Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 447
Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:05:31
Lượt xem: 20
"Cũng không tệ, chỉ là vũ khí cao cấp hơn." Giang Đình ngẫm nghĩ.
"Mặc dù trông bê ngoài của Tứ hoàng tử vừa nghèo vừa suy, vừa không có sự ủng hộ của nhà mẹ đẻ cũng không có sự giúp đỡ của nhà cha mẹ vợ nhưng anh ta có thể lên ngôi, chắc chắn là nuôi quân riêng. Bây giờ Tứ hoàng tử đã thay đổi linh hôn, nhất định sẽ mạnh hơn, lúc anh ta còn ở thời tận thế cũng đã ở trong quân trại hơn mười năm, cấp bậc quân hàm của anh ta cao hơn em. Em và anh ta đều tốt nghiệp ở trường quân sự, những gì em biết anh ta đều biết."
So với sự cố ky của Giang Đình với Tứ hoàng tử, Hạ Vân Sâm lại suy nghĩ ngược lại.
"Thế thì những gì hắn ta biết, em cũng sẽ làm tốt, phải không?” "Ò, hình như là thế, có điều anh ta vẫn luôn may mắn hơn em, dù sao kiếp trước em cũng nhiều lần suýt bị anh ta g.i.ế.c chết."
Hạ Vân Sâm nhẹ nhàng nói: "Nhưng trong mắt anh, em mạnh hơn hắn ta rất nhiêu, hơn nữa em còn có anh."
Giang Đình nheo mắt cười khi nghe thấy lời này: "Mặc dù tự tin mù quáng là không nên, nhưng nghe anh nói làm em rất thoải mái, được, vậy thì em thử xem, anh đưa tân binh cho em quản lý đi."
Hạ Vân Sâm cuối cùng cũng đồng ý: "Được rồi, có điều em phải chú ý sức khỏe của mình đó."
"Hiểu rồi." Giang Đình nắm cằm tự mãn nói: "Em nói cho anh biết, kiếp trước em từng là huấn luyện viên trong trại huấn luyện mấy năm, học viên dưới trướng em đêu ngoan ngoãn nghe lời, cho dù các tân binh có quậy đến đâu cũng chỉ có thể khóc trong tay em gọi mẹ khóc cha." Hạ Vân Sâm không nhịn được sờ cục sưng lớn trên trán mình, khó khăn nói: "Có thể nhìn ra được."
Y có chút tò mò: 'Vậy ngày thường bọn em tập luyện như thế nào?"
Giang Đình ngước mắt lên: "Muốn biết không?”
"Ừm"
"Vậy tối nay ngủ với em."
"Chỉ đơn thuân là ngủ thôi, em sợ bóng tối, sợ ma, sợ cô đơn, trước đây em đều ở cùng bọn Tạ Ninh, nếu anh không đồng ý thì em sẽ về..."
"Chỉ ngủ thôi sao?"
"Thật, trong sáng lắm."
"Nhưng anh và em còn chưa thành thân nên không thích hợp... Ôi..."
Giang Đình đẩy y ngã xuống giường, cúi đầu l.i.ế.m môi y, cọ cọ: "Vừa hôn vừa ôm vừa sờ bé Hạ, anh còn nói không thích hợp sao? Thành thân là việc người ở thời đại của anh làm, bọn em không coi trọng việc thành thân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-447.html.]
Hạ Vân Sâm giấy giụa thất bại, chỉ có thể rưng rưng nước mắt giả bộ chối từ.
Ngày hôm sau, Giang Đình, chỉ đơn giản là ngủ một giấc, đã rất sảng khoái, nhưng Hạ Vân Sâm trông giống như một cô dâu nhỏ, cứ như Giang Đình đã thật sự làm gì đó với y.
Y lúng túng mặc quần áo rồi nói: "Hôm nay anh phải đến biên thành, ngày mai mới trở vê, em hãy chăm sóc bản thân thật tốt."
"Được, anh cũng vậy. Giang Đình vòng tay qua cổ y, kéo xuống, hôn y, cười như mèo ăn trộm.
Hạ Vân Sâm chột dạ nhân lúc bên ngoài không có ai mà chuồn ra ngoài.
Vân Mộng Hạ Vũ
*x**
Giang Đình nghỉ ngơi trong lều trại thêm một ngày, ngày thứ ba tân binh vào trại, thời gian huấn luyện bắt đầu.
Hôm nay, cô thức sớm buộc tóc, quấn tóc vào mão, sau đó mặc áo đỏ giáp đen của các võ tướng ngũ phẩm, vừa mặc giáp lên người, vai có đệm rộng rãi và giáp n.g.ự.c tôn lên cơ thể thanh mảnh của cô khiến cô hùng tráng thêm vài phần, vô cùng quyền thế, oai phong.
Sau khi cô mặc quân áo và mang theo thanh trường kiếm đi ra khỏi lều, Lý Trạch và Tiêu Thừa đang đợi bên ngoài, mắt sáng lên ngay, họ trâm trồ: 'Sư phụ! Hôm nay nhìn anh oai phong quá trời quá đất luôn!"
"Giang Đình, không ngờ cậu mặc bộ này còn đẹp hơn Chỉ huy sứ đại nhân! Nếu tôi là phụ nữ, chắc tôi cũng sẽ bị cậu mê hoặc luôn đấy!"
Giang Đình mỉm cười nói: "Đừng nịnh hót nữa, đại nhân nhà anh mặc áo giáp bạc, đây là áo giáp đen, không thể so sánh được, đi thôi, theo tôi đến trại tân binh."
Đầu tiên cô điểm binh điểm tướng, tập hợp giáo đầu chịu trách nhiệm huấn luyện tân binh lần này lại và nói: "Đã xem qua cẩm nang huấn luyện tân binh mà hôm qua tôi đã phát chưa?”
Tại đây đều là bách hộ, Giang Đình là tổng giáo đầu của đợt huấn luyện tân binh lần này.
Cô đã chuẩn bị một cuốn cẩm nang, trong đó liệt kê một số việc mà giáo đầu phải chú ý, chẳng hạn như không chửi thê trước mặt các tân binh, kể chuyện trong quân, không tùy ý la mắng đánh đập các tân binh, không coi thường bằng lời nói và cổ vũ các tân binh nhiêu hơn, tóm lại, cố gắng làm cho mỗi tân binh cảm thấy được chăm sóc yêu thương.
Một giáo đầu gãi đầu nói: "Giang đại nhân, thuộc hạ, thuộc hạ không biết chữ. Giang Đình lạnh lùng nhìn qua đó, nói: "Vậy anh có biết ai biết chữ không?”
"Có...
"Vậy tại sao không bảo họ đọc cho anh nghe? Đợi tôi đọc cho anh nghe chắc?"
Giọng điệu của cô rất nghiêm túc, khuôn mặt dịu dàng ôn hòa thường ngày đột ngột thay đổi, khí thế trên người cô rất sắc bén, khiến cho một đám đàn ông từng lên chiến trường rụt rè không dám cãi lại.