được, xuống không xong, ai hiểu được nỗi khổ khi đang hưng phấn thì đột nhiên dừng lại chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-445.html.]

Ngày thường nếu Giang Đình trêu chọc y như vậy, Hạ Vân Sâm chỉ biết vừa xấu hổ vừa buồn bực mà trách móc cô không lựa lời, nhưng hôm nay y lại không hề phản ứng, chỉ ôm lấy cô, hơi run rẩy nói:

"Em sẽ không rời bỏ anh mà đi đúng không?”

Sẽ không từ từ bỏ y lại một mình như những người thân của y đã từng đúng chứ?

Giang Đình nghe vậy thì trong lòng mềm nhữn, cô chạm vào mặt y: "Đúng vậy, sẽ không.” Hạ Vân Sâm nhẹ nhàng cọ mặt vào người cô.

Giang Đình nghiêm mặt nói: "Vừa hay em đang có một việc muốn nói với anh, anh thả em xuống trước đã."

Hạ Vân Sâm nghe vậy, lúc này y mới buông tay ra.

Giang Đình nhấc hộp thức ăn trên mặt đất lên và mở ra: "Ăn bánh bao đi, nhân đậu cô ve chua chua, vẫn còn nóng hổi, anh vừa ăn rồi vừa nghe em nói.'

Hạ Vân Sâm ngoan ngoãn đi rửa tay bắt đầu ăn.

Giang Đình nói: "Chuyện thứ nhất đó là, anh còn nhớ rõ Triệu Khinh Hồng không?”

Hạ Vân Sâm suy nghĩ một chút rồi nói: "Còn nhớ, hắn có tiêm năng lớn, anh có ý định đề bạt hắn thăng chức."

Giang Đình tiếp tục nói: "Đề bạt hắn lên làm phó tướng của anh sao?" "Ừm"

Tim Giang Đình đập thình thịch, quả nhiên diễn biến giống với nguyên tác như đúc.

"Ừm, cũng được, điều em muốn nói đó là, thật ra trong sử sách ghi rằng hắn đã trở thành người kế vị của anh."

"Người kế vị ư?" Hạ Vân Sâm nhướng mày, y nhớ ra rằng sử sách có nói sang năm y sẽ chết, nếu Triệu Khinh Hồng trở thành phó tướng của y thì quả thực có thể lãnh đạo Hạ gia quân tiếp tục phát triển.

Y nhìn ra được Triệu Khinh Hồng là một hạt giống tốt, chỉ là xuất thân không cao, nếu có người đề bạt, tương lai nhất định hắn sẽ là một đại tướng.

Giang Đình lại nói: "Nhưng mà, cuối cùng vì báo thù cho anh, hắn đã bắt tay với Tứ hoàng tử, đương nhiên, từ đầu Tứ hoàng tử cũng không có thù oán gì với anh." Hạ Vân Sâm ăn hết một cái bánh bao thì lại gắp một cái khác: "Em muốn chia rẽ bọn họ à.'

"Chia rẽ cái gì chứ! Giang Đình nhướng mày: "Hắn vốn dĩ chính là người của Hạ gia quân chúng ta, chỉ là phải tiếp cận hắn trước, đừng để hắn bị Tứ hoàng tử cướp đi."

Cô ghé sát vào Hạ Vân Sâm và nói một cách tinh nghịch: "Em có một ý tưởng tuyệt vời, anh đoán xem là gì?"

Là gì?"

"Khổng Tiêu, dùng Khổng Tiêu lôi kéo Triệu Khinh Hồng."

"Khổng Tiêu?" Hạ Vân Sâm không có ấn tượng gì.

Loading...